Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 907 - Chương 803: Giết Người Diệt Khẩu

Quoc vuong van tue Full
Chương 803: Giết Người Diệt Khẩu
 

Oanh! !! !! !! !

Tà Thần hải tộc Kluivert khua ra một quyền cuối cùng, đánh ra một quang trụ tử sắc gai mắt, rốt cuộc phá khai vòng bảo hộ Thần Đấu Binh của D’Alessandro, xuyên qua ngực vị cường giả tuyệt thế nhân tộc khiến hắn phun ra ngụm lớn tiên huyết.

Âm thanh tiếng kim thiết liên tiếp vang vọng đáy biển.

Nửa đoạn loan đao Đoạn Nhận huyền phù trên đỉnh đầu D’Alessandro như gặp trọng phệ, thiếu chút nữa thoát ra khỏi khống chế của D’Alessandro, bay một đường vòng cung trở về, miễn cưỡng trở lại trên đỉnh đầu, chỉ là không còn dáng dấp ngân quang sáng quắc như trước, từng khối rỉ sét loang lổ hiện ra lần nữa.

Rầm rầm! !! !! !!

D’Alessandro liều mạng đánh ra song quyền, đem Tà Thần hải tộc Kluivert đang ở bên người kích bay ra ngoài, trên ngực hắn là một lỗ máu cỡ nắm tay, ngay cả trái tim đều nhìn thấy, gương mặt hắn đã như tờ giấy vàng, khô vàng một mảnh, không có chút huyết sắc nào, liên tục ho ra máu, thân thể lung la lung lay, màu sắc của Thần Đấu Binh trên đỉnh đầu ảm đạm xuống, hiển nhiên là một kích kia đã khiến hắn bị trọng thương.

May là thực lực của hắn cường hãn, đã sớm vượt ra khỏi phạm trù người thường, sẽ không vì bị thương thế như vậy mà chết.

- Hiện tại, nhân tộc đáng thương, ngươi đã minh bạch sự chênh lệch giữa người và Thần rồi hả?

Tà Thần hải tộc đã biến thành hình hài nhân tộc sừng sững trên hư không, cả người hắn lượn lờ từng đạo xiềng xích tử sắc do pháp tắc Thần tự huyễn hóa ra, dường như đuôi phượng bảo hộ hắn trong đó, tản ra một loại cảm giác bao quát vô địch, trên song quyền của hắn còn đang chảy xuôi tiên huyết của D’Alessandro.

- Không có khả năng! Điều này không có khả năng! Tại sao có thể như vậy? A a a a, ngươi…Ngươi chẳng qua là một tôn trụ thần mà thôi, lại bị trấn áp hơn ngàn năm, thế nào còn có lực lượng mạnh như vậy? Không đúng, áo giáp trên người ngươi…. Đó là…

Sắc mặt D’Alessandro kinh biến, quả thực xấu xí giống như là ăn phải chuột chết.

Lúc đầu hắn kiêu ngạo đến cực điểm, thế nhưng lúc này đã ra hết át chủ bài, tình hình không xong, đúng là mình khư khư cố chấp, đem Tà Thần hải tộc phóng thích ra, không thể giết chết được Tà Thần, hắn sẽ là tội nhân của cả nhân loại.

- Ha ha ha, hiện tại mới phát hiện, quá muộn rồi, không sai, áo giáp trên người ta chính là “Ma Thần chi khải” do đại Ma Thần đại nhân lưu truyền xuống, coi như là thời điểm loan đoan của ngươi hoàn chỉnh cũng không thể chém được “Ma Thần chi khải”, huống chi là sau khi gãy đôi? Kiêu ngạo, ngu xuẩn, tự cho là đúng, lục đục với nhau…Những phẩm chất thấp kém này, sau ngàn năm nhân tộc các ngươi vẫn không thay đổi!

Kluivert nói đến đây, trong đôi mắt lộ ra dáng cười khinh miệt, tiếp theo chỉ hai người Tôn Phi và Loris xa xa, nói tiếp:

- Ha ha ha, ngươi tuy rằng thực lực không sai, thế nhưng trí tuệ, nhân phẩm còn không bằng hai con kiến hôi bên kia!

