Điều khiến cho Lumian chú ý đến không phải là trạng thái của vị này, mà là biểu hiện của các thủy thủ ở xung quanh.
Bọn họ không cố tình tránh xa nơi đó, chính là trên mặt lộ ra vẻ lấy lòng, tràn ngập kính sợ đi ngang qua, cho dù chỉ nói chuyện phiếm vài câu với người đàn ông kia, bị trêu chọc, cũng là một vinh hạnh.
Đại nhân vật đến từ trên biển, rất có danh tiếng sao? Lumian giống như lơ đãng quan sát người đàn ông kia.
Hơn ba mươi tuổi, mặc áo sơ mi bằng vải lanh, áo ngoài cộc tay màu nâu, quần dài màu nâu đậm và giày da màu đen, lông mày và tóc màu khô vàng, giống như từng bị ngọn lửa thiêu đốt, ánh mắt màu xanh lam đậm nhưng sáng ngời, hình dáng ngũ quan giống như người ở vùng Nam bộ Intis.
Nhận thấy ánh nhìn của Lumian, người đàn ông kia nở nụ cười, giơ cốc bia yến mạch ở trong tay lên.
Lumian đáp lại bằng nụ cười, đi thẳng đến chỗ quầy bar, gọi một ly Lanti Proof các hải tặc và thủy thủ thích uống nhất.
Uống một ngụm rượu mạnh tràn đầy mùi mầm lúa mạch và vị thiêu đốt, hắn không hề che giấu sự tò mò của bản thân, dùng cằm chỉ về phía ghế sofa đơn gần đó, hạ thấp giọng, hỏi bartender:
“Vị kia là?”
Vẻ mặt của bartender lập tức trở nên nghiêm túc, cũng trầm giọng hỏi ngược lại:
“Ngươi không biết sao?”
Theo ý hắn, không biết đến vị kia hình như là một chuyện rất đáng để kinh ngạc.
Lumian đặt ly rượu xuống, dùng ngôn ngữ Intis mang theo giọng của tỉnh Leston cười nói:
“Hai ngày trước ta mới đến Trier, đến Lavigny là định tìm một công việc.”
Nhờ vào dạy dỗ của Aurora, bình thường khi hắn nói chuyện là không mang theo giọng điệu của vùng Darliege tỉnh Leston, ngược lại càng giống với người Trier, nhưng hắn sinh hoạt ở thôn Cordu gần sáu năm, năng lực học tập, năng lực bắt chước và năng lực hành động lại đều tương đối mạnh, ngôn ngữ địa phương hoàn toàn không làm khó được hắn.
Bartender với túi mắt rất nặng giống như không nghỉ ngơi tốt liếc mắt nhìn xung quanh, cẩn thận nói:
“Đó là đại nhân vật đến từ trên biển, Liệt Diễm Danitz!”
“Chưa từng nghe nói đến.” Lumian rất thẳng thắn.
Bartender khẽ ho một tiếng, nhắc nhở Lumian chú ý đến giọng điệu và thái độ:
“Vậy ngươi đã từng nghe nói đến sáu Vua Hải Tặc và chín Đô đốc hải tặc chưa?”
“Đã từng nghe nói đến.” Lumian tương đối thành thật.
Toàn bộ ấn tượng của hắn về Vua Hải Tặc và các Đô đốc hải tặc đều đến từ báo chí đăng các chuyện lạ đó đây và các loại tiểu thuyết, biết Gelman Moineau từng săn giết một ít, biết Dubois người hầu của nhà thám hiểm vĩ đại này đã từng làm cướp biển ở trên thuyền của Phó Đô đốc Iceberg, biết thiếu nữ tật bệnh còn được gọi là Phó Đô đốc tật bệnh, biết các Đô đốc hải tặc bị thay đổi tương đối thường xuyên, còn Vua Hải Tặc thì tương đối ổn định, trong đó không thiếu người nổi tiếng rất lâu, cho nên không ai nhớ rõ được rốt cuộc có bao nhiêu năm.
Thấy đối phương không phải hoàn toàn không biết gì, bartender âm thầm nhẹ nhàng thở ra:
“Vị kia đã từng là cướp biển, được công nhận là người mạnh hơn tất cả Đô đốc hải tặc, gần với sáu Vua Hải Tặc.”
Thật sự rất lợi hại… Lumian không thể phán đoán những Đô đốc hải tặc và Vua Hải Tặc này rốt cuộc là danh sách mấy, nhưng từ điểm bọn họ có thể sống đến bây giờ vả lại đều không hề tỏ ra khiêm tốn gì dù dưới vây diệt của chính phủ là có thể thấy được bọn họ tuyệt đối không kém.
Liệt Diễm Danitz kia có thể xếp đến vị trí thứ bảy ở trong cướp biển, gần như là Chuẩn Vua Hải Tặc, thực lực có thể đoán được, chắc chắn mạnh mẽ lạ thường!
Thánh giả? Nếu như hắn là thánh giả, các Vua Hải Tặc chắc chắn đều là vậy, không nhiều đến như vậy chứ… Là những kẻ mạnh nhất trong danh sách 5 này sao? Lumian sâu sắc nắm bắt được một từ bartender nói ra:
“Đã từng?”
“Đúng, đã từng, bây giờ hắn không phải là cướp biển, cũng không phải là thợ săn kho báu, ngươi nhìn xem, trên tường không hề có dán lệnh truy nã của hắn.” Bartender chỉ ra bốn phía.
Nhưng có lệnh truy nã của ta… Còn may, tiền treo giải thưởng rất thấp, lại ở trong góc xó, không có ai chú ý đến cả… Lumian vừa nghi ngờ lại tò mò hỏi:
“Nói không làm cướp biển là có thể không làm cướp biển, chính phủ vẫn còn rất phối hợp gỡ bỏ lệnh truy nã hắn sao?”
Hắn đây là xin hàng quốc gia nào đó hoặc là giáo hội Chính Thần nào đó?
Giọng bartender hạ xuống thấp hơn nữa:
“Bây giờ hắn là người của giáo hội Kẻ Khờ, là sứ giả của thần linh kia.”
Thần sử của ngài Kẻ Khờ? Có lẽ chính là thần sử duy nhất kia? Lumian hơi ngạc nhiên.
Bartender cho rằng hắn không biết đến giáo hội Kẻ Khờ, đơn giản giải thích hai câu:
“Đó là một vị thần linh nhận được thừa nhận của tất cả giáo hội Chính Thần, ha ha, làm sao có thể đặt cho thần linh của mình một cái tên như thế chứ?”
“Người tín ngưỡng Kẻ Khờ rất phổ biến ở trên biển, không ít thương nhân trên biển và thủy thủ đều tin, bọn họ còn tích cóp tiền của mình, xây một nhà thờ Kẻ Khờ ở Lavigny.”