Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 225 - Chương 225 - Dũng Khí (3)

Chương 225 - Dũng khí (3)
Chương 225 - Dũng khí (3)

“Vì sao người phi phàm bình thường không cần công thức ma dược?” Lumian hơi kinh ngạc.

Aurora giải thích:

“Không phải là không cần, mà là dưới danh sách 7, có thể dựa vào cố tình ăn nguyên liệu chính để lên cấp.”

“Như vậy sẽ không mất khống chế sao?” Lumian ngạc nhiên hỏi lại.

Aurora ừm một tiếng:

“Vài năm trước, làm như vậy có tỷ lệ lớn mất khống chế, nhưng mấy năm gần đây, đặc tính phi phàm của danh sách 9 và danh sách 8 thật sự có thể dùng trực tiếp, chính là có độ nguy hiểm cao hơn điều phối thành ma dược chừng hai mươi đến ba mươi phần trăm.”

“Ừm, đây là kết luận điều tra của hội trưởng Gandalf bọn ta làm ra.”

Tại sao lại vậy chứ? Lumian đang định hỏi, bên ngoài nhà truyền đến từng đợt tiếng ca quen thuộc.

Hai chị em liếc nhìn nhau, vẻ mặt đều trở nên nghiêm trọng.

Mùa Chay bắt đầu, tinh linh mùa xuân đã diễu hành đến bên này.

Một đám người trẻ tuổi vây quanh Ava, vừa hát vừa nhảy đi đến bên ngoài nhà Lumian.

Tiểu Guillaume nhà Berry đi đến cửa, cốc cốc gõ cửa.

Hắn là bạn của Lumian, Raymond và Ava, có mái tóc màu nâu hơi xoăn, trên mặt có tàn nhang rõ ràng, ánh mắt màu lam hơi nhỏ hơn người bình thường, giống như luôn nheo vào.

Kẹt một tiếng, Aurora xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Nàng vén mái tóc màu vàng lên, mặc váy dài cổ đứng viền lá sen màu sáng, tinh thần cả người no đủ, trên mặt chảy xuôi sáng rọi, hoàn toàn không nhìn thấy vẻ mệt mỏi vì phải trực đêm nửa buổi tối hôm qua, buổi sáng lại ngủ không ngon.

Ava đội vòng nguyệt quế được đan từ nhánh cây và hoa, tiến lên hát:

“Ta là tinh linh của mùa xuân…”

“Khuôn mặt thân thiện lại xinh đẹp…”

“Hát lên đi, nhảy lên đi…”

“Chỉ có như vậy mới có thể được mùa…”

Aurora yên tĩnh nghe xong, nhận lấy lá cây, đưa bình nhỏ làm bằng gốm đựng mỡ động vật cho Ava.

“Được mùa! Được mùa!” Những người trẻ tuổi này hoan hô lên.

Khi đội ngũ tinh linh mùa xuân diễu hành xuất phát đi đến nơi tiếp theo, tiểu Guillaume nhà Berry cố ý rớt lại sau cùng, hỏi Aurora:

“Lumian đâu? Hai ngày nay đều không nhìn thấy hắn, hắn không tham gia lễ mừng Mùa Chay sao?”

Aurora cười:

“Hắn bị bệnh.”

“Bị bệnh?” Tiểu Guillaume cảm thấy kinh ngạc: “Hắn cũng sẽ bị bệnh?”

Ở trong ấn tượng của hắn, Lumian vĩnh viễn tinh lực dư thừa, tối đa là khi đùa dai bị ngã sứt da, bị thương nhỏ không nghiêm trọng.

“Nếu như hắn không bị bệnh, ta lại sợ hãi.” Aurora dùng giọng điệu đùa giỡn đáp lại: “Con người đều sẽ sinh bệnh.”

Thấy đội ngũ tinh linh mùa xuân diễu hành càng ngày càng xa, tiểu Guillaume nhanh chóng vẫy tay với Aurora:

“Nói cho Lumian, chờ sau Mùa Chay, ta đến thăm hắn!”

Aurora nhẹ nhàng gật đầu, nhìn tiểu Guillaume vội vàng chạy về phía đội ngũ diễu hành đang dừng lại ở trước một tòa nhà tiếp theo.

“Sao rồi?” Lumian thò đầu ra ở bên cạnh chị gái.

Aurora ngẫm nghĩ một chút nói: “Bây giờ bọn họ còn thật bình thường, nhưng không biết sau khi lễ mừng kết thúc sẽ biến thành dáng vẻ gì nữa.”

Nghĩ đến cảnh tượng máu tanh Ava bị chém đứt đầu cuối lễ mừng, nghĩ đến người trẻ tuổi trong đội ngũ diễu hành đều bị bầu không khí kỳ quái nào đó và chuyện xảy ra lúc đó kích thích đến, hoặc tiến vào trạng thái điên cuồng, vui vẻ đưa tiễn tinh linh mùa xuân rời đi, hoặc là thể xác và tinh thần hoàn toàn sụp đổ, xụi lơ trên mặt đất, Lumian cảm thấy không một ai có thể may mắn thoát khỏi.

Hắn trầm mặc liếc nhìn Ava đang ca hát ở trước cửa nhà hàng xóm và đám người tiểu Guillaume đang vây quanh nàng, chậm rãi thu hồi tầm mắt.

Ryan, Leah và Valentine cũng đi xuống tầng một, nhìn ra ngoài qua cửa sổ.

“Tiếp theo chúng ta phải đặc biệt chú ý.” Chờ đội ngũ diễu hành của tinh linh mùa xuân rời khỏi khu vực này, Ryan trầm giọng nói.

Aurora gật đầu:

“Được.”

Thừa dịp lễ mừng còn chưa kết thúc, bọn họ nhanh chóng chuẩn bị xong cơm trưa, lấp đầy bụng.

Boong, boong, boong, đồng hồ treo tường kiểu cổ điển ở tầng một gõ vang đại biểu cho âm thanh mười hai giờ trưa.

Đám người Lumian đã thu dọn xong nhà ăn liếc mắt nhìn nhau, đều không ngăn chặn nổi sợi dây căng thẳng trong đầu.

Nếu như lễ mừng Mùa Chay tất cả đều thuận lợi, có lẽ hiện giờ đã kết thúc.

Chờ nghi thức tiễn tinh linh mùa xuân rời đi thật sự hoàn thành hoàn toàn, không biết thôn Cordu sẽ biến thành dáng vẻ gì.

Bởi vì là kiểu tòa nhà có tầng hầm, do đó Lumian cần phải hơi ngửa đầu lên mới có thể nhìn thấy tình huống bên ngoài cửa sổ:

Bầu trời xanh thẳm, từng cụm mây trắng, ánh nắng tươi sáng, không có mây đen, sương mù và ánh sáng yếu ớt âm u như trong tưởng tượng của hắn.

Leah đi tới đi lui vài bước ở bên cạnh bếp lò, lục lạc nhỏ màu bạc ở trên mạng che mặt và trên đôi boot không ngừng phát ra tiếng leng keng leng keng, không tính là kịch liệt, nhưng cũng không chậm rãi.

Thấy Aurora nhìn mình, nàng mở miệng giải đọc:

“Chúng ta đã ở trong nguy hiểm, hơn nữa còn là nguy hiểm mang tính lâu dài, nhưng trước mắt vẫn thuộc về trình độ có thể đối phó.”

Bình Luận (0)
Comment