- Phốc…!

D’Alessandro tức giận phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

Keng keng keng keng!

Tựa hồ là cảm hận được phẫn nộ của chủ nhân, loan đao Đoạn Nhận một lần nữa rung động ngâm khẽ, khí tức mạnh mẽ như thủy triều hiện ra, trên mặt D’Alessandro lộ ra dáng vẻ bi tráng, một cỗ lực lượng ba động cực kỳ bất ổn từ trong thân thể hắn lưu chuyển ra, nguyên tố thiên địa bốn phương tám hướng cũng trở nên nhộn nhạo, tựa hồ tùy thời đều có thể nổ tung.

Đây chính là điềm báo cao thủ vận chuyển đấu khí muốn tự bạo.

Tà Thần hải tộc Kluivert thấy một màn như vậy, sắc mặt nhất thời ngưng trọng.

Nói đùa gì vậy, nhân tộc này tuy rằng thực lực không bằng chính mình, cũng không hiểu pháp môn chân chính điều khiển Thần Đấu Binh, thế nhưng khi tự bạo, uy lực chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới mình, vạn nhất ngay cả Thần Đấu Binh của hắn cũng tự bạo, vậy coi như mình có mặc “Ma Thần chi khải” cũng phải mất nửa cái mạng.

Thân hình hắn lóe lên, bay ngược lại nhanh như thiểm điện, giật lại khoảng cách an toàn.

Đúng lúc đó, trên mặt D’Alessandro lộ ra một tia dáng tươi cười âm ngoan thô bạo.

Người như hắn, đương nhiên sẽ không tự bạo, sẽ không dễ nổi giận mà đánh mất tính mạng quý giá của chính mình.

Hắn làm như vậy chỉ là muốn địch nhân kinh sợ mà thối lui, cho mình tranh thủ thời gian mà thôi.

Mắt thấy mục đích đã đạt được, D’Alessandro không hề chần chờ chút nào, thân hình hướng về phía ngược lại bay đi, bất quá, trước khi chân chính thoát đi, hắn còn một chuyện phi thường trọng yếu phải làm.

Oanh!

Hắn nặn ra thủ ấn, nửa đoạn loan đao Đoạn Nhận lơ lửng trên đầu hóa thành thiểm điện, hướng về phía hai người Tôn Phi và Loris xa xa tập sát đi.

Giết người diệt khẩu!

Hai gia hỏa này thực lực thấp kém, lại chứng kiến tất cả phát sinh nơi đây, nếu để cho bọn họ sống trở lại đại lục, như vậy sự tình chính mình quá sơ ý phóng thích Tà Thần hải tộc ra sẽ truyền khắp toàn bộ đại lục, mình sẽ thân bại danh liệt, trở thành tội nhân của cả nhân tộc, trở thành đối tượng phỉ nhổ của cả nhân tộc, đến lúc đó cho dù sư phụ của mình là Vũ Thánh Maradona cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho mình được….

Vì vậy, hai tên gia hỏa này phải chết!

Hơn nữa, D’Alessandro còn có mục đích khác…Hắn đã sớm chú ý tới trong tay tên nam nhân tóc đen, thực lực có chút cường mạnh kia có một chuỗi cự chuy cực kỳ quái dị, ngay cả mình cũng không rõ là vật phẩm nông sâu thế nào, thế nhưng nhất định không phải làm vật phàm, có lẽ sẽ là Thần Đấu Binh, vương tọa hai người bọn hắn cưỡi lên lúc này cũng không phải là vật phàm, hai kiện bảo vật này làm cho D’Alessandro thuận mắt, vì vậy muốn giết hai Vũ sĩ thực lực thấp để cướp đoạt bảo vật, đối với D’Alessandro mà nói, thế nào cũng là một khoản buôn bán có lời.

- Đáng chét, vô sỉ…

Loris biết căn bản đã không chạy trốn kịp, phẫn nộ mắng to.

