Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch Ful)

Chương 918 - Chương 814: Triệt Để Bày Ra Thực Lực

Quoc vuong van tue Full
Chương 814: Triệt Để Bày Ra Thực Lực
 

Thấy phủ thành chủ xuất động đông đảo binh sĩ tinh nhuệ như vậy, mà không phải là tư binh, tất cả mọi người đều biết chuyện hôm nay nhất định sẽ rất lớn, một người người gan nhỏ đã bắt đầu lui về phía sau, chuẩn bị rời khỏi hiện trường.

Bởi vì ai cũng biết thành chủ Henry tính khí hung ác bạo ngược, coi như là lúc tâm tình tốt, đi trên đường thấy ai không vừa mắt cũng sẽ dằn vặt hắn tới chết, huống chi gần đây thành Đức Luân gặp biển gầm tập kích, gặp tai họa nghiêm trọng, nghe đâu thành chủ đại nhân kiến tạo một trang viên lớn cạnh biển bị phá hủy hết, những tiểu tình nhân hắn nuôi dưỡng trong đó toàn bộ chết đuối, bởi vậy tâm tình hắn phi thường không tốt, nghe đồn trong vòng mấy ngày qua đã đánh chết bốn, năm thị nữ trong phủ thành chủ, vạn nhất ngày hôm nay bị hắn nhìn không vừa mắt, sẽ gặp tai bay vạ gió.

Những người thường dần dần đều tán đi.

Những nhà đối diện và hai bên đường cũng đều đóng hết cửa lớn và cửa sổ lại, mọi người đều trốn đi, ở khe cửa len lén quan sát.

Chỉ có số ít dong binh và vài người mặc hoa phụ phú thương, dưới sự hiếu kỳ là vẫn ở lại xem tình thế biến hóa, dù sao “Chú Đỉnh Hào” có một vị cường giả tuyệt thế làm chỗ dựa, không nhất định sẽ thua.

Rất nhanh, số lượng binh sĩ xuất hiện xung quanh “Chú Đỉnh Hào” đã đến mấy ngàn người.

Một lượt cầm tháp thuẫn đem bốn phía nhai đạo đều bao vây chặt chẽ, hiển nhiên là phòng ngừa cao thủ đào tẩu, một lượt cầm nỏ tiễn ngồi trên mặt đất, trong tiếng dây cung gào thét kẽo kẹt, hàn quang lóng lánh nhắm tay đại lâu của “Chú Đỉnh Hào”, bốn phía đều là Vũ giả người mặc áo giáp ma pháp, tay cầm binh khí, phong tỏa những con đường có thể đào tẩu.

Trong tiếng hiệu lệnh lạnh lùng của quan quân, đội binh sĩ trường thương lập tức giơ cao trường mâu hai thước, chỉnh tề bước lên, chậm rãi hướng về phía đại lâu “Chú Đỉnh Hào” đi tới, từng đầu thương lóe ra hàn quanh, giống như là ác thú khát máu, nhắm ngay mọi người bên trong.

Loại tràng diện trang nghiêm mà lại thong thả này khiến người ta có cảm giác áp bách hít thở không thông.

Trong nháy mắt, toàn bộ đại lâu “Chú Đỉnh Hào” đã bị bao vây bốn phương tám hướng, giống như là ba đào sóng lên bao vây một con thuyền nhỏ, tùy thời đều có thể bị sóng lớn thôn phệ.

Trong đại sảnh “Chú Đỉnh Hào”, ngoại trừ các nhân viên của cửa hàng và các hộ vệ ra còn có một ít khách nhân ở lại xem náo nhiệt chưa kịp chạy đi, toàn bộ đều bị vây ở bên trong, lúc này mỗi người đều lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, bị thiết huyết khí trang nghiêm làm cho sợ hãi.

- A, cứu mạng, ta không phải là người của “Chú Đỉnh Hào”, ta là thương nhân tới mua vũ khí, chuyện không liên quan tới ta, chuyện không liên quan gì tới ta a…

Một tên thương nhân dáng dấp mập mạp sợ đến hai chân nhũn ra, chạy đến cửa khóc lóc biện giải, muốn rời khỏi chốn thị phi này, ai biết vừa bước ra đến cửa lớn “Chú Đỉnh Hào”, lại nghe một loạt tiếng kéo dây cung rung động, hơn mười tiễn không chút lưu tình bắn qua đây, đúng là trực tiếp muốn bắn chết người vô tội này.

Tôn Phi nhíu mày, tâm niệm vừa động.

Hơn mười cự tiễn ngưng trệ không hư không cách thân thể của trung niên mập mạp một tấc, sau đó đinh đang, liên tiếp rơi trên mặt đất.

Tiếng kim loại rung động phảng phất như đánh vào lòng từng người ở đây.

Âm hưởng này khiến bầu không khí nguyên bản đã vô cùng áp lực càng thêm khiến người ta hít thở không thông.

Trung niên mập mạp vừa thoát chết khỏi tay tử thần bị dọa đến ngây ngốc tại chỗ, đại tiểu tiện không khống chế nổi, quần đều ướt, sắc mặt tái nhợt run rẩy bò vào trong đại sảnh, ngồi bệt dưới đất, rốt cuộc nhịn không được mà gào khóc thành tiếng, cũng không quên hướng Tôn Phi cảm tạ liên tục.

