Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 258 - Chương 258 - Người Theo Đuổi Ánh Sáng - Người Xứ Khác (2)

Chương 258 - Người theo đuổi ánh sáng - Người xứ khác (2)
Chương 258 - Người theo đuổi ánh sáng - Người xứ khác (2)

“Đây là cái gì?” Lumian tỏ vẻ không hiểu hỏi.

Ramaye xách theo cái đèn bằng sắt đen kia, đi xuống dưới lòng đất, cũng thao thao bất tuyệt nói: “Đèn cacbua canxi.”

“Nó do đám người của Hiệp hội hang động kia làm ra, rất nhiều công nhân của quặng mỏ đều sử dụng, ta không biết vì sao nó lại sẽ sáng lên, dù sao chính là bỏ vài tảng đá và nước vào, chia ra đựng ở phần trên và phần dưới, đợi đến khi muốn dùng thì ấn vào đây, lại châm lửa ở miệng loa là được.”

Đất đèn và nước phản ứng sinh ra acetylene, acetylene thiêu đốt sáng lên? Lumian hồi tưởng lại tri thức hóa học đã ôn tập vào mấy tháng trước.

Hắn trầm mặc một hồi lâu, mãi cho đến khi đi cùng Ramaye bước vào dưới lòng đất, dọc theo một hầm mỏ còn sót lại tiến thẳng về phía trước mới tiếp tục hỏi: “Hiệp hội hang động?”

“Hiệp hội hang động Trier, một đám người thích thăm dò hang động nghiên cứu hang động làm ra, hiện giờ giống như kể cả chuyện của quặng mỏ cũng chen chân vào.” Ramaye nghiêng đầu nhìn Lumian đi ở bên cạnh, cười hỏi: “Sao ngươi không đi tàu hơi nước đến Trier? Trạm kiểm soát ga tàu cũng không hề nghiêm ngặt gì, chỉ kiểm tra thí điểm.”

Lumian hồi tưởng lại nói:

“Ta chủ yếu là muốn trải nghiệm một chút lãng mạn cuối cùng còn sót lại từ thời đại cổ điển.”

“Xe ngựa trạm dịch?” Ramaye nở nụ cười: “Cái này còn đắt hơn cả tàu hơi nước, ta nghe giọng của ngươi là vùng Lime, Leston kia, từ cực nam đến Trier, ước chừng cần 120 pelkin nhỉ? Còn phải mất thời gian bốn ngày rưỡi! Nếu như đổi thành tàu hơi nước, ghế hạng ba chưa đến 50 pelkin, chưa đến hai mươi tiếng đã có thể đến nơi, ha ha, cái gì mà một chút lãng mạn cuối cùng của thời đại cổ điển chứ, chính là lừa hạng người như ngươi… Ờ, ngươi tiêu tốn không ít tiền nhỉ?”

Lumian thành thật trả lời:

“Là thật nhiều, trên người chỉ còn lại 267 pelkin thôi.”

Ramaye lại nghiêng đầu liếc nhìn hắn, thu hồi tầm mắt nói:

“Thật sự lãng phí…”

Hắn xách theo đèn cacbua canxi được đúc thành từ kim loại, thông qua chiếu sáng của ngọn lửa màu da cam mang xanh lam, xuyên qua một chỗ giống như cổng vòm, rẽ vào một con đường khác.

Lumian ngẩng đầu nhìn lên trên, nhìn thấy trên cao là tảng đá chìm sâu trong bóng đêm, ngẫu nhiên có cỏ rêu tô điểm, có giọt nước rỉ ra nhỏ xuống.

Con đường ở dưới chân hắn thì gồ ghề, hai bên cạnh có các cột đá đứng thẳng, chống đỡ trên đỉnh hang động.

Giữa các cây cột chồng chất mấy thứ như tảng đá, giống như bức tường song song, ghép ra một con đường phố có thể để cho sáu bảy người đi sánh vai.

Dựa vào chiếu rọi từ ngọn đèn cacbua canxi, trên một cây cột đá hiện lên bảng tên làm từ sắt thép, trên đó dùng chữ Intis viết:

“Phố Phải.”

“Nơi đây còn có tên đường phố?” Lumian nghi ngờ mở miệng hỏi.

Ramaye xách theo đèn cacbua canxi cười ha ha nói:

“Không phải ta đã nói với ngươi sao? Nơi đây gọi là dưới lòng đất Trier.”

“Được rồi, thật ra là do vài chục năm trước khi thị chính cải tạo đã làm ra, đám người mang cổ áo giả ở bên trên cảm thấy dưới lòng đất rất loạn, giống như mê cung vậy, cho dù kẻ gây ra bạo động, kẻ giết người, hay là dân buôn lậu, kẻ làm tà giáo đều trốn xuống dưới này, nên phải quản lý một chút, hơn nữa, bởi vì mỏ đá ở dưới lòng đất trống rỗng, nên không ít căn phòng bị sụp, hạ xuống, cần phải gia cố, do đó, tòa thị chính đã tốn thời gian đến chừng mười năm để sửa chữa cây cột, xây nền, đánh thông các mỏ đá, di tích dưới lòng đất, mộ huyệt dưới lòng đất và cống thoát nước vốn độc lập lại.”

“Vì không để cho các công nhân bị lạc đường, khi bọn họ cải tạo đã cố ý đối chiếu, đường, quảng trường và ngõ nhỏ đều được trả lại nguyên trạng ở trong này, sau đó treo lên bảng tên, đặt tên, về sau nếu cần bảo trì, cứ báo thẳng tên là được.”

“Nói cách khác.” Lumian dùng ngón tay phải bên bàn tay không xách vali xách tay chỉ lên trên đầu: “Bên trên chính là phố Phải chân chính?”

“Đúng.” Ramaye tiếp tục đi tới trước, “Nơi đây là dưới lòng đất Trier, ừm, trước đó có bức tường đề phòng buôn lậu, cảnh sát những mỏ đá này thường xuyên đi lại tuần tra, nhưng mà đừng lo lắng, ta sẽ dẫn ngươi đi vào một đường hầm nhỏ để vòng qua, ha ha, những người mang cổ áo giả miệng đầy nói dối này còn tưởng rằng bản thân có thể quản lý dưới lòng đất Trier giống như trên mặt đất, nhưng cửa ra vào, con đường đã từng cải tạo bọn họ biết đến chỉ hơn nửa một chút…”

Khi nói chuyện, hắn dẫn Lumian đi đến con đường cụt, sau đó tìm một khe hở nhỏ hẹp chui vào, Lumian theo sát đằng sau.

Hai ba phút sau, bọn họ chui ra khỏi đường hầm, phía trước cũng là vách tường do các cột đá tạo thành, và đường phố kẹp giữa chúng nó.

Lúc này, có bóng người khôi ngô đang xách theo đèn cacbua canxi đứng ở bên cạnh cột đá, nói với Ramaye:

“Đây là khách của chúng ta?”

Bình Luận (0)
Comment