- Ta kháo, con mẹ ngươi!

Tôn Phi cũng chửi ầm lên, muốn điều khiển “Loạn Thế Vương Tọa” xuyên qua không gian đào tẩu đã không kịp nữa, D’Alessandro hạ ý quyết giết, khu động chính là Thần Đấu Binh, căn bản với thực lực hiện nay Tôn Phi không thể nào chống lại được.

Tử thần phủ xuống không chút dấu hiệu báo trước nào.

Tâm Loris đã như tro nguội, nhắm mắt chờ chết. Thế nhưng Tôn Phi không phải như vậy.

Dáng dấp hắn lúc này không khác gì với Loris, cũng đứng yên bất động nhắm hai mắt lại, nhưng trong lòng lại nhẹ nhàng mà hô hoán “ác khách” vẫn chiếm giữ không gian trong cơ thể chính mình, trong thời điểm mấu chốt, chỉ có nó là lá bài tẩy cuối cùng có khả năng nghịch chuyển cục diện.

Quả nhiên, trong nháy mắt, cây thạch trụ thần bí trong cơ thể Tôn Phi nhẹ nhàng mà hoảng động giống như một người làm biếng ngủ say bị đánh thức, nhẹ nhàng mà duỗi cả thắt lưng ra đứng lên.

Không có khí thế nghiêng trời lệch đất, cũng không có quang diễm hoa lệ khắp bầu trời.

Thế nhưng nửa đoạn loan đao chỉ còn mảy may nữa là đâm vào cái trán Tôn Phi lại đột nhiên dừng lại, nửa đoạn loan đao giống như là chuột nhìn thấy mèo, ngâm khẽ một tiếng rồi sưu sưu bay ra ngoài, thoát khỏi sự khống chế của D’Alessandro, hốt hoảng chạy bừa về hướng Tà Thần hải tộc xa xa.

- A….

D’Alessandro kêu thảm thiết một tiếng, giống như là bị người cướp đoạt vợ, sắc mặt càng thêm trắng bệch.

Hắn không rõ xảy ra chuyện gì nhưng lại có thể cảm giác được Thần Đấu Binh Đoạn Nhận không ngừng truyền đến tin tức nguy hiểm cực đoan và từng đợt sợ hãi kinh khủng đến mình, biểu thị trên thân của hai Vũ sĩ thực lực thấp này có tồn tại uy hiếp đáng sợ, nhanh chạy trốn!

Hưu! !! !! !!

Xé rách không gian, D’Alessandro không cần nhìn đến thứ khác, đâm đầu vào không gian trong cái khe, một đạo gợn sóng qua đi, tiêu thất vô tung vô ảnh.

Thậm chí ngay cả nửa đoạn loan đao Đoạn Nhận hắn cũng không lo thu hồi.

Tôn Phi chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc trầm tĩnh lại, Loris ở một bên kinh ngạc, hết nhìn đông lại nhìn tây, thấy D’Alessandro đã trốn vô tung vô ảnh, thiếu chút nữa xụi lơ trên bậc vương tọa, có một loại cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết, nhưng không biết rốt cuộc là làm sao sống sót được.

Đúng lúc này, xa xa…

- Ha ha ha, mặc dù chỉ là một mảnh vỡ Thánh binh, giai vị đã giảm nhiều, bất quá cũng coi như có để dùng, bản tôn thu hạ nó!

Tà Thần hải tộc Kluivert hiểu được đã không kịp để ngăn cản D’Alessandro chạy trốn nữa, bất quá, sau khi nhìn đến nửa đoạn loan đao Đoạn Nhận trong tay mình, hắn nhất thời phá lên cười, Thần Đấu Binh tuy rằng sắc bén, thế nhưng mất đi chủ nhân điều khiển, dù sao cũng là vật vô chủ, lấy thực lực của hắn có thể dễ dàng hàng phục kiện bảo vật dễ như trở bàn tay, nhặt được một cái tiện nghi.

Bình Luận (0)
Comment