Mỗi một kích kèm theo của hắn nhằm vào cây to màu nâu xanh, đều có một ánh lửa thẩm thấu vào trong.
“Rót lửa!”
Lumian định tránh lớp vỏ cứng rắn của cây Ám Ảnh, trực tiếp làm bị thương tâm cây của nó.
Bốp bốp bốp!
Quyền lửa của Lumian dày đặc rơi lên trên thân cây to màu xanh nâu, giống như định rót tất cả ngọn lửa tích cóp được từ trong cơ thể vào.
Bốp bốp bốp, sau một vòng công kích điên cuồng, hắn thu hồi hai đấm, lùi ra đằng sau một bước.
Ầm ầm ầm!
Bên trong thân cây phát ra tiếng nổ mạnh nặng nề, vỏ cây vốn cháy đen mang theo ánh lửa, cuối cùng lột xuống.
Nó chợt hóa thành trống rỗng, trở nên mơ hồ, giống như một giấc mộng đẹp đến từ quá khứ được que diêm chiếu sáng lên.
Lumian chợt hoảng hốt, giống như biến thành anh chàng trong giấc mộng đẹp kia, đang chiến đấu kịch liệt với một cô nàng xinh đẹp váy dài lộng lẫy toàn vẹn nhưng đang vén vạt áo lên.
Cảm giác xa lạ kia lại rõ ràng đến như thế, giống như thực chất, khiến cho Lumian cảm thấy giống như tự mình trải qua vậy.
Đột nhiên, mắt cá chân hắn đau xót, toàn thân lập tức tỉnh táo, nhìn thấy không biết từ khi nào đã có rất nhiều nhánh cây và dây mây kéo dài đến bên cạnh người, một phần trong đó đã quấn lấy từng tầng trên hai chân hắn, trải qua nỗ lực phía trước ngã xuống phía sau tiếp gót, gai nhọn cuối cùng xuyên qua trường bào màu máu, đâm vào làn da, hấp thu lấy máu.
Lumian hừ một tiếng, bên ngoài thân bốc lên từng trận đỏ đậm, tạo thành một lớp áo choàng ngọn lửa phô trương ở bên ngoài trường bào màu máu.
Trong tiếng bùm bùm, toàn bộ những nhánh cây và dây mây này bị thiêu cháy, hừng hực bốc cháy lên, nhanh chóng hóa thành cành khô và tro tàn.
Lumian nhân cơ hội thoát thân, nhảy sang bên cạnh, đưa mắt nhìn miệng vết thương mình mới vừa tạo ra kia.
Đập vào mi mắt của hắn vẫn là vỏ cây màu xanh nâu, chính là so sánh với xung quanh thì nó đã lõm vào trong một ít.
Bên dưới vỏ cây vẫn là vỏ cây!
Đồng tử của Lumian kịch liệt trợn to, có suy đoán đại khái đối với tình huống trước mặt.
Cây Ám Ảnh được tẩm bổ thành từ vô số loại dục vọng không bình thường ở Trier trong suốt một hai ngàn năm qua, mỗi một khối vỏ cây của nó chắc đều tương ứng với hoạt động nhân loại nào đó của một khoảng thời gian, chúng nó chất chồng lên, vừa có dày nặng của lịch sử, lại có yếu ớt của tính người.
Nói một cách đơn giản chính là, Lumian muốn hủy diệt cây Ám Ảnh này, cần phải đối mặt với vô số dục vọng đã được tích lũy trong một hai ngàn năm qua, mà mới vừa rồi hắn dùng hết hơi sức toàn thân mới chỉ có thể rơi xuống một phần vài trăm triệu, vài tỷ thậm chí là vài chục tỷ trong đó.
Như vậy còn đánh làm sao nữa!
Mãi cho đến lúc này, Lumian mới nhận thấy độ không bình thường trong hành động mới vừa rồi của mình. Hắn lại công kích thẳng đến chỗ cây Ám Ảnh, chứ không phải tìm kiếm biện pháp có thể hỗ trợ cho mình rời đi.
Sau khi liếc nhìn Suzanne Matisse một cái, hắn đã bị các cảm xúc như sợ hãi, nôn nóng, vội vàng chiếm cứ đầu óc!
Khó trách Suzanne Matisse sẽ mặc cho hắn hành động, khó trách Charlotte Calvino không mang theo vết thương đi ra ngăn cản… Tuy rằng Lumian luôn luôn đề phòng thụ tinh sa đọa và diễn viên khơi gợi lên dục vọng, cảm xúc của bản thân, nhưng trong bất tri bất giác vẫn bị ảnh hưởng đến.
Hắn lại một lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn lên chỗ cao, nhìn thấy Suzanne Matisse bị mái tóc dài màu xanh đậm bao bọc lấy đang không ngừng thay đổi vị trí ở trong tán cây mơ hồ, tụng niệm chú văn kỳ dị, còn Charlotte Calvino thì khôi phục hành động lúc trước, dùng tư thái bước chậm từ chỗ cảnh tượng hư ảo này sang cảnh tượng hư ảo khác, quần áo trên thân, kiểu tóc trên đỉnh đầu, trang điểm trên mặt đều không ngừng thay đổi theo bối cảnh thời đại khác nhau, như này giống như không chỉ là nhu cầu về biểu diễn.
Trong dòng suy nghĩ thay đổi nhanh chóng, Lumian đột nhiên cảm thấy choáng váng đầu, chỉ thấy khí lực đang nhanh chóng trôi qua.
Trước đó hắn chưa từng có trải nghiệm này, nhưng hắn đã khiến vài người cảm nhận lấy.
Thuốc mê, loại thuốc mê của hội Phúc Lạc kia!
Lumian có sở trường ở quan sát hoàn cảnh vừa nhanh chóng lấy muối có mùi thần bí học ra, vừa để tầm mắt khóa chặt vào rất nhiều đóa hoa khổng lồ nhạt màu ở trên cây to.
Hắn hoài nghi thể khí khiến cho người ta hôn mê là do chúng nó thả ra!
Hắt xì!
Trong tiếng hắt xì, Lumian xoay người lại, định kéo thêm khoảng cách với cây Ám Ảnh.
Vào lúc này, K tiên sinh vẫn chưa hề xuất hiện.
Một giây sau, từng sợi rễ cây điên cuồng chui ra từ dưới lòng đất, tạo thành một rào chắn bằng gỗ có chiều cao hơn mười mét ở xung quanh cây to màu nâu xanh, chặn con đường chạy trốn của Lumian.
Lumian dừng lại, xoay người, nhìn thấy ở trên thân cây, nhánh cây và rất nhiều rễ cây của cây Ám Ảnh xuất hiện các vết nứt không đếm xuể, chúng nó có cái mọc ra đóa hoa nhạt màu ướt đẫm, có cái bản thân giống như cái miệng khổng lồ u ám thâm thúy chảy ra chất nhầy, đang cấp tốc kéo dài sang bên này.