“Ngươi con mẹ nó định lừa ta? Sao ta không biết Gardner có kêu ngươi mang một món đồ vào Trier chứ?”
“Món đồ kia đâu?”
Hưng phấn… vui sướng… Lumian càng thêm chắc chắn mục đích Franck gia nhập băng đảng Savoie, tiếp cận Gardner Martin cũng không đơn thuần.
Christo cười gượng nói:
“Nó được đặt ở trong một cái hộp sắt, ta đã đưa đến phố nước suối.”
“Chắc lão đại còn chưa kịp nói cho ngươi biết.”
Là thành viên thâm niên của băng đảng Savoie, hắn biết thực lực của Giày Đỏ Franck mạnh mẽ, muốn giết chết mình chưa hề chuẩn bị cẩn thận lại không mang theo giúp đỡ là một chuyện dễ như trở bàn tay, hơn nữa, nàng còn tinh thông bói toán, có thể phân biệt lời nói dối.
“Ngươi tốt nhất đừng lừa gạt ta!” Franck thu người về, lấy gương trang điểm ra, tiến hành bói toán ở ngay trước mặt Chuột Christo.
Lumian vô cùng phối hợp đứng lên, đi đến bên cạnh Christo, giơ tay đè bả vai của hắn xuống.
Chờ sau khi Franck xác nhận những chuyện Christo nói đều là sự thật, Lumian mới cười khẽ vỗ Chuột này:
“Nếu như lại xảy ra chuyện tương tự, nhớ lấy phải nhắc ta hàng hóa có vấn đề, cần đề phòng có khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
“Bằng không, ta sẽ cắt ngươi thành các miếng thịt, đút cho đám nhãi ranh thân yêu của ngươi.”
Hắn đã từng nghe Lewis đề cập đến Chuột Christo nuôi rất nhiều động vật, yêu nhất chính là chó.
Christo bị uy hiếp nghe thấy tức giận một trận trong lòng:
Franck là tình nhân lão đại, thực lực bản thân lại mạnh hơn ta, nàng làm như vậy với ta thì ta còn có thể tiếp nhận được, ngươi con mẹ nó chỉ là một người mới dựa vào đâu chứ?
Nghĩ đến Ác Lang Margot và Chùy Sắt Aite không hề kém gì mình, Christo lại ỉu xìu, nặn ra nụ cười nói:
“Lần này là do lão đại kêu ta giữ bí mật.”
“Ngươi đồ chó má này, ít nhất phải ám chỉ cho bọn ta một chút chứ.” Franck thu hồi hộp trang điểm, hung dữ mắng.
Christo run rẩy cười:
“Được, được.”
Hắn không hề tức giận vì bị sỉ nhục, theo ý hắn, chó là người nhà, là thân thiết nhất, sao có thể xem như là lời mắng chửi người?
Hắn thường xuyên răn đe mấy thằng háo sắc dưới quyền kia: Thằng nào đụng vào vợ ta, chẳng khác nào đụng vào chó của ta!
Thấy Franck và Shire đều hòa hoãn thái độ, Christo tò mò hỏi:
“Thế giới kỳ quái kia thật sự giống với miêu tả của Elken sao?”
Không đợi Franck trả lời, Lumian cười lại chụp lên bả vai của Christo một cái:
“Ngươi còn chưa suy nghĩ rõ ràng sao? Có phải đầu óc của ngươi bị chó ăn rồi không? Mới vừa rồi bọn ta đang lừa gạt ngươi!”
“Bọn ta vốn không hề tiến vào thế giới kỳ quái gì cả, bọn ta chỉ cảm thấy không có khả năng trước đó nhiều lần buôn lậu đều tốt đẹp như vậy, lần này đột nhiên lại cuốn vào sự kiện siêu phàm, đám hàng kia của ngươi chắc chắn có vấn đề, cho nên quyết định lừa gạt ngươi một phen!”
“…” Chuột Christo khó áp chế nổi vẻ mặt ảo não.
Đúng là thế, nếu như Franck và Shire thật sự tiến vào thế giới kỳ quái kia, không thể đi ra ngoài nhanh như vậy được!
Mấy người Elken đã mất tích suốt mấy tiếng!
Sao ta lại ngốc như thế chứ?
Sao ta lại bị lừa như thế chứ?
Christo thu liễm cảm xúc, nhìn về phía Franck, giống như đang nịnh nọt cười nói:
“Đừng nói cho lão đại biết chuyện ta đã nói cho các ngươi sự tồn tại của món đồ kia, hắn sẽ rất không hài lòng với ta.”
Franck tỏ vẻ hơi cổ quái liếc nhìn Lumian, nói với Chuột Christo:
“Có thể, bắt đầu từ bây giờ, ngươi nợ ta một ân tình.”
“Được!” Christo vội vàng đồng ý.
Từ biệt trùm buôn lậu này, Lumian và Franck rời khỏi khu vực nhà kho kia, rẽ vào con phố hẹp của đại lộ khu chợ.
“Hôm nay ta mới phát hiện ra Christo kia là tên ngốc, lại dễ lừa gạt như vậy.” Sau trầm mặc lâu dài, Franck liếc nhìn Lumian ở bên cạnh, giống như đang cười lại như đang không cười cảm thán nói: “Ngươi hết sức am hiểu lừa gạt người khác đó.”
Lumian tỏ vẻ thản nhiên:
“Ở thôn Cordu, chắc ngươi biết thôn Cordu rồi nhỉ? Ta có biệt hiệu là đại vương đùa dai.”
Franck đã từng nhìn xem lệnh truy nã tự nhiên không hề xa lạ gì với thôn Cordu, nàng cười tủm tỉm nhìn Lumian nói:
“Mấy chuyện trước đó ngươi nói có phần nào lừa gạt ta không vậy?”
“Ha ha, Jenna đánh giá ngươi cũng không hoàn toàn sai, xảo quyệt, gian trá.”
“Ngươi là bạn của chị gái ta, những lời ta nói với ngươi đều là thật.” Lumian tỏ vẻ thẳng thắn.
Hắn chỉ không nói thật toàn bộ thôi, cho dù Franck dùng phương thức xem bói để xác nhận, cũng không phát hiện ra hắn có dấu hiệu nói dối.
Franck quan sát vẻ mặt của hắn, hài lòng gật đầu:
“Ta cũng sẵn lòng tin tưởng em trai Muggle.”
“Ừm… sự tồn tại món đồ kia của Gardner, ngươi coi như không biết, có chuyện, biết rõ chân tướng ngược lại sẽ mang đến nguy hiểm, ta cũng sẽ không đi hỏi hắn.”
“Được.” Lumian biểu hiện khôn khéo giống như đang ở trước mặt Aurora.
Hai người chia tay ở khoảng giữa đại lộ khu chợ, một người đi đến sàn nhảy Brise, một người đi vào phố áo khoác trắng.