Nếu như không phải có ưu thế sân nhà rất mạnh ở trong đống đổ nát cảnh trong mơ này, nếu như không nhận được thủy ngân sa đọa, có năng lực ẩn thân, Lumian gần như không có hy vọng săn giết con quái vật hỏa diễm kia.
Hắn nhai thịt khô và pho mát, vừa chống đỡ cảm giác đói khát mãnh liệt do trạng thái nhập vào thân lưu lại, vừa nằm lên trên giường.
Hắn khẩn cấp cần quay trở về hiện thực nghỉ ngơi một khoảng thời gian, để trợ giúp thân thể nhanh chóng khỏi hẳn.
Tia sáng xuyên qua rèm cửa sổ, chiếu vào trong phòng ngủ, phác họa ra bàn học được Aurora để rất nhiều tư liệu tham khảo, bút ký đọc sách và các chồng bản thảo, phác họa ra tủ quần áo treo đầy váy bên cạnh và gương toàn thân tinh xảo.
Aurora thấy hắn tỉnh lại, lo lắng hỏi:
“Thế nào, không có chuyện gì chứ?”
Nàng biết lần này em trai đi vào đống đổ nát cảnh trong mơ là định săn bắn quái vật hỏa diễm.
“Thành công.” Lumian lần mò ngồi dậy, chỉ cảm thấy đầu trống rỗng, làn da đau đớn từng trận, xương cốt giống như muốn đứt ra.
Nhưng so với đau đớn nghiêm trọng khiến hắn sắp chết đi ở cảnh trong mơ thì như này căn bản không tính là gì cả.
Hắn cúi đầu xuống kiểm tra thân thể, phát hiện có nhiều chỗ trên làn da vừa đỏ vừa sưng, giống như bị dị ứng.
“Vậy thì tốt…” Aurora thở phào nhẹ nhõm: “Gần một tiếng trước toàn thân ngươi run rẩy, tay chân lộn xộn, đá tỉnh ta.”
Lumian tự giễu cười một tiếng nói:
“Khi đó thật sự nguy hiểm, gần như mất khống chế.”
“Lúc đó ta thật do dự có cần trực tiếp đánh thức ngươi hay không, nhưng ngươi lại nhanh chóng yên tĩnh lại, biểu hiện không còn dọa người như vậy nữa.” Aurora cảm thấy vui mừng nói.
Trong lòng Lumian khẽ động:
“Sau đó ngươi vẫn luôn nhìn ta như vậy?”
“Đúng thế.” Aurora thản nhiên gật đầu: “Vừa có tình huống gì, ta phải nhanh chóng lay tỉnh ngươi, khiến cho ngươi trở lại hiện thực, không chết ở trong mơ.”
Lumian đột nhiên cảm thấy khó khăn, đau khổ, giãy giụa và sợ hãi suýt chết ở trong mơ vào khoảnh khắc này bị dòng nước ấm tràn ngập ra từ dưới đáy lòng tách ra, che khuất.
Hắn hỏi theo bản năng:
“Thật ra không phải ngươi bị ta đá tỉnh, mà vẫn luôn không ngủ đúng không?”
Aurora mỉm cười nói:
“Ta vốn định như vậy, nhưng nghĩ đến không biết ngươi phải mất bao nhiêu thời gian với con quái vật kia, ta lại vừa trực đêm xong, nếu như không ngủ bù một chút, đến đoạn thời gian sau tinh thần chắc chắn hoảng hốt, ngược lại dễ dàng xuất hiện sai lầm, không kịp đánh thức ngươi.”
“Do đó ta quyết định vừa đặt tay lên trên người ngươi, vừa nắm chặt thời gian ngủ một chút.”
“Làm như vậy, ngươi vừa có động tĩnh gì, ta sẽ có thể cảm ứng được, nhanh chóng tỉnh lại, ha ha, ta thật sự bị ngươi đá cho một cước!”
Nàng vừa nói vừa chỉ vào bắp chân phải của mình, nơi đó có một vết bầm tím rõ ràng.
Chưa cho Lumian cơ hội đáp lời, nàng ngược lại hỏi:
“Nói sơ qua quá trình cụ thể đi.”
Lumian hạ thấp giọng, nói hết mình bố trí cạm bẫy như thế nào, mai phục dọc đường như thế nào, bị đốt quần áo không thể ẩn thân như thế nào, không thể không trốn xuống dưới tầng hầm ngầm dựa vào minh tưởng kích hoạt hoàn toàn ký hiệu bụi gai màu đen.
Aurora nghe thật tập trung, thường xuyên để lộ ra vẻ mặt lo lắng vì tình cảnh nguy hiểm của em trai, cảm thấy chính là loại người đặc biệt dễ dàng nhập vai vào nhân vật khi đọc tiểu thuyết.
Nói đến cuối cùng, Lumian đưa ra vấn đề:
“Làm như thế nào để tách đặc tính phi phàm của kẻ khiêu khích từ trong đặc tính phi phàm của kẻ phóng hỏa?”
Hơn nữa hắn còn chưa biết nên đi đâu để lấy công thức ma dược.
Aurora trầm ngâm vài giây nói:
“Ta không biết rõ nên phân tách như thế nào, ta chỉ nghe người ta đề cập đến, tình huống tương tự khả năng cần phải mời người phi phàm cấp bậc cao đến hỗ trợ.”
“Bán Thần?” Lumian suy đoán.
Người hiện giờ hắn biết đến, người có lẽ đã đến danh sách 4 chỉ có ba người:
Cô gái thần bí kia, phu nhân Puares và người đang nằm trong quan tài trong ngôi mộ.
Aurora gật đầu:
“Có lẽ vậy, thật ra, ngươi đừng lo lắng, ta hoài nghi cô gái thần bí kia sẽ nhanh chóng đến tìm ngươi, cung cấp trợ giúp nhất định, nàng luôn xuất hiện ở trong mốc trưởng thành mấu chốt của ngươi, có lẽ lần này cũng không ngoại lệ, dù sao tuần hoàn còn chưa hủy bỏ, bí mật của đống đổ nát cảnh trong mơ cũng chưa được giải.”
“Đi đến quán rượu lâu năm tìm nàng sao?” Lumian nhíu mày lại.
Bọn họ đã giao hẹn với đám người Ryan là cố hết sức không ra cửa.
Aurora ặc một tiếng:
“Tạm chờ một chút, có lẽ nàng sẽ trực tiếp đến cửa thăm hỏi.”
Nói đến đây, Aurora thở dài nói:
“Đối với người phi phàm bình thường, công thức ma dược là vấn đề không lớn, nhưng ngươi lại khác, trong cơ thể ngươi phong ấn ô nhiễm, thoáng có chút vấn đề là khả năng mất khống chế, vẫn cần đến công thức ma dược kẻ khiêu khích hoàn chỉnh, chính xác.”