- Đợi lâu như vậy, ha ha, Hương Ba Vương, rốt cuộc ngươi đã tới?
Vị Thần Sư hiền lành đột nhiên xuất hiện này nhìn Tôn Phi, trên mặt mang theo vẻ mỉm cười, như là một vị lão bằng hữu đang hỏi thăm.
- Ngươi nhận ra ta? Chờ ta? Ngươi là ai?
Tôn Phi bất động thanh sắc đem bảo thạch lục sắc giấu vào trong lòng bàn tay, trong lòng không khỏi thầm giật mình.
Lão Thần Sư tóc bạc này thực lực kinh người, xâm nhập tới khoảng cách trăm thước bên cạnh mình mới bị mình phát hiện được, ít nhất cũng là cường giả Tôn giả Đại Nhật cấp thượng giai, dựa theo phân bố vị trí Thần Sư trong giáo đường Thần Thánh Giáo Đình ở các đại đế quốc, theo lý mà nói, thực lực của Thủ hộ giả giáo đình đế quốc Lyon cao nhất cũng chỉ ở Nguyệt cấp đại viên mãn, tuyệt đối không thể xuất hiện một vị Thần Sư cảnh giới Tôn giả Đại Nhật cấp như vậy.
Hơn nữa, vị lão Thần Sư tóc bạc này diện mạo tuy rằng bình yên và hiền hòa, thế nhưng thủy chung Tôn Phi vẫn cảm thấy một tia không thích hợp, lộ ra một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
- Ha ha ha, tiểu tử kia, ngươi đi tới chỗ ta, lại phản vấn ta là ai?
Lão Thần Sư chậm rãi đi vài bước, dùng ngón tay khô quắt nhẹ nhàng mà xoa một loạt bài ghế bên người, ngẩng đầu, lấy một loại nhãn thần kỳ dị nhìn Tôn Phi, mỉm cười quỷ dị nói:
- Bốn ngày trước, toàn bộ người trong thành Gerland gọi là đại nhân John, ta là người phụ trách nơi này, người hầu Thần.
- Bốn ngày trước, vậy hiện tại?
Tôn Phi chậm rãi đề tụ thực lực, cẩn thận đề phòng.
- Hiện tại? Ha ha ha ha, hiện tại?
Trong đôi mắt lão Thần Sư tản ra quang mang tanh sắc, ngửa đầu cười ha ha nói:
- Hiện tại, ta chính là Thần, nắm trong tay tất cả Thần!
- Là ngươi?
Tôn Phi nhất thời minh bạch rồi.
Thân hình Quốc Vương Bệ Hạ chợt lóe, hóa thành lưu quang, trong nháy mắt “Toàn Phong Trảm” đã hóa thành một đạo kiếm khí kim sắc chi long gào thét ra, hướng về phía lão Thần Sư tập sát đi, cũng trong nháy mắt này, một tấm quyển trục màu bạc nhạt bị khai mở, Tôn Phi tới gần lão Thần Sư, Thần Phù văn trong “Quyển Trục Tù Thần” bay ra như nòng nọc, bao phủ về phía lão Thần Sư.
Đối với Tôn Phi mà nói, hai đạo quang mang huyết sắc này quen thuộc vô cùng.
Đây chính là huyết quang xuất hiện từ trong hai hốc mắt đen kịt của Khô Lâu Hoàng Kim, bất luận là hình dạng hay là khí tức ba động, đối với Tôn Phi mà nói đều khắc cốt ghi tâm, không hề nghi ngờ, cái lão Thần Sư John này chính là gặp phải vận mệnh giống với “Nhất Kiếm”, bị Khô Lâu Hoàng Kim kia bám vào người.
- Hắc hắc…Hắc hắc hắc hắc!
Tiếng cười gian quỷ dị phát ra từ miệng lão Thần Sư tóc bạc, đối mặt với công kích không chút lưu tình của Tôn Phi, trên mặt hắn mang theo nụ cười quỷ dị, từng đạo nếp nhăn nở rộ ra như là một đóa hoa cúc sắp tàn, không có một chút ý tứ né tránh hay là đón đỡ.
Rầm rầm oanh! !! !! !! !
Tiếng va chạm nổ tung thật lớn xuất hiện.
Thời điểm kiếm khí cự long do “Toàn Phong Trảm” đánh ra còn cách Thần Sư tóc bạc một thước, một đạo quang mạc trắng noãn như thủy tinh đột nhiên từ mặt đất thoáng hiện, chặn lại tất cả công kích, một kích kia của Tôn Phi đánh vào trên quang mạc thủy tinh làm quang mạc lõm xuống, thế nhưng cuối cùng vẫn không thể đánh nát nó.
Thần Phù Văn do “Quyển Trục Tù Thần” phóng xuất ra bị đạo tường thủy tinh này ngăn trở, vẫn chưa thể xác định mục tiêu chuẩn xác, ở phía ngoài của tường thủy tinh hóa thành một cái nhà lao ngân sắc, bên trong không có vật gì.
