Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 285 - Chương 285 - Sàn Nhảy Brise (2)

Chương 285 - Sàn nhảy Brise (2)
Chương 285 - Sàn nhảy Brise (2)

Đương nhiên, như vậy thật ngầu.

Missiri nhìn Lumian đang mặt mang cười, nơm nớp lo sợ đáp lại:

“Nơi đây vốn là nghĩa trang thuộc về nhà thờ St. Robert, về sau, những xương cốt này đều được đưa xuống dưới lòng đất, mảnh đất này thành trống không, lại sau nữa, xây dựng thành tòa nhà.”

“Tuy rằng những xương cốt này đều đã được tinh lọc, nếu không thì thuần túy là tro cốt, nhưng sau khi băng đảng Savoie bọn ta mua lại nơi này vẫn cảm thấy nơi đây quá âm u, nên đành phải tìm người làm một bức tượng đại diện cho cái chết và khắc chữ đại biểu cho người chết như vậy, để trấn an những xương cốt có khả năng còn tồn tại, chưa được đào ra chuyển đi.”

Dựa theo cách nói này, bình thường những người khiêu vũ ở trong này chẳng phải đang nhảy ở trên những xương cốt này, tương đương với đang nhảy ở trên đỉnh đầu của bọn nó hay sao? Lumian lập tức hơi buồn cười.

Lúc này, tên tay chân vừa rồi đi ra, nói với Lumian:

“Nam tước Brinell kêu ngươi lên quán cà phê ở tầng hai.”

“Được.” Lumian ngẩng đầu ưỡn ngực, đi vào sàn nhảy Brise.

Cảnh đầu tiên khiến cho hắn sinh ra ấn tượng là sàn nhảy được lan can vây lại và bục sân khấu bằng gỗ cao hơn dùng để biểu diễn phía trước, thứ hai là chỗ ngồi lộn xộn xung quanh và đủ loại mùi nước hoa, son phấn bay trong không khí.

Missiri ngẫm nghĩ, vẫn đi theo sau lưng Lumian.

Hắn cảm thấy cho dù như thế nào, mình đều phải ngay mặt báo cáo lại cho Nam tước, bằng không về sau khả năng cũng chỉ có kết cục mất tích ở thế giới dưới lòng đất.

Lên đến tầng hai, Lumian nhìn thấy quý ông đã gặp tối hôm qua.

Hắn hơn ba mươi tuổi, mặc trang phục chính thức màu đen làm từ vải tuýt, tóc nâu hình như xoăn tự nhiên, mắt màu nâu mang theo ý cười, đường nét khuôn mặt tương đối sâu sắc.

Nam tước Brinell để cà phê xuống, dùng bàn tay đeo nhẫn kim cương cầm lấy cái tẩu màu gụ nói:

“Ngươi muốn uống cái gì?”

Hắn cư xử khá lễ phép và khách khí.

Lumian liếc nhìn bốn tên tay chân xã hội đen đã ấn tay sang bên hông, nói với Nam tước Brinell:

“Vì sao ngươi lại phái người theo dõi ta?”

Nam tước Brinell khẽ cười, thản nhiên thừa nhận:

“Tối hôm qua ta gặp ngươi ở phố áo khoác trắng, hôm nay lại phát hiện ra ngươi ở gần phố Loạn, cảm thấy ngươi càng nhìn càng quen mặt, do đó kêu Missiri theo sau, xác nhận xem ngươi đến khu chợ làm cái gì.”

“Tối hôm qua ngươi cũng đi tìm Aoste đúng không?”

“Hắn định lừa tiền ta.” Lumian trả lời một câu, hỏi ngược lại: “Vì sao ngươi lại cảm thấy ta quen mặt?”

“Ở trong mắt người có kinh nghiệm phong phú như bọn ta, ngươi gần như không thể gọi là có ngụy trang.”

“Khi bọn ta bắt đầu hoài nghi, sinh ra liên tưởng, rất tự nhiên đã có thể nhận ra ngươi, Lumian Lee, tội phạm truy nã giá trị 3000 pelkin.”

Số tiền treo thưởng của ta chỉ có 3000 pelkin? Phản ứng đầu tiên của Lumian là nghi ngờ.

Là ngọn nguồn của tuần hoàn thời gian ở thôn Cordu, tại sao số tiền treo thưởng của chính phủ lại có thể thấp hơn linh mục giáo xứ, phu nhân Puares chứ?

“Nhưng chỉ cần cung cấp manh mối về ngươi là có thể nhận 500 pelkin.” Nam tước Brinell cười nói: “Người trẻ tuổi, ngươi cần có một quyển ‘Thẩm mỹ quý ông’, đừng xấu hổ, ở Trier, đàn ông trang điểm là một chuyện thật bình thường, như vậy có trợ giúp cho ngươi che giấu diện mạo chân thật của bản thân.”

Quý ông này cũng kẻ mắt và trát phấn.

Lumian nở nụ cười:

“Ngươi định bắt ta đi đổi tiền thưởng?”

Nam tước Brinell không trả lời ngay vấn đề của Lumian, hắn đặt cái tẩu màu gụ xuống, ung dung uống một ngụm cà phê.

Qua mấy giây sau, hắn mới mỉm cười nói:

“Ta không phải chính phủ, không có nghĩa vụ bắt tội phạm truy nã giúp bọn họ.”

“Nếu như nhìn thấy một người treo lệnh truy nã thì giao hắn ra, như vậy băng đảng Savoie của bọn ta sẽ mất đi rất nhiều nhân tài ưu tú.”

“Quan trọng nhất chính là tiền thưởng truy nã của ngươi không cao, còn xa mới đến mức độ khiến cho ta động lòng, đương nhiên, nếu như ngươi làm bất cứ chuyện gì gây bất lợi cho bọn ta ở khu chợ, ta không ngại trói ngươi lại, tìm người đưa đến cổng cục cảnh sát, đổi lấy một khoản tiền thưởng tương đối khả quan.”

Ý tứ ẩn giấu trong lời nói của Nam tước Brinell là: Bản thân băng đảng Savoie có không ít người đang bị truy nã, chỉ cần thằng nhãi ngươi nghe lời, ta hoàn toàn có thể coi như không nhìn thấy ngươi.

“Ngươi cho người theo dõi ta chính là muốn xác nhận ta định làm cái gì?” Lumian bừng tỉnh hiểu ra.

Nam tước Brinell gật đầu tán thưởng:

“Thật vui vì ngươi có thể hiểu được dụng ý của ta.”

Tầm mắt của Lumian quét qua trên mặt mấy tên tay chân kia, bình tĩnh nói ra:

“Nếu như ngươi nhìn thấy lệnh truy nã của ta, như vậy chắc cũng nhìn thấy vài tờ khác.”

“Ta đến Trier chỉ định làm một việc, đó là tìm ra bọn họ.”

“Rất tốt.” Nam tước Brinell hiểu rõ Lumian nói như vậy có ý rằng không có thái độ đối địch với băng đảng Savoie.

Bình Luận (0)
Comment