Chương805: Sau Đó Bỏ Chạy
Giờ khắc này, Tôn Phi là thật sự liều mạng triệt để.
Tốc độ phi hành của “Loạn Thế Vương Tọa” có thể nói là vô địch, trong nháy mắt liền đi tới trước người Tà Thần hải tộc Kluivert, Tôn Phi vươn người đứng dậy, đưa tay đón gió một chiêu, trong lúc đó hào quang “Immortal King’s Stone Crusher” chợt lóe, xuất hiện trong tay hắn, thân chuy lóe ra quang mang ám hồng sắc, quay qua đập xuống ót Kluivert một cái.
Loris cắn răng, không biết là bởi vì sợ hãi hay là hưng phấn, cả người hắn run rẩy, nhưng lại không có chút do dự nào, đối với cơ hội hắn nắm cực kỳ rõ ràng, một quyền đánh ra, một đạo quang diễm xích sắc đốt lên chỗ cánh tay vừa bị chặt của Kluivert.
Hai người phối hợp cũng không sai biệt lắm.
Bất quá, dù sao đối thủ cũng là một tôn Ma Thần.
- Các ngươi? Nhân tộc đáng chết…
Tà Thần hải tộc Kluivert thật không ngờ hai con kiến hôi cũng dám chủ động công kích mình, trong nháy mắt nổi giận, cánh tay phải tùy ý nhấc lên, nhẹ nhàng mà kéo cự chuy của Tôn Phi lại, đối với công kích của Loris thậm chí hắn còn không thèm liếc mắt nhìn, loại lực lượng trình độ này căn bản là không cách nào xúc phạm tới hắn được, cho dù là hắn đã bị trọng thương.
Tôn Phi vận chuyển lực lượng, ra sức lắc đuôi chuy, thế nhưng cự chuy vẫn bị Ma Thần nắm giữ giống như là khảm trên núi cao, khó có thể lay động, trong nháy mắt tiếp theo, một cỗ lực lượng bàng bạc theo thân chuy đè ép qua, không ai có thể chống đối, trong nháy mắt thì chấn nát bấy xương hai tay mà Tôn Phi cầm lấy chuôi chuy.
Lực lượng dưới sự nổi giận của Tà Thần dị tộc, căn bản thực lực hiện nay của Tôn Phi không có khả năng chống đối được.
Thế nhưng, trên mặt Tôn Phi lại không hiện ra một chút kinh sợ nào.
Khóe miệng hắn vẽ ra một độ cung mỉm cười.
Bởi vì vừa lúc đó, thạch trụ thần bí trong không gian cơ thể hắn rốt cuộc cũng thoáng rung động một hồi.
Mặc dù chỉ là nhẹ nhàng rung động cực kỳ không tình nguyện, thế nhưng cũng đủ để giải quyết mọi chuyện, một dòng nước ấm ôn nhuận từ trong thân thể dũng mãnh tiến ra, chảy qua hai tay, trong nháy mắt hai tay đã bị phế của Tôn Phi cơ hồ là khôi phục lại nguyên vẹn, sau đó lại rút lại được cự chuy “Immortal King’s Stone Crusher” theo ra ngoài.
Đối diện, trên mặt Tà Thần hải tộc Kluivert lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Trong nháy mắt tiếp theo hắn kinh hãi điên cuồng hét lên, sau đó toàn bộ cánh tay phải, kể cả miếng bảo hộ cánh tay “Ma Thần bảo vệ tay” của hắn yếu đuối giống như là bị liệt hỏa đốt cháy, trong nháy mắt hóa thành tro tàn, gió nhẹ thổi qua, hóa thành một luồng bụi triệt để biến mất trong không trung.
Quá trình này nhanh đến cực điểm, lấy thực lực của Kluivert thế nhưng căn bản không kịp phản ứng nữa.
- Ngao…
Ma Thần hải tộc kinh hãi rống giận lên một tiếng, hắn lại mất đi một cánh tay, một cỗ quang quy ngân sắc như là giòi bám trong xương theo cánh tay trèo lên bộ vị vai và cổ của hắn, Kluivert há mồm phun ra một đạo huyết quang tử hắc sắc, đem nửa đoạn cánh tay còn lại chém rụng.
Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Kluivert rõ ràng dị thường, nếu như bị tầng quang huy ngân sắc kia lan tràn trên thân thể mình, như vậy sau một cái chớp mắt, chính mình sẽ giống như nửa đoạn tay kia, hóa thành một đoàn tro tàn, triệt để biến mất khỏi thế giới này.
- Rốt cuộc là lực lượng gì? Lại có thể dễ dàng xúc phạm tới ta?
