Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 169 - Chương 169 - Bị Câm (2)

Chương 169 - Bị câm (2)
Chương 169 - Bị câm (2)

Thôn dân lần trước đi Darliege mật báo đã sớm ngã chết khó hiểu!

Ngay khi Lumian làm ra nỗ lực cuối cùng, định tìm được Laisser Morrie, hắn nhìn thấy Ryan, Leah và Valentine đang đi dạo trong thôn.

Bọn họ vẫn mặc quần áo giống như trước.

“Chào buổi sáng, các cải bắp của ta.” Lumian cười nghênh đón.

Đôi bên mới vừa tới gần, hắn đã lập tức thấp giọng nói:

“Ngày hôm qua không có chuyện gì chứ?”

Leah mỉm cười trả lời:

“Vị phu nhân kia giống như không quá muốn truy xét, không hề xuất hiện.”

Quả thế… Lumian nhìn quanh một vòng, thấy xung quanh không có người, mới nói ra suy đoán của chị gái đối với con đường của phu nhân Puares và suy đoán đối với thân phận của Pulitzer cho ba nhà điều tra chính phủ.

Valentine nghe thấy sắc mặt cực kỳ khó coi, Leah lại tương đối hưng phấn.

Ryan nhớ lại nói:

“Tỉnh Leiston tương đối ít xuất hiện ma nữ, tin tức của bọn ta ở phương diện này không đầy đủ, nhưng bên trên có lẽ hiểu rất rõ, đợi lát nữa ta sẽ gửi điện báo thuật sơ qua về tình huống của phu nhân Puares, ừm, chỉ nhắc đến chuyện trong phòng phu nhân Puares có ảnh chụp của Pulitzer, mà gia tộc Roquefort không có người tên Puares này.”

Thấy Lumian tỏ vẻ nghi vấn vì sao bên trên hiểu rất rõ, Ryan bổ sung thêm một câu:

“Ở Intis, thường xuyên xảy ra chuyện có liên quan đến ma nữ.”

Do đó, người bạn qua thư kia của chị gái cũng ở Intis sao? Lumian gật đầu, ngược lại nói:

“Nhìn xem trước mắt, bên chỗ phu nhân Puares giống như không có quan hệ gì với tuần hoàn, hơn nữa, nàng giống như cũng có phát hiện nhất định đối với tuần hoàn, như này có lẽ chính là nguyên nhân nàng không truy cứu chuyện chúng ta điều tra pháo đài.”

“Có khả năng, chúng ta liên thủ với nàng ở trên trình độ nào đấy không?”

Valentine lập tức bật thốt ra:

“Làm sao có thể hợp tác với loại người tà ác dơ bẩn đến còn đáng sợ hơn ma quỷ chứ?”

Lumian chưa hề liếc mắt nhìn hắn, chỉ ném ánh mắt về phía Ryan và Leah.

Thấy bọn họ cũng hơi do dự, hắn thành khẩn mê hoặc nói:

“Hợp tác có mức độ, chỉ ở trong tuần hoàn.”

“Chờ hủy bỏ tuần hoàn đáng chết này, các ngươi định đối phó với nàng thế nào thì đối phó với nàng thế đó!”

“Một điểm này, các ngươi thậm chí có thể nói thẳng cho nàng biết, ta tin tưởng nàng có thể lý giải và tiếp nhận.”

Ryan suy nghĩ vài giây, vỗ bả vai Valentine, nói với Lumian:

“Đúng thế, quan trọng nhất trước mắt là hủy bỏ tuần hoàn này, nhưng mà, chúng ta vẫn không thể xác định thái độ của phu nhân kia, không dám trực tiếp tới cửa tìm nàng, chỉ sợ phải làm phiền ngươi hoặc chị gái ngươi đi trao đổi, hỏi thử xem.”

“Được.” Lumian lập tức đồng ý.

Hắn định tự đi.

Sau khi phát hiện phu nhân Puares có thể có tình cảm không bình thường, quái dị với chị gái nhà mình, hắn không muốn để cho chị gái ở chung một mình với nàng.

Nghe đối thoại giữa hai người, Valentine nghiêm mặt, không đồng ý, cũng không phản đối.

Lumian lại nhìn quanh một vòng:

“Còn có ba manh mối…”

Hắn nói kỹ càng một lần về chuyện của Raymond, tình huống của Laisser Morrie và con cú mèo kia bay vào trong ngôi mộ.

Leah nghe được hơi kinh ngạc:

“Các ngươi làm sao có thể nhanh như vậy đã tìm ra nhiều manh mối thế chứ?”

Nàng đều hoài nghi có phải tên này hoặc chị gái hắn cũng có vấn đề không, do đó xung quanh mới tất cả đều là khác thường, manh mối khắp nơi.

Ai mới là nhân viên điều tra chuyên nghiệp chứ? Vì sao bọn ta lại không phát hiện ra?

“Ai bảo các ngươi không giữ lại được trí nhớ của hai lần tuần hoàn trước đó.” Lumian cười nhún vai.

Leah gật đầu, tiếp nhận lời giải thích này.

Ryan suy tính vài giây, trầm giọng nói:

“Vậy chúng ta cần phải mau chóng triển khai điều tra dưới lòng đất nhà thờ.”

“Ừm, có lẽ nơi đó thật nguy hiểm, ngươi tiếp xúc với phu nhân Puares trước, nếu như có thêm nàng gia nhập, nắm chắc sẽ lớn hơn nhiều.”

Ở bên ngoài biệt thự quan hành chính, tòa kiến trúc được cải tạo thành từ pháo đài kia.

Lumian xuyên qua vườn hoa, đến trước cửa, nói với người hầu nam đang canh giữ ở đó:

“Ta có việc tìm phu nhân Puares.”

Người hầu nam mặc áo màu đỏ, quần dài màu trắng quan sát hắn từ trên xuống dưới vài lần, cẩn thận hỏi:

“Có chuyện gì?”

Có phải thằng cha này đến để đùa dai không vậy, lấy ta làm mục tiêu?

Lumian a một tiếng:

“Đây không phải chuyện ngươi có thể biết.”

“Ngươi một người hầu quan tâm nhiều chuyện như vậy làm gì? Ngươi họ gì, tên gì, đã sinh bao nhiêu đứa bé rồi?”

Người hầu nam kia do dự một lát, cuối cùng vẫn đi báo lại cho phu nhân, do nàng quyết định có muốn gặp thằng cha này hay không.

Lumian đứng đợi ở ngoài cửa ra vào mấy phút, thấy người hầu nam kia trở ra, nói với hắn: “Phu nhân kêu ngươi đi phòng khách nhỏ.”

Lumian không hề xa lạ gì với phòng khách nhỏ kia, trong vài lần hắn theo chị gái đến pháo đài, đều được nhận tiếp đãi ở nơi đó, vì thế, không cần người dẫn đường, tự mình đi theo phương hướng chính xác đến căn phòng đó, người hầu nam kia ngược lại biến thành kẻ theo hầu của hắn.

Bình Luận (0)
Comment