Một lần, hai lần, ba lần,...đến lần mười tám.
Bây giờ chưa đợi Phương Hưu nói, Trầm Linh Tuyết đã quỳ xuống chủ động bò qua, nàng ta ngước đôi mắt xinh đẹp đầy nước mắt lên.
“Cầu xin ngươi, đừng dày vò ta nữa, ta biết sai rồi.”
Phương Hưu vẫn bất động, lạnh lùng nói: “Lần này ngươi chọn cái gì?”
“Không không không! Không! Ta không chọn nữa! Ta không chọn gì cả!”
Trốn tránh không có tác dụng, luân hồi vẫn lặp lại.
Một lúc lâu sau, Phương Hưu rời phòng bệnh còn Trầm Linh Tuyết như nhóc con bị bắt nạt, hai tay ôm chân, ngồi trong góc khóc thút thít.
Hắn đã bình phục lại kha khá, có thể bắt đầu hành động rồi.
Hành động mà hắn nói không phải giải quyết mộng yểm mà là câu lạc bộ Quang Minh.
Chuyện mộng yểm vốn không thể chủ động ra tay, chỉ cần đợi mộng yểm kéo bản thân vào mộng là sẽ có cơ hội giành thắng lợi.
Phương Hưu rất chắc chắn sớm muộn gì mộng yểm cũng kéo hắn vào mộng vì hắn và hắn ta có thù oán.
...
...
Ở quán bar Hoa Hồng Đen, phân bộ Đã Giết Chưa.
Phương Hưu lại gặp giám đốc Trình của Đã Giết Chưa lần nữa.
Giám đốc Trình vẫn mặc âu phục vừa vặn, thân hình cao gầy, đeo mặt nạ, cực kỳ nhã nhặn.
“Hoan nghênh tới với phân bộ Đã Giết Chưa, có thể giúp đỡ gì cho ngài?” Quản lý Trình mỉm cười.
“Ta muốn nhận toàn bộ đơn liên quan đến câu lạc bộ Quang Minh.” Phương Hưu bình tĩnh nói.
Quản lý Trình sửng sốt: “Tất cả sao? Quý khách, nhắc nhở thân thiện, đúng là có mấy đơn nhắm vào câu lạc bộ Quang Minh nhưng vì giá cả quá thấp, không ai nhận, dù sao thì vì chút tiền đó không đáng để đối đầu với câu lạc bộ Quang Minh này.”
“Không sao cả, ta định loại trừ câu lạc bộ Quang Minh, bây giờ chỉ tiện thể nhận đơn hàng kiếm thêm chút thôi.”
Nghe mấy lời này, giám đốc Trình kinh hãi.
“Loại trừ... câu lạc bộ Quang Minh? Xem ra hôm nay có vị khách không lường được đến đây rồi, nếu như ta không nhớ lần, lần trước ngài tiêu hai trăm linh tệ để mua mạng em họ hội trưởng câu lạc bộ Quang Minh, không ngờ tới lần này ngài lại quyết định đích thân ra tay.
Chỉ là quý khách, ngài nói tin tức cho ta như thế, không sợ tin bị lọt ra sao?
Suy cho cùng loại bỏ câu lạc bộ Quang Minh không phải chuyện nhỏ, trong giới ngự linh sư của thành phố Lục Đằng này, câu lạc bộ Quang Minh rất có tầm quan trọng, nếu như thực sự bị loại bỏ, e là sẽ tạo ra trấn động không nhỏ.”
“Ta nói với ngươi tin này chính là để ngươi bán tin tức đi, tin tức này chắc đáng không ít tiền đâu nhỉ? Ta nghĩ ít nhất người của câu lạc bộ Quang Minh cũng rất vui vẻ bỏ số tiền lớn ra mua tin tức.”
“Còn có thể làm thế sao??” Giám đốc Trình thực sự sửng sốt, trước nay hắn ta chưa từng nghĩ bản thân sẽ có ngày gặp phải vị khách thế này.
Đang muốn vắt kiệt toàn bộ giá trị của câu lạc bộ Quang Minh sao!
Có điều làm thế cũng đã nói lên vị khách trước mặt đây cực kỳ tự tin, tự tin đến mức cho câu lạc bộ Quang Minh biết trước tin tức.
Hắn không muốn ám sát mà quang minh chính đạo thông báo, hắn sẽ giết thẳng mặt!
Thành phố Lục Đằng có nhân vật tầm cỡ này từ lúc nào vậy?
Giám đốc Trình bình tĩnh lại rồi mới nói: “Quý khách, nếu như ngài thực sự định loại bỏ câu lạc bộ Quang Minh, tin tức này sẽ cực kỳ đáng giá, nhưng... Không phải ta nghi ngờ ngài, tốt nhất là ngài nên lấy ra chứng cứ tương xứng chứng minh lời ngài nói là thật, ta mới có thể bán tin tức.
Nếu không, sau khi ta bán tin tức ra mà ngài lại không giết, vậy...”
Cộp!
Phương Hưu trực tiếp nén nến thanh đồng lên bàn.
Sau khi thấy nến thanh đồng, con ngươi quản lý Trình co lại.
“Cái này là... quỷ khí! Là quỷ khí của hội trưởng câu lạc bộ Quang Minh Mã Văn Bân, trước đó họ còn treo thưởng cho manh mối của quỷ khí này.”
Nghe thấy thế, trong lòng Phương Hưu dao động, xem ra Vương Yên Nhiên biết, hoặc là nàng ta muốn cho Mã Văn Bân một bất ngờ?
Có điều bây giờ không bất ngờ nổi nữa vì Vương Yên Nhiên chết rồi.
Tin tức của Vương Yên Nhiên đúng là nhanh nhạy, chuyện câu lạc bộ Quang Minh còn chưa tra xong, nàng ta đã tự tra được rồi.
Nhưng Phương Hưu không thấy bất ngờ bởi vì người phụ nữ Vương Yên Nhiên này chắc chắn có chiêu trò hỏi thăm tin tức của mình.
Dù sao thì nàng ta có hai cái miệng, rất dễ hỏi ra tin tình báo hữu dụng.
“Phần thưởng cho tin tức về quỷ khí, ta nhận, ngươi có thể nói với câu lạc bộ Quang Minh, đồ ở trong tay ta. Ngoài ra quỷ khí này cứ để chỗ ngươi để làm chứng cứ ta muốn ra tay với câu lạc bộ Quang Minh, ngươi có thể bán tin tức.”
“Ồ, đúng rồi, ta là Phương Hưu, trước mắt đang là điều tra viên của cục điều tra.”
Phương Hưu nói, sau đó trực tiếp tháo mặt nạ xuống.
Một gương mặt bình tĩnh đập vào mắt giám đốc Trình.
Giám đốc Trình nhìn Phương Hưu rồi đánh giá, trong đầu nhanh chóng hiện lên tư liệu về hắn.