Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 264 - Chương 264 - Charlie (3)

Chương 264 - Charlie (3)
Chương 264 - Charlie (3)

Ngay sau đó, hắn chìa tay trái đeo bao tay màu đen ra, chỉ vào bộ máy móc này:

“Nó là máy móc vượt thời đại, tác dụng của nó vượt qua tưởng tượng của các ngươi!”

“Nó có thể làm cái gì?” Charlie hình như có khả năng đã cầu nguyện với một kỹ nữ xách theo chai bia đi đến quầy bar, tò mò.

Lumian vừa nghiêm túc lại hưng phấn nói:

“Nó tên là dụng cụ đồ ngốc, có thể thí nghiệm trình độ ngu xuẩn của một người, tương tự vậy, nó cũng có thể thí nghiệm trình độ thông minh.”

“Thật sao?” Trên mặt Charlie và bartender tràn ngập không thể tin.

Lumian giải thích cặn kẽ:

“Phương pháp sử dụng của nó thật đơn giản, thổi hơi vào ống dẫn này, cho đến khi chất lỏng trong ly bay vào trong ống thủy tinh, hình thành bong bóng khí.”

“Thông qua quan sát bong bóng khí, chúng ta có thể chỉ số ngu xuẩn hoặc là chỉ số thông minh tương ứng.”

Nhìn Lumian vài lần, Charlie kích động nói:

“Hết sức thần kỳ, không hổ là tín đồ của Thần của Hơi Nước và Máy Móc.”

Hắn chợt cầm lấy ống mềm bằng cao su bị lộ ra ngoài kia, bắt đầu thổi hơi.

Trải qua liên kết giữa các linh kiện như bánh răng, van vân vân, chất lỏng màu xanh nhạt trong ly bị hút vào trong máy móc, bay lên chỗ thủy tinh bên trên, tạo thành một bong bóng khí không lớn.

“Điều này đại biểu cho kết luận gì?” Charlie rất chờ mong hỏi.

Khóe miệng Lumian hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười xán lạn:

“Anh bạn của ta à, nguyên lý của bộ máy móc này thật đơn giản.”

“Khi ngươi tin tưởng lời ta nói, thật sự sử dụng bộ máy móc này để thổi ra bong bóng khí, đã chứng minh ngươi là một kẻ ngốc nghếch đến ngớ ngẩn.”

Vẻ mặt của Charlie lập tức cưng đờ, ánh mắt trở nên hơi phẫn nộ.

Bartender ở bên cạnh thì cười thành tiếng.

“Trò đùa dai rất tuyệt!” Hắn khen ngợi từ tận đáy lòng.

Lumian mỉm cười nhìn Charlie, chờ đợi hắn bùng nổ.

Qua mấy giây, Charlie thu hồi phẫn nộ, đi về phía mấy vị khách mới vừa nghe hắn kể chuyện, cao giọng nói ra:

“Các quý bà, các quý ông, nhìn xem ta mới vừa phát hiện ra cái gì? Một bộ máy móc vượt thời đại! Có khả năng thí nghiệm chỉ số thông minh của các ngươi!”

“Ngươi thật sự rất thú vị, rất thú vị!”

Charlie say khướt ôm lấy bả vai Lumian, đi ra khỏi quán bar được lát nền gạch.

Bên trong còn có gần hai mươi người đang ca hát, đang đánh bạc, đang kêu to, thỏa sức phát tiết cảm xúc nơi đáy lòng.

Chỉ có những lúc như thế này, bọn họ mới không giống như lũ quỷ nghèo cầm lấy tiền lương ít ỏi, mà là chúa tể của bản thân.

“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ chơi Bilibi với bọn họ.” Lumian đập vai Charlie, cười đi tới cầu thang thông lên tầng.

Bilibi là một loại trò chơi đánh bạc thịnh hành ở Trier, Lumian cũng mới vừa biết đến.

Khác với ‘Chống lại gian ác’ được người Trier thích nhất, Bilibi chỉ cần một trang giấy là có thể chơi – căn cứ vào số người khác nhau, người chủ trì vẽ ra số ô vuông khác nhau ở trên giấy, từ chín đến sáu mươi tư vân vân, bên trên mỗi một ô vuông đều được đánh số, để người tham gia tự mình chọn lựa một con số đặt cược.

Cuối cùng, người chủ trì thông qua các phương thức như rút thăm, ném tiền xu, ném xúc xắc để xác định một con số may mắn, người trúng có thể lấy đi tất cả tiền đặt cược.

Nếu như không có một ai trúng, những tiền này lại toàn bộ thuộc về người chủ trì.

Người đến quán bar dưới lòng đất của khách sạn Golden Rooster hoặc là khách ở trọ nơi này, hoặc là dân nghèo gần đó, bóp tiền đều gần như trống rỗng, chủ yếu dùng rượu chứ không phải tiền để chơi trò chơi cờ bạc, ví dụ như người thắng mỗi ván Bilibi chính là được một ly rượu do mọi người gom tiền mua.

Charlie nấc rượu một cái thật dài:

“Ta còn chưa được nhận tiền lương của tuần này, không thể quá mức buông thả!”

Hắn lập tức dùng giọng điệu hưng phấn nói với Lumian:

“Ngươi biết không? Hiện giờ ta đang làm bồi bàn thực tập ở khách sạn White Swan, khách sạn ở phố mới khu suối nước nóng đó.”

“Như vậy có ý nghĩa gì? Có nghĩa rằng ta có thể mặc áo sơ mi màu trắng, áo gile màu đỏ, áo vest màu đen, lại thắt cho mình cái nơ con bướm tao nhã, hàng tháng còn có thể nhận tiền lương 65 pelkin! Đợi đến khi ta trở thành bồi bàn chính thức, ta nghe người ta nói đến mùa ăn nên làm ra, mỗi ngày chỉ riêng tiền boa thôi đã có thể nhận đến 7 pelkin!”

“Chờ ta phát tài, ta muốn mở một khách sạn của riêng mình, không, khách sạn lớn. Đến lúc đó, ta mời ngươi làm trưởng bồi bàn, thằng cha đáng chết kia, không phải làm việc gì cả, chỉ mặc áo đuôi tôm đi tới đi lui, xoi mói bọn ta thôi, tiền lương mỗi tháng lại có đến 150 pelkin!”

Thu nhập của bồi bàn thực tập còn cao hơn cu li một chút… Trên người Lumian có mùi rượu, nhưng trong mắt không hề có cảm giác say, gật đầu nhẹ đến không thể nhận ra.

Hắn nhớ hồi đầu năm đã từng đọc một bài báo ở trong thư phòng, trên đó dùng giọng điệu vui vẻ nói rằng cu li của Trier hàng năm đều có thu nhập chừng 700 pelkin.

Bình Luận (0)
Comment