“Ta phải bảo vệ cổ họng của ta cho bài hát tiếp theo!”
“Giúp ta uống thêm một ly!”
Jenna vừa liếc mắt tình tứ vừa đến gần hai tên tay chân băng đảng xã hội đen canh giữ ở bên cạnh sân khấu để tìm kiếm trợ giúp của bọn họ.
Đối với cô gái khoa trương nghi ngờ là tình nhân của thủ lĩnh và Giày Đỏ, hai tên tay chân băng đảng xã hội đen này đều không dám đắc tội, đồng thời tiến lên, chắn ở giữa Lumian và Jenna.
Jenna thừa cơ hội trốn đi, đến phòng nghỉ gần quầy bar.
Trước khi đi, nàng liếc nhìn màu tóc của Lumian, lại chăm chú quan sát gương mặt của hắn một phen, lẩm bẩm:
“Đệt, cái này trở thành mốt rồi sao?”
Lumian vui sướng thu hồi tầm mắt, chuyển sang bước tới cầu thang lên quán cà phê.
“Ngươi đi lên làm cái gì?” Hai tên tay chân băng đảng xã hội đen canh giữ ở đó ngăn cản hắn.
Rất tận tụy đấy… Lumian cười nói:
“Uống cà phê!”
Chăm chú quan sát Lumian mấy giây, hai tên tay chân kia nhường đường.
Tiến vào quán cà phê, nhìn thấy Lewis và Sakota không có việc gì làm, Lumian lừa gạt đến phòng vệ sinh.
Hắn không dám nhìn vào trong gương, trực tiếp dùng nước máy rửa mặt, chà rửa mấy lần, sau đó mới chậm rãi tẩy trang.
Đợi đến khi hoàn thành, hắn nhìn vào trong gương, trông thấy sắc mặt mình phản chiếu trong đó rất tái nhợt, rất mỏi mệt.
Tiêu hao đối với linh tính vẫn thật lớn… trước đó còn vẽ hai bức tranh… Lumian điều chỉnh trạng thái, rời khỏi phòng vệ sinh.
Ánh mắt Lewis đảo qua, ngạc nhiên đứng lên:
“Sếp! Ngươi trở về khi nào vậy?”
“Mới vừa rồi.” Lumian chỉ về phía hành lang: “Ta nghỉ ngơi trước.”
“Được, sếp.” Lewis và Sakota đều không dám hỏi cái gì.
Lumian vào trong phòng, gắng gượng rửa mặt, ngã xuống giường, nhanh chóng ngủ.
Trong mơ, hắn giống như lại thể nghiệm cảm giác khó chịu rơi từ giữa không trung xuống dưới lòng đất kia.
Trong không ngừng rơi xuống, bùn đất bên dưới đột nhiên nứt ra, xuất hiện một vùng biển bốc cháy lên, nó được tạo thành từ ngọn lửa màu đỏ đậm!
Thiêu đốt và đau đớn đồng thời truyền vào trong đầu Lumian, hắn xoạt mở to mắt ra, ngồi dậy, há miệng thở dốc.
Lúc này, trong phòng hoàn toàn tăm tối, vô cùng yên tĩnh, chỉ có một chút ánh trăng màu đỏ ửng xuyên qua vải mành, hắt lên trên bàn sách gần cửa sổ.
“Vì sao lại mơ giấc mơ như thế? Giống như thật…” Lumian hòa hoãn lại, kiểm tra trạng thái thân thể, không phát hiện thấy có chỗ nào khác thường.
Nhưng trong giấc mơ mới vừa rồi, hắn không có khác biệt quá lớn với đeo kính nhìn trộm một lần, hơn nữa còn nhìn thấy được nhiều thứ hơn.
Suy nghĩ một lúc, Lumian hoài nghi sau ba lần liên tục đeo kính nhìn trộm, ảnh hưởng tiêu cực có lưu lại, sau đó cộng thêm hoàn cảnh chôn xương cũ của sàn nhảy Brise này, vì thế có thể hiện nhất định ở trong mơ.
“Xem ra dưới lòng đất nơi đây thật sự có vấn đề…”
Lumian không tiếng động lẩm bẩm một câu, xoay người xuống giường, khoác thêm áo khoác, định đổi sang nơi khác ngủ để kiểm nghiệm suy đoán của mình.
Lúc này, bóng đêm rất sâu, sàn nhảy Brise cũng sẽ không có ánh đèn lộ ra, hắn đi dọc theo bóng tối ven đường, đi thẳng về đến khách sạn Golden Rooster đã khóa cửa chính.
Việc này không làm khó được Lumian, hắn không định gõ cửa đánh thức bà Foires tính tình không tốt lắm mà vòng sang bên cạnh, dọc theo đường ống nước máy, dần dần bò lên trên ban công tầng hai.
Ở trong phòng 207, Lumian ngủ một giấc đến sáu giờ sáng, giữa chừng chỉ mơ linh tinh hai giấc mơ ngắn, đều rất bình thường.
“Quả nhiên là do xương cũ chôn sâu trong lòng đất dưới sàn nhảy Brise đã khơi lên sức mạnh kính nhìn trộm còn sót lại ở trên người ta…” Lumian vừa mừng rỡ lại hơi thất vọng ngồi dậy.
Hắn vốn định mỗi ngày dùng kính nhìn trộm vẽ ra một đến hai bức tranh mang theo sức mạnh siêu tự nhiên, tích cóp lại đó, chuẩn bị tương lai có thể xuất hiện nhu cầu, nhưng mà hiện giờ xem ra, kính nhìn trộm không thể sử dụng quá mức thường xuyên, ít nhất phải đợi đến khi toàn bộ ảnh hưởng tiêu cực trước đó biến mất mới có thể thử một lần nữa, nếu không sau góp nhặt từng ngày, rất có thể sẽ phát sinh một vài chuyện quỷ dị rất khủng bố, cuối cùng để cho hắn ly kỳ chết đi giống như vị luật sư đã để lại kính mắt kia, chỉ lưu lại một bức tranh cổ quái có hiệu quả lâu dài không cần thiết.
“Đêm nay lại đến sàn nhảy Brise để ngủ, để xem có mơ thấy giấc mơ kia không, phán đoán tác dụng phụ có triệt để không còn không… Sau đó trong thời gian ngắn không thể liên tục đeo quá hai lần… Đây đều là chi tiết K tiên sinh không nhắc đến, ừm, vẫn cần bản thân sử dụng, trải nghiệm, mới có thể hiểu biết trực quan…” Luman tinh thần phấn chấn rời giường, đến phòng vệ sinh rửa mặt.
Thời gian còn sớm, sáng sớm có vẻ rất yên tĩnh, gần như không xảy ra chuyện tranh đoạt phòng vệ sinh.
Bà Foires thỉnh thoảng đi lên, kiểm tra đồng hồ nước mỗi một tầng, nhìn xem có ai lãng phí nước máy không.