Không đợi Lumian đáp lại, hắn hỏi ngược lại:
“Ngươi có tìm thấy thứ gì đặc biệt từ trên người Chùy Sắt Aite không?”
Vị này biết định luật bảo toàn đặc tính phi phàm sao?
Thoạt nhìn, cho dù hắn không rõ ràng bảo toàn, cũng xác định người phi phàm nhân loại và sinh vật phi phàm giống nhau, sau khi chết sẽ phân ra đặc tính phi phàm, hoặc một bộ phận nào đó, tài liệu nào đó còn sót lại có thể dùng để điều chế ma dược…
Lumian ngẫm nghĩ, không hề giấu giếm, lấy quả cầu có kích cỡ chừng nắm tay giống như ráng mây giống như nắng chiều kia từ trong túi quần ra:
“Tìm được cái này.”
Gardner Martin tỏ vẻ khen ngợi:
“Vô cùng tốt, ngươi bán nó cho ta nhé, ngươi cầm cũng không có tác dụng gì, 18000 pelkin được chứ?”
So với cái giá 15000 pelkin ở trong tụ hội của K tiên sinh thì được đẩy lên không ít… Lumian giả bộ không biết giá cả cụ thể của đặc tính phi phàm này:
“Nó có thể đáng giá 18000 pelkin sao?”
Nam tước Brinell ở bên cạnh Lumian hiển nhiên không biết rõ quả cầu có ngoại hình kỳ dị kia rốt cuộc là cái gì, lại để cho lão đại bằng lòng tiêu 18000 pelkin mua về.
Thứ ở trên người Chùy Sắt Aite? Vật liệu hắn dùng để lên cấp? Hoặc là người siêu phàm cũng giống như sinh vật siêu phàm? Trong nháy mắt Nam tước Brinell có rất nhiều suy đoán.
Hắn đột nhiên hơi hối hận vì tối hôm qua để giữ thể diện nên đã đồng ý đưa tất cả vật phẩm trên người Chùy Sắt Aite cho Shire.
“Ha ha.” Gardner Martin giống như phóng khoáng cười một tiếng: “Nó thật sự rất quý giá, nhưng ta có tăng giá cho ngươi một chút, đây là phần thưởng ngươi nên nhận được.”
Hắn lập tức nghiêng đầu, nói với quản gia Faustino:
“Đi lấy 18000 tiền mặt đến, đừng chọn loại có mệnh giá quá lớn.”
Lumian cũng không ngại bán đặc tính phi phàm chiến binh cho Martin, hắn vốn định bán nó ở trong tụ hội của K tiên sinh.
Hắn hy vọng có thể tích cóp tiền mua một vật phẩm thần kỳ có thể thừa nhận được tác dụng phụ, để bù đắp chỗ chưa đủ về thủ đoạn thần bí học hoặc là ngụy trang chỗ thiếu hụt còn chưa đủ lợi hại của bản thân.
Nhận lấy đặc tính phi phàm chiến binh do Shire đưa tới, thưởng thức mấy giây, sau đó Gardner Martin nói với Nam tước Brinell:
“Mặc dù Shire còn trẻ tuổi, nhưng đã làm ra đủ cống hiến cho băng đảng Savoie chúng ta, cũng có thực lực vô cùng xuất chúng, là lúc để cho hắn gánh vác trách nhiệm càng quan trọng hơn.”
“Ừm… ngươi quản lý công việc vay mượn và mấy cửa hàng khác ở đại lộ khu chợ, bản thân đã đủ vất vả, để Shire giúp ngươi xử lý sàn nhảy Brise đi, chừa cho hắn một số người, để cho hắn không còn chỉ dựa vào bản thân.”
Cơ bắp trên mặt Nam tước Brinell hơi co giật, cố nén bất mãn và mất mát trong lòng nói:
“Được rồi, ông Martin.”
Sàn nhảy Brise là một con gà mái biết đẻ trứng vàng, hắn vốn không muốn nhượng ra.
Nếu như không phải ông Martin trực tiếp ra lệnh, hắn sẽ ném mối làm ăn khác trên đại lộ khu chợ cho Shire, cũng đề nghị điều một vài tay chân từ chỗ Người Khổng Lồ Simon, Bàn Tay Máu Blake cho đối phương.
Lumian nhận thấy tâm tình của Nam tước Brinell, cho rằng mối quan hệ giữa mình với hắn đã xuất hiện vết rách, không thể tương đối tự nhiên chơi xỏ hắn giống như trước kia nữa.
Tương lai có lẽ còn sẽ có ma sát và xung đột!
Gardner Martin lại nói với Lumian:
“Ngươi quản lý tốt sàn nhảy Brise, nếu như làm tốt, ta sẽ tăng thêm cho ngươi một vài mối làm ăn càng quan trọng hơn.”
“Cảm ơn ngài, ông Martin.” Lumian cúi thấp đầu, giả bộ vui sướng đáp lại.
Trên đường quay trở về khu chợ người thành thật, Nam tước Brinell giống như đã khôi phục bình thường, thỉnh thoảng tâm sự một chút chuyện về băng đảng Savoie với Lumian, lễ độ khách khí, nho nhã lịch sự.
Lumian càng để ý đến 18000 pelkin đựng đầy một cái túi.
Số tiền này đủ để mua một gian nhà trọ không lớn ở khu đài thiên văn!
Mà nếu như đổi lại là vùng Darliege, đây gần như tương đương với một biệt thự có vị trí không tệ.
Tiến vào sàn nhảy Brise, mấy người Lewis tiến lên đón chào.
Bọn họ còn chưa kịp nói chuyện, Nam tước Brinell đã hút một hơi cái tẩu màu gụ nói:
“Lewis, Sakota, bắt đầu từ hôm nay, các ngươi đi theo Shire, sàn nhảy Brise hiện giờ do hắn cai quản.”
Lewis với vết bầm tím trên trán đã mất đi hơn phân nửa cùng Sakota với mái tóc màu nâu đỏ hơi xoăn tự nhiên đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc lại mờ mịt.
Bọn họ biết lần này Shire sẽ nhận khen thưởng, nhưng không ngờ hắn lại có thể tiếp quản sàn nhảy Brise, hơn nữa còn phân phối mấy người mình cho hắn.
Hắn là trùm băng đảng Savoie đúng nghĩa!
Nam tước Brinell không để ý đến phản ứng của thuộc hạ, cười nói với Lumian:
“Lưu lại một văn phòng ở trên tầng hai cho ta, cần dùng khi làm vay mượn.”
“Được.” Lumian không để ý.
Làm giao nhận đơn giản xong, Nam tước Brinell mang theo hai tên tay chân đi xử lý một chút phiền toái trong chuyện làm ăn vay mượn, Lumian thì đi lên tầng hai, dự định hỏi tình huống kinh doanh cụ thể của sàn nhảy Brise một chút.