Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 170 - Chương 170: Ta Có Cách Thích Hợp Hơn (1)

Chương 170: Ta có cách thích hợp hơn (1) Chương 170: Ta có cách thích hợp hơn (1)

“Không!!”

Bấy giờ Phương Hưu mới ra tay.

Hắn tung tóc trắng ra, tóc trắng xen vào kẽ hở của nanh thịt, cắm vào đại não Mã Văn Bân, cướp đoạt, cắn nuốt linh tính trước.

Chuyện này chọc cho quỷ dị huyết nhục hoàn toàn nổi giận.

Sau đó vô số nanh thịt từ chỗ hắn đang đứng mọc ra, đến cả máu thịt ở chân hắn cũng bắt đầu nhúc nhích như đầm lầy nuốt hắn vào trong.

Có điều đối diện với cảnh tượng khủng khiếp này, Phương Hưu còn cười được.

Quỷ dị huyết nhục trời sinh khắc chế Mã Văn Bân bởi vì nó không sợ bị ăn mòn, nó có thể hấp thu rồi tiêu hóa máu.

Nhưng bản thân hắn là khắc tinh trời sinh của quỷ dị huyết nhục.

Hắn thích cận chiến, nhất là chiến đấu với quỷ dị để lộ máu thịt của mình ra ngoài thế này.

Xoẹt!

Một ánh sáng bạc lóe lên.

Dao phẫu thuật phi qua, mang theo linh tính đen kịt của Phương Hưu cắm mạnh vào trong hành lang máu thịt.

Năng lực thống khổ bộc phát.

Hành lang máu thịt như bị trúng lời nguyền chí mạng, nó phát ra tiếng gào đau đớn, sau đó máu thịt lục bục như nước sôi rồi co rút lại, xẹp xuống.

Sau đó tất cả máu thịt hóa thành vũng máu, hành lang máu thịt biến mất không còn nữa.

Mã Văn Bân đã biến thành xác khô nằm trên đất, chết đến không thể chết được nữa.

Tất cả đều trở về tĩnh lặng.

Quỷ dị huyết nhục rất mạnh nhưng đối mặt với năng lực thống khổ, nó còn chưa đủ mạnh.

Sau khi giải quyết câu lạc bộ Quang Minh xong, trong lòng Phương Hưu nhẹ nhõm hơn nhiều, bớt được vài kẻ thù nữa rồi.

Cũng không phải hắn ghi thù, chủ yếu là hắn không thể sống cùng một thế giới với kẻ thù, điều này làm hắn cảm thấy không thoải mái.

Sau khi hấp thu hết linh tính của Mã Văn Bân xong, tóc quỷ không chỉ bổ sung lại sức mạnh đã hao tổn lúc trước, hơn nữa có cảm giác nó mạnh lên một tầm cao mới.

Nếu cứ tiếp tục thế này, Phương Hưu cảm thấy tóc mình sớm muộn gì cũng biến thành quỷ dị cấp S.

Tóc ta là quỷ dị cấp S sao?

Nghe qua cũng thấy không tệ.

Đúng vào lúc này, điện thoại Phương Hưu vang lên.

Nhấn nghe máy, đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói sốt ruột của Tô Khả Hân.

“Điều tra viên Phương, ngươi không sao chứ? Nếu như không sao, cục trưởng Vương bảo tất cả điều tra viên mau chóng tới tổng bộ một chuyến, thành phố Lục Đằng có biến rồi! Nghi ngờ mộng yểm đã thăng cấp đủ để tạo ra quỷ vực mộng cảnh có thể tác động đến hiện thực.”

“Ta biết rồi.” Phương Hưu bình tĩnh đáp lại một câu rồi tắt máu.

Cục điều tra gọi điện thoại đến không nằm ngoài dự đoán của hắn, dù sao thành phố Lục Đằng bị quỷ vực của mộng yểm xâm nhập, mộng yểm càng thêm mạnh hơn, xảy ra chuyện thế này, chắc chắn cục điều tra sẽ có hành động.

Có điều Phương Hưu không dễ dàng tin tưởng vào nội dung cuộc gọi bởi vì hắn từng gặp phải tình huống tương tự trong mộng cảnh của mộng yểm.

Tất cả mọi thứ trong mộng cảnh đều là giả.

Nhưng vẫn phải đến cục điều tra một chuyến, nếu như thực sự rơi vào mộng cảnh, chứng tỏ có khả năng mộng yểm cũng đang ở cục điều tra.

Sau đó Phương Hưu rời câu lạc bộ Quang Minh.

Lúc hắn bước ra phố, hắn đột nhiên phát hiện ra không biết từ bao giờ, cả thành phố Lục Đằng bị một cái lồng bóng tối bao phủ.

Bóng tối như cái lồng khóa chặt thành phố Lục Đằng lại.

Ánh trăng trên trời cũng biến mất, thay vào đó là đôi mắt khổng lồ đỏ như máu.

Đó là mắt của mộng yểm.

Mắt mộng yểm như mặt trăng máu treo trên bầu trời, hờ hững nhìn xuống chúng sinh.

Mà cảnh tượng trên phố cũng trở nên cực kỳ kỳ quái, những tòa kiến trúc phồn hoa đều trở nên méo mó giống như chất lượng hình ảnh từ HD hạ xuống cấp SD.

Hắn cứ đi mãi, đột nhiên trong tầm mắt xuất hiện một chiếc xe bập bênh cũ kỹ ở cuối con phố, không có người bỏ xu vào, nó tự lắc lư như có một đứa bé ngây thơ vô tội đang vui vẻ cưỡi bên trên.

Trên chiếc xe còn không ngừng phát ra bài ca vui vẻ mà đám trẻ hay hát.

Cảnh tượng vô cùng đáng sợ.

Sắc mặt Phương Hưu không chút thay đổi, hắn tiếp tục đi về phía trước.

Mà khi hắn chớp mắt, con phố lúc đầu còn trống không xuất hiện ngày càng nhiều thiết bị trò chơi.

Có vòng quay ngựa gỗ, xe điện đụng, tàu lượn siêu tốc,...

Cảm giác này giống như đi đang tải một công viên trò chơi xuống.

Nhưng còn chưa tải xong nên cảnh tượng còn hơi hư ảo, không được hoàn thiện.

Phương Hưu đoán chắc đây là do mộng cảnh của quỷ vực do mộng yểm tạo ra đang dần xâm chiếm hiện thực, bây giờ còn chưa xâm chiếm toàn bộ, đợi khi có nhiều nỗi sợ hơn, e là cả thành phố Lục Đằng đều sẽ chìm vào mộng cảnh.

Hắn đi thẳng qua công viên trò chơi, không để ý đến những thứ kỳ lạ xung quanh, hắn tới cục điều tra.

Bây giờ hắn phải nhanh chóng tới cục điều tra bởi vì rõ ràng hoàn cảnh xung quanh đã xảy ra thay đổi, một khi kéo dài thời gian, hắn sợ mình sẽ lạc đường.

Bình Luận (0)
Comment