Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 242 - Chương 242 - Người Kia

Chương 242 - Người kia
Chương 242 - Người kia

Bốp!

Người chăn cừu Pierre Berry nhấc đùi phải lê, dùng giày da mới tinh đá trúng vào chỗ hiểm của Ponce Bene.

Ponce Bene phản xạ có điều kiện thả lỏng hai tay ra, ôm lấy giữa hai đùi, kẹp chặt đùi, ngã xuống mặt đất.

Hắn vô ý thức phát ra tiếng hư hư hư, đau đến vẻ mặt vặn vẹo, giống như một con gà trống bị người bóp chặt cổ.

Người chăn cừu Pierre Berry liếc nhìn tên này, vẻ mặt bình thản nói:

“Chờ khôi phục một chút thì đưa Lumian lên tế đàn đi, nghi thức sắp bắt đầu.”

Hắn lập tức thu hồi tầm mắt, cúi người xuống, kiểm tra trạng thái của Lumian.

Chờ Lumian tìm về thần trí, chậm rãi mở mắt ra, hắn mới một lần nữa đứng thẳng lên, khẽ gật đầu.

Theo tầm nhìn tăm tối một lần nữa được ánh sáng lấp đầy, đau đớn trên cổ càng ngày càng rõ ràng, Lumian thất vọng khi phát hiện trong ánh mắt mình đang thấy không phải là trần nhà của phòng ngủ quen thuộc của mình, mà là khuôn mặt có nhiều vết cắt màu đỏ như máu của người chăn cừu Pierre Berry.

“Ta còn chưa chết sao!”

Hắn theo bản năng lẩm bẩm một âu, nghiêng đầu nhìn thấy Ponce Bene đang co quắp ở trên đất:

“Đồ vô dụng!”

Lumian khinh miệt lạ thường mắng:

“Đàn bà không trị được, đàn ông không đánh chết, ngươi sống còn có ý nghĩa gì chứ?”

Ponce Bene chợt cảm thấy một cơn tức giận nhảy thẳng lên trên đầu, nếu như không phải đau đớn ở giữa hai chân còn sót lại, nếu như không phải người chăn cừu Pierre Berry đang nhìn xem, hắn chắc chắn sẽ lại một lần nữa mất đi lý trí.

Nhà Lumian và Aurora đã không còn nửa nóc nhà, rách nát.

Trên không trung, một chút ánh trăng và áo sao chiếu rọi xuống, Ryan, Leah và Valentine lẻn về nơi đây.

Sau khi xác nhận xung quanh không có người, Ryan nghiêng đầu nói với Leah:

“Xem ra tình huống đêm nay còn ác liệt hơn cả tưởng tượng của chúng ta, ngươi làm bói toán thử.”

Dọc theo đường đi từ bên cạnh thôn Cordu đến nhà Lumian, bọn họ phát hiện trong mỗi một tòa nhà đều không có ai, không biết đã đi đâu.

Dây là khác thường khiến lòng người kinh sợ!

“Được.” Leah gật đầu.

Không đợi nàng lấy giấy bút ra, viết ra câu bói toán, Ryan lại dặn dò thêm một câu:

“Nhất định phải cẩn thận, lựa chọn phương hướng của bói toán, cảm giác có nguy hiểm quá lớn đều không cần thử.”

“Ta hiểu rõ.” Ở phương diện này, kinh nghiệm của Leah vẫn tương đối phong phú, biết rõ thôn Cordu là nơi nguy hiểm lạ thường, phương hướng của bói toán hơi phạm sai lầm thôi sẽ có thể khiến bản thân gặp phải tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí mất khống chế ngay tại chỗ.

Nàng trầm ngâm vài giây, tiến vào trong phòng ngủ của Aurora đã sớm không có vách tường tựa vào hành lang, tìm bản thảo làm môi giới.

Khi Leah viết câu bói toán, Ryan và Valentine đi vào trong phòng ngủ của Lumian, đây là nơi trước đó bọn họ ngủ lại.

Chiếc vali xách tay màu nâu vàng của Ryan đang đặt ở bên cạnh bàn học trước cửa sổ, được vải mành hoàn toàn che khuất.

Thấy đồ vật vẫn còn, Ryan thở phào nhẹ nhõm, nói với Valentine:

“Chuẩn bị sẵn sàng.”

Hắn vừa nói vừa kéo vali ra, lật trên đất, mở khóa cài kim loại giống như được đúc thành từ đồng thau.

Valentine hơi nâng tay lên, để từng ngọn lửa màu vàng hư ảo nhảy ra từ trong hư không, chiếu sáng căn phòng này.

Có ánh sáng, Ryan có vẻ mặt nghiêm túc cuối cùng dám mở vali lên, trong đó không có quần áo để thay giặt, không có sách và tiền, chỉ có một bù nhìn quái dị bị gấp lại lẳng lặng nằm đó.

Vị trí ánh mắt của bù nhìn bị che lại bởi một mảnh vải màu đen thật dày, khuôn mặt, cổ, bàn tay, hai châ, cẳng chân đều được bện thành từ thân rơm màu xanh nâu, nhưng chỗ cánh tay, ngực, đùi lại được bọc lại, làn da thoạt nhìn thật chân thật hơi tái nhợt.

Đây là một vật phẩm thần kỳ được nhận từ giáo xứ Stone của giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng trước khi tổ điều tra liên hợp xuất phát.

Tiểu đội ở cấp bậc như của bọn họ, dựa theo quy định là có thể xin vật phong ấn đến xử lý dị thường.

Ryan nhắm hai mắt lại, trong đầu tự nhiên hiện lên tư liệu của vật phẩm thần kỳ này:

“Đánh số: 217.”

“Tên: Bù nhìn Tanago.”

“Cấp bậc nguy hiểm: 2, nguy hiểm, cẩn thận vả lại hạn chế sử dụng, chỉ có tổ hành động ba người trở lên hoặc nghi trượng, Giám mục giáo xứ mới có thể xin.”

“Cấp bậc giữ bí mật: Giám mục, tiểu đội trưởng, và trở lên.”

“Miêu tả: Bù nhìn này được phát hiện sớm nhất ở khu vực Tanago tỉnh Leston, ở bên cạnh một thôn bị hủy diệt bởi các nghi thức sùng bái tà giáo.”

“Hai người tinh lọc, mười cảnh sát, bảy mươi sáu nông dân sau khi đi ngang qua đồng ruộng để bù nhìn này đã mất tích, không còn xuất hiện nữa.”

“Nghiên cứu cho thấy, chỉ cần đi vào phạm vi bù nhìn này một mét, bị ánh mắt của nó nhìn thấy, sẽ mất đi ý thức của bản thân, không theo khống chế tới gần nó, vài giây sau biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại quần áo đã mặc và vật phẩm trên người.”

Bình Luận (0)
Comment