Trong nháy mắt tiếp theo, đột tập sát thứ ba của Tôn Phi đã đến.
Rầm rầm rầm rầm rầm! !! !! !! !
Trọng quyền liên tiếp hung hăng nện trên tường thủy tinh, lực lượng của mỗi một quyền đều đủ để oanh bạo một vị cường giả mới bước vào Tôn giả Đại Nhật cấp, thế nhưng tường thủy tinh lại bình yên bất động, thỉnh thoảng xuất hiện vài đạo khe nứt bạch sắc, thế nhưng theo quang hoa đại tác trong đại sảnh giáo đường, cuối cùng từng khe nứt nhanh chóng tiêu thất, tường thủy tinh khôi phục lại nguyên trạng.
- Ha ha, ha ha ha, không có ích lợi gì đâu, ngừng phản kháng đi, ta hao tốn tâm huyết bốn ngày, chuẩn bị riêng cho ngươi “Thần Ân Thán Tức”, căn bản loại lực lượng trình độ của ngươi không thể đánh vỡ, Hương Ba Vương, ha ha ha, tất cả đều đã kết thúc, vận khí tốt của ngươi sẽ không còn tiếp tục kéo dài được nữa đâu.
Thần Sư tóc bạc cười ha ha, một đầu tóc bạch sắc không gió mà loạn bay, hai luồng hỏa diễm đỏ như máu thay thế vị trí con ngươi, điên cuồng mà lóe ra, dường như Ác ma khiến người ta hít thở không thông.
Lúc này, biến hóa đáng sợ kỳ dị xuất hiện rồi.
Mặt đất giáo đường nguyên bản trơn nhẫn không dấu vết, từng đạo vân lộ bạch sắc không ngừng mà lan tràn mở rộng, từ mặt đất đến bốn bề tường, lại đến khung đính, tiếp đến là thạch trụ, thần tượng…
Vân lộ bạch sắc cuối cùng hiện đầy toàn bộ giáo đường, ngay cả trên thân các giá đèn ma pháp trên bốn vách tường đều đang lóe lên vân lộ bạch ngân, cơ hồ là trong nháy mắt, vân lộ bạch sắc xuất hiện rậm rạp toàn bộ không gian, giống như một đóa hoa nở rộ, lực lượng bàng bạc khó có thể tưởng tượng chậm rãi hiện lên.
Đây là một ma pháp trận Thần cấp phức tạp tới cực điểm.
Từng đạo đường vẽ ma pháp cuồn cuộn như đại dương, liếc mắt nhìn khiến người ta ngây ngất.
Mà vị trí Tôn Phi đứng, đúng lúc lại là trung tâm của ma pháp trận.
Tất cả phát sinh trong lúc điện quang hỏa thạch đó nhanh đến cực điểm, khiến cho Tôn Phi cũng khó lòng là phản ứng kịp.
Đây hiển nhiên là đã được sớm chuẩn bị tốt, chỉ cần đợi Tôn Phi bước vào trung tâm trận pháp liền lập tức khởi động…Tôn Phi đoán, chỉ sợ là lúc mình vừa bước chân vào cửa lớn giáo đường, trận pháp đã lặng lẽ khởi động, Thần Sư tóc bạc xác thực chính là hiện thân của Khô Lâu Hoàng Kim, dùng ngôn ngữ phân tán sự chú ý của mình, chính là để đảm bảo trận pháp có thể khởi động thuận lợi, đem chính mình vây khốn trong đó.
Đây là một âm mưu đã sớm được bố trí tốt.
- Đáng chết, tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ là Loris lừa gạt mình?
Ý niệm này lóe lên trong đầu Tôn Phi, rồi lại bị Quốc Vương Bệ Hạ phủ định trong nháy mắt.
Đoạn thời gian trước cùng nhau kinh lịch qua hoạn nạn khiến Tôn Phi vô cùng tin tưởng kẻ đã từng là địch nhân này, Loris tuyệt đối không phải là loại người như vậy.
- Xem ra Loris cũng chỉ là bị Khô Lâu Hoàng Kim lợi dụng mà thôi, khô lâu đáng chết này, hắn đối với tất cả phát sinh trong thời gian này đều rõ như lòng bàn tay, nhất định là biết mình nóng lòng tìm kiếm nó, vì vậy mới thiết trí nên sát cục này…Một đối thủ giảo hoạt đáng sợ vô cùng, chính mình đã quá sơ suất rồi!
Tôn Phi suy nghĩ ra đại khái ít đầu mối.
Bất quá lúc này hiển nhiên là không có thời gian để suy nghĩ vấn đề này, việc cấp bách là thoát ra khỏi cái gọi là ma pháp trận “Thần Ân Thán Tức” này.
Tôn Phi rất nhanh tỉnh táo lại, bắt đầu chăm chú quan sát từng đạo văn lộ bốn phía, muốn lấy tri thức coi như là uyên bác về ma pháp trận của mình để tìm ra một số kẻ hỡ của trận văn, phá hủy ma pháp trận đáng sợ này.
Đúng lúc này, biến hóa kinh người xuất hiện…