Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 306 - Chương 306 - Theo Dõi (2)

Chương 306 - Theo dõi (2)
Chương 306 - Theo dõi (2)

Đương nhiên, đây cũng là một điệu nhảy có hàm lượng kỹ thuật, người nhảy lợi hại cần đá chân cao hơn chóp mũi hoặc vị trí gần lỗ tai.

Lumian nghe đủ loại âm thanh xung quanh, thỉnh thoảng dùng đuôi khóe mắt liếc nhìn đầu cầu thang nơi mùi nước hoa thấp kém biến mất.

Không bao lâu sau, hai cái bánh nhân thịt dày cùng với một ly đồ uống có cồn trong suốt mà mộng ảo, dưới đáy ly đỏ thẫm, trên miệng ly đỏ nhạt, nổi lơ lửng một vài cục đá được đưa đến trước mặt hắn.

Đầu tiên Lumian nhấp một ngụm ly Punch táo kia, chỉ cảm thấy vị ngọt nhẹ nhàng khoan khoái, chua nhàn nhạt và cay của cồn, cục đá lạnh khiến cho tinh thần của mình vì thế khẽ run lên.

Tiếp theo, hắn cầm bánh nhân thịt, cắn một miếng.

Vị đậm và ngọt nhẹ của bột mì chưa lên men cộng thêm vị thịt vụn, mùi thơm của dầu mỡ, kích thích của hương liệu khiến cho Lumian gần như không dừng được miệng.

Ăn hết xong một cái bánh nhân thịt, hắn mới bưng ly Punch táo lên, vừa nghe tiếng ca của cô nàng, vừa nhìn đám người trong sàn nhảy.

Chính bản thân hắn giống như cũng bị bầu không khí cuồng loạn nhiệt liệt này lây nhiễm, thỉnh thoảng đong đưa thân thể theo tiết tấu ở chỗ quầy bar hơi tối này.

Mỗi khi làm như vậy, Lumian đều sẽ thuận thế liếc nhìn chỗ cửa ra vào đầu cầu thang, quan sát hành tung của Margot và thuộc hạ của hắn.

Mãi cho đến không giờ, Margot mặc áo sơ mi đỏ áo gile da cừu, tóc ngắn màu vàng dựng thẳng mới mang theo ba tên tay chân đi xuống cầu thang, rời khỏi sàn nhảy Le Moulin.

Cân nhắc đến đối phương có lẽ là người phi phàm con đường thợ săn, Lumian không lập tức đuổi theo, đồng thời tâm lý chuẩn bị sẵn sàng bị mất dấu, dù sao giày da dính mùi nước hoa thấp kém của ba tên tay chân xã hội đen kia đã được thay ra, hắn không cách nào dựa vào khứu giác để đi theo từ xa được nữa.

Nhưng mà hắn vẫn ôm hy vọng nhất định, bởi vì mới vừa rồi hắn đã quan sát, phần lớn khách hàng trong sàn nhảy quá mức tập trung quá mức cuồng loạn, thường xuyên có người không cẩn thận nâng ly nước bị hất trên mặt đất, đến mức dọc đường từ đầu cầu thang đến cửa chính có không ít dấu vết ẩm ướt.

Từ trong nhịp điệu vặn vẹo, đuôi khóe mắt của Lumian nhìn thấy Margot luôn chuẩn xác tránh được chỗ mặt đất hơi ướt át, cái này khiến cho hắn càng thêm khẳng định đối phương là người phi phàm con đường thợ săn.

Còn ba tên thuộc hạ của Margot, mặc dù nhận được nhắc nhở, có lẩn tránh, nhưng bởi vì năng lực quan sát của bản thân không đủ, hiệu quả chiếu sáng của đèn khí đốt ở trên tường lại không tốt như vậy, khó tránh khỏi sẽ có nửa bàn chân hoặc một phần ba gót chân quẹt qua dấu vết ẩm ướt.

Đối với người thường xuyên xuất hiện ở quán bar, sàn nhảy, đây là tình huống không thể tránh khỏi, Margot đã chết lặng với chuyện này, không cảm thấy có vấn đề gì, cho rằng không cần quá mức để ý đến.

Bọn họ rời đi gần một phút, Lumian mới đứng dậy khỏi quầy bar, rời khỏi sàn nhảy Le Moulin.

Lúc này, người đi trên đường đã vô cùng ít ỏi, chỉ còn vài thằng cha nát rượu khi thì hát vang lúc lại chửi mắng, dưới đèn đường khí đốt bị hỏng là từng mảng lớn tăm tối, chỉ dựa vào ánh trăng màu đỏ trên không trung soi sáng.

Dựa vào bốn ngọn đèn khí đốt tồn tại tên tường chỗ cửa sàn nhảy kia, Lumian tìm được không ít dấu chân hơi ẩm ướt, trong chúng nó có cái đã rời đi thật lâu, có cái mới vừa đi qua.

Trong đó có ba cặp dấu chân thời gian tương đối gần, lại luôn đồng thời xuất hiện, trải qua Lumian cẩn thận thăm dò, phát hiện phía trước chúng nó có một dấu chân nhàn nhạt, không tồn tại ẩm ướt gì, vô cùng khó phát hiện ra.

Lumian nở nụ cười, thấp giọng lẩm bẩm:

“Luôn xen lẫn một chỗ với đồ con lợn, côn trùng, sẽ chỉ hại người.”

Vầng trăng màu đỏ ở trên không trung chiếu rọi xuống, trong tia sáng của đèn đường khí đốt cách rất xa mới có một ngọn sáng lên, Lumian phân biệt dấu chân, không nhanh không chậm lần theo.

Không bao lâu, dấu vết ẩm ướt hoàn toàn xử lý, không còn tác dụng nhắc nhở nữa, nhưng Lumian đã nhớ kỹ kích cỡ của bôn cặp dấu chân kia, hình vẽ hoa văn đế giày và đặc điểm đi đường của riêng mình, sẽ không lẫn lộn chúng nó với dấu chân khác.

Cho dù như vậy, quá trình theo dõi của hắn vẫn tương đối khó khăn, khác với đống đổ nát ở thôn Cordu, mỗi ngày phố Loạn và khu vực xung quanh có hàng ngàn hàng vạn người lui tới, dấu chân lưu lại không chỉ không rõ ràng, hơn nữa còn chồng lên nhau, phá hư lẫn nhau, để cho người ta không thể khóa chặt vào mục tiêu chân chính.

Đồng thời, còn có các loại rác do người bán hàng rong lưu lại cùng với ảnh hưởng tiêu cực do hoàn cảnh hỏng bét mang đến, thỉnh thoảng Lumian sẽ sinh ra một cảm giác mình đang tìm một giọt nước ở trong biển rộng.

Bình Luận (0)
Comment