- Phản tặc bên trong “Chú Đỉnh Hào”, lập tức thành thành thật thật đi ra, giơ tay chịu trói, cho các ngươi thời gian mười giây, mười giây qua đi còn không ra, dựa theo tội phản quốc mà luận xử, giết chết không cần luận tội!

Tên quan quân bị Tôn Phi đánh bay lúc trước diễu võ dương oai, thần sắc đắc ý, cưỡi trên tuấn mã, lớn tiếng hét lên.

Keng keng keng keng! !! !!

Các binh sĩ xung quanh phối hợp với tiếng hét lớn, dùng vũ khí đập lên áo giáp trên người mình, phát ra tiếng kim thiết inh tai nhức óc, mấy ngàn quân đồng thanh khiến người ta cực kỳ sợ hãi, khí thế áp đảo giống như sóng biển cuộn trào mãnh liệt mà đến, từn đợt khí tức máu tanh giết chóc nhất thời tràn ngập không trung.

Người chưa từng gặp qua tiên huyết chiến trường, căn bản khó có thể thừa nhận được khí tức giết chóc như vậy, sợ đến lạnh run, ngay cả một ít hộ vệ của “Chú Đỉnh Hào” cũng không khỏi sắc mặt trắng bệch.

Ellen Page và mấy nữ hài tử sợ đến thất sắc, lạnh run.

- Hừ!

Tôn Phi nhẹ giọng một tiếng.

Chỉ là tùy ý hừ một tiếng nhưng lại giống như thần linh, một cỗ lực lượng vô hình như là khí lãng khuếch tán ra, đem tiếng gào thét của bọn lính bốn phía áp chế xuống, các võ giả đấu khí bao vây xung quanh “Chú Đỉnh Hào” chỉ cảm thấy hình như bên tai có tiếng sấm nổ liên tục, sắc mặt chấn động tái nhợt, những tên cao thủ bên cạnh thành chủ càng bị Tôn Phi chiếu cố hơn, từng tên lung lay lung lay ngã xuống.

Loại thanh thế hời hợt thế nhưng quát lui trăm vạn binh lính này khiến sĩ khí quân đội đại ngã.

- Bắn!

Trong mắt tên quan quân ngồi trên bạch mã lóe ra quang mang âm độc, thấy một màn như vậy, lập tức lớn tiếng hạ lệnh.

Băng băng băng băng! !! !! !!

Sưu sưu sưu sưu sưu! !! !! !!

Tiếng rung động dây cung liên tiếp khiến người ta kinh tâm động phách vang lên.

Trong nháy mắt, cung tên rậm rạp như đám châu chấu đói phát sinh âm thanh ô ô, mang theo một mảnh bóng ma tử thần, hướng về phía đại lâu bắn tới.

Tôn Phi vững vàng ngồi trong đại sảnh, hai hàng lông mày nhíu lại, nói:

- Thực sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

Trong nháy mắt tiếp theo, một đoàn quang diễm kim sắc tràn ngập ra trong nháy mắt, đem cả tòa đại lâu bao phủ trong đó, mưa tên khắp bầu trời giống như ốc sên đi vào đầm lầy, từ thong thả đến triệt để dừng lại, đọng lại trong hư không, tiếp theo, đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, những mũi tên phảng phất như có sinh mệnh, toàn bộ đều chậm rãi quay đầu lại, nhắm ngay các binh sĩ bên ngoài.

Theo tay Tôn Phi vung lên, toàn bộ đều bay ngược trở lại nhanh như thiểm điện.

- A…

Tiếng hét thảm vang lên, tên quan quân ban bố lệnh bị vạn tiễn xuyên tâm, cả người bị bắn thành con nhím, lập tức rụng xuống.

Một trận kinh hô khó có thể ngăn chặn từ trong đội ngũ truyền tới.

Tất cả binh sĩ đều cảm thấy một trận hàn khí từ sống lưng đuổi lên tận óc, bọn họ bị sợ đến choáng váng rồi.

Đây thật là đáng sợ, cao thủ trong đại lâu hiển nhiên là hạ thủ lưu tình, bằng không đợt mũi tên vừa rồi không chỉ bắn hạ chỉ huy của bọn họ mà ngay cả bọn họ cũng khó giữ được tính mạnh, ít nhất thì hàng binh sĩ phía trước sẽ bị bắn thành con nhím.

Rầm rầm oanh! !! !

Một cỗ quang trụ kim sắc đem toàn bộ đại lâu “Chú Đỉnh Hào” bao vây lại, quang diễm hoàng kim phóng lên cao, đem toàn bộ bầu trời đều nhuốm thành hoàng kim sắc, màn đêm bao phủ thành Đức Luân biến mất, trở về sáng như ban ngày.

Sau một khắc, dị tượng xuất hiện.

Trong bầu trời, quang diễm kim sắc không ngừng mà biến ảo, rất nhanh thì vẽ ra hình ảnh thần tích…Mặt trời kim sắc mơ hồ mọc lên, chiếu xạ quang mang ra vạn trượng, phảng phất như là chưởng khống giả chúa tể của vạn vật sinh linh, cướp đi tâm thần mọi người.

Cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp!

Bình Luận (0)
Comment