Cúi đầu thấy nửa đoạn cánh tay vừa bị mình chặt xuống đã hóa thành tro bụi trong chớp mắt, Kluivert bị dọa chết khiếp, trong mấy vạn năm sinh mệnh của hắn, vừa rồi chính là thời khắc nguy hiểm nhất đối với hắn, cảm giác tử vong áp bách khiến tim hắn đã treo đến cổ họng rồi.
- Nhân tộc, thật là đáng sợ!
Trong nháy mắt ý niệm này hiện lên trong đầu hắn, Tà Thần hải tộc liền quay đầu xoay người bỏ chạy.
Rời đi!
Rời xa cái tên nhân tộc đáng sợ này!
Đây là ý nghĩ cấp thiết nhất trong lòng Kluivert lúc này.
Thật vất vả mới từ trong phong ấn thiên niên “Ám Vô Thiên Nhật” thoát thân, một lần nữa có lại tự do, hắn không muốn nhanh như vậy đã bị chết, thanh niên nhân tộc tóc đen trước mắt này thật sự là đáng sợ, soi với Vũ Thánh nhân tộc xuất hiện kinh hồng lúc trước càng thêm đáng sợ hơn, quá kinh khủng, hắn quyết định chủ ý, sau này gặp được nhân tộc này, nhất định phải chạy trốn trước tiên!
Trong lúc đó quang diễm tử sắc chợt lóe, Kluivert triệt để biến mất.
Tôn Phi muốn điều khiển “Loạn Thế Vương Tọa” truy đuổi theo, đáng tiếc mất đi tung tích đối phương, cũng không biết Tà Thần hải tộc trốn đi nơi nào, cho dù tốc độ của “Loạn Thế Vương Tọa” vô địch cũng không đuổi kịp, chỉ có thể hậm hực mà thôi.
Loris nhìn một màn này, tâm thần hắn đã quá mức rung động rồi!
Hắn đương nhiên không biết chuyện gì vừa xảy ra, cũng không biết trong cơ thể Tôn Phi có một cây thạch trụ thần bí vô địch nhưng lười biếng, trong mắt hắn, chân tướng duy nhất vừa thấy chính là…dưới một búa nổi giận của Hương Ba Vương, Tà Thần hải tộc Kluivert đơn giản bị mất một cánh tay, sợ đến tự chặt nốt đoạn cánh tay còn lại, sau đó chạy trốn như chó nhà có tang.
Hán Vương Bạch Kim Loris nguyên bản nghĩ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ai biết Tà Thần ngay cả cường giả tuyệt thế bạch y D’Alessandro tay cầm Thần Đấu Binh cũng không thể làm gì được, thế nhưng bị Tôn Phi đánh bại triệt để…Lẽ nào tên hỗn đản Hương Ba Vương này kỳ thực vẫn luôn ẩn dấu thực lực chân chính?
Được rồi, nhất định là như vậy!
Loris nhớ tới lần đầu mình gặp Hương Ba Vương, cái tên hỗn đản giảo hoạt này dưới tình huống bất khả tư nghị đột nhiên bộc phát ra thực lực cường hãn, loại trạng thái ngàn năm khó gặp của Vũ giả này quả thực xuất hiện trên thân Hương Ba Vương, ngoại trừ ẩn dấu thực lực ra, kỳ thực căn bản hắn không còn cách giải thích nào khác cả.
Nghĩ tới đây, tâm thần Hán Vương Bạch Kim Loris rung mạnh từng đợt.
Một gia hỏa kinh khủng như vậy, dĩ nhiên lại là địch nhân của đế quốc Lyon? Đây quả thực là một hồi đại nạn, nếu quả thật chọc giận Hương Ba Vương, chỉ sợ một ngón tay của hắn đè xuống, toàn bộ đế quốc Lyon đều triệt để biến mất trên đại lục đi?
Loris hạ quyết định, chỉ cần mình còn sống trở lại đế quốc Lyon, nhất định phải khuyên bảo hoàng thất đế quốc dừng binh, hướng đế quốc Zenit nhận lỗi, tốt nhất là có thể kết minh với Hương Ba Vương, dù loạn chiến đế quốc đã đến, chiến tranh Thần Ma mở ra thì đế quốc Lyon cũng có được một bảo hộ.
Tôn Phi không biết lần mạo hiểm liều mạng lần này lại khiến Loris suy nghĩ nhiều như vậy.
Lau mồ hôi lạnh trên trán, ngồi trở lại trên “Loạn Thế Vương Tọa”, hết từng ngụm giận, lúc này mới nghĩ tới mà từng trận sợ hãi trong lòng, nếu vừa rồi thạch trụ thần bí không trả lời, đến lúc đó chết rồi cũng không biết là mình chết đi như thế nào a!
Lúc này đây mạo hiểm đi tới đáy biển ngăn cản Tà Thần hải tộc xuất thế, một nửa thành công một nửa thất bại!