Chỉ có như vậy, bọn họ mới có dũng khí đi đối mặt với công việc nặng nề vào ngày hôm sau, mới có thể ôm lấy chờ mong đối với một ngày mới.
Việc này giống như một chiếc đèn dầu, phải đúng giờ thêm nhiên liệu thì mới có thể tiếp tục phát ra tia sáng.
Lumian nhìn xuống đại lộ khu chợ vài phút, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Charlie với áo khoác bộ vest có miếng vá chỗ khuỷu tay, áo sơ mi màu trắng áo gile màu lam đang ẩu đả với người ở bên đường.
“Tiền đồ rồi đấy…” Lumian nở nụ cười, dùng một từ ngữ mới lưu hành vài năm gần đây cảm khái một câu.
Hắn đè tay phải lên trên ban công, nhẹ nhàng nhảy từ trên tầng hai xuống bên cạnh đại lộ khu chợ, vài bước chạy đến hiện trường chỗ Charlie đang đánh nhau với người ta.
Hắn chưa hề ngăn cản, cũng không giúp đỡ Charlie, tương đối hăng hái nhìn xem náo nhiệt.
Người đang đánh nhau với Charlie là một nam thanh niên có làn da màu nâu đậm dáng người gầy yếu, tuổi không lớn lắm, ước chừng cũng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi.
Hốc mắt của hắn hõm sâu, đồng tử màu hơi đen, môi khá dày, tóc màu đen hơi xoăn, có huyết thống người quần đảo biển Fog điển hình, nhưng so sánh với đồng bào của hắn thì diện mạo của hắn coi như nghiêm chỉnh.
“Kẻ lừa đảo! Ngươi kẻ lừa đảo chết tiệt này!” Charlie vừa ẩu đả vừa tức giận mắng.
Người quần đảo kia mặc áo sơ mi màu xanh lam, trong túi áo ở trước ngực có cài một chiếc bút máy, vừa trốn tránh vừa giải thích:
“Ta cũng không hy vọng xảy ra chuyện như vậy, ta cũng bị lừa!”
“Chó má!” Charlie đạp một cước, không thể trúng đích.
Hai người lấy phương thức vung tay nghiệp dư ẩu đả đến thở hổn hển, gần như đồng thời chậm dần động tác, dừng lại.
Mãi cho đến lúc này, Charlie mới phát hiện ra Lumian đang đứng ở bên cạnh, mặt mang ý cười nhìn xem.
“Shire, hắn là Monite! Hắn là một tên lừa gạt! Kẻ lừa đảo đã lừa của ta 10 pelkin, suýt nữa khiến cho ta chết đói!” Trên mặt Charlie hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng nói sáng tỏ thân phận của người quần đảo ở đối diện: “Ca ngợi Thái Dương, để cho ta gặp hắn vào hôm nay!”
Người quần đảo bị Charlie cho rằng đáng chết kia? Lumian cười một tiếng:
“Chuyện này ngươi cũng có lỗi, chẳng lẽ ngươi không nhớ câu nói kia sao? Tuyệt đối không nên tin người quần đảo.”
“Ta đã cho rằng ta và hắn là bạn.” Charlie chán nản lẩm bẩm nói.
Sao ngươi lại đơn thuần dễ lừa đến như vậy chứ? Ngươi rõ ràng cũng rất am hiểu đùa dai mà… Người giống như ngươi rất dễ dàng bị kẻ nào đó không có ý tốt lừa lên giường, còn không lấy được tình cảm hoặc tiền tài muốn có, ờm, đã bị lừa gạt rồi… Lumian oán thầm vài câu, đưa mắt nhìn về phía người quần đảo tên là Monite kia.
Monite nở nụ cười lấy lòng:
“Lúc đó ta thật sự muốn giúp đỡ Charlie tìm một công việc, nhưng ta cũng bị lừa, mất tất cả tiền.”
“Ta xấu hổ khi phải đối mặt với Charlie, nên vụng trộm dọn khỏi khách sạn Golden Rooster.”
Hắn vừa giải thích vừa móc ra một xấp tiền giấy từ trong túi quần, đếm ba tờ mệnh giá 5 pelkin đưa cho Charlie:
“Lần này ta quay trở về khu chợ chính là muốn tìm ngươi, trả lại tiền, cùng với, tiền lời cho ngươi.”
Charlie mượn tia sáng đèn đường xác nhận thật giả của ba tờ tiền kia, sau đó cảm xúc xoa dịu không ít, hoài nghi hỏi:
“Ngươi cũng sẽ bị người khác lừa?”
Kể từ khi quen biết Monite cho đến khi hắn dọn đi, Charlie chỉ thấy thằng cha này lừa người khác, chưa từng thấy hắn chịu thiệt, không thẹn với thân phận người quần đảo này.
Monite lúng túng cười nói:
“Không chỉ bị lừa, còn bị lừa tận hai lần.”
“Lần đầu tiên, ta gặp một nhóm người, nói là sàn nhảy Hors de L'ordinaire ở khu đài thiên văn định mở rộng kinh doanh, lấy ra một ít cổ phần, để người nhận mua, mỗi một cổ phần nhỏ chỉ cần 200 pelkin.”
“Sàn nhảy kiếm nhiều tiền cỡ nào, có lẽ các ngươi đều hiểu rõ, ta không nhịn được, tiêu hết tiền để dành, nhưng giấy chứng nhận mua cổ phiếu lấy được lại là giả!”
“Ta tìm đến nhóm người kia để tranh luận, sau đó bị lừa lần thứ hai.”
Sàn nhảy Hors de L'ordinaire… mí mắt của Lumian đột nhiên nhảy lên.
Thương nhân phá sản Fitz ở phòng 401 khách sạn Golden Rooster đã từng bị Timmons ông chủ sàn nhảy Hors de L'ordinaire lừa gạt 100000 pelkin, muốn tìm Lumian đòi về giúp hắn, nhưng sau khi Lumian đi điều tra hiện trường, hỏi thăm vài người, cảm thấy quy củ của sàn nhảy kia vô cùng kỳ quái, lại có mối quan hệ nhân mạch đủ mạnh, bản thân giống như còn có thực lực không tệ, vì thế nên bỏ qua nhờ vả kia.
Hiện giờ hắn lại gặp một người bị hại của sàn nhảy Hors de L'ordinaire.
“Ngươi đã bị bọn họ lừa gạt một lần rồi, vì sao còn có thể bị lần thứ hai nữa?” Charlie cảm thấy bản thân không ngu xuẩn đến như vậy.
Monite ho nhẹ hai tiếng:
“Bọn họ nói thẳng với ta, bọn họ chính là một đám kẻ lừa đảo, không có khả năng trả lại tiền cho ta, bọn họ còn nói, báo cảnh sát vô dụng, dưới tiền đề thấy ta có thiên phú, hỏi ta có bằng lòng đi theo bọn họ học mánh khóe lừa người không, sau đó kiếm khoản tiền mình bị lừa về.”