Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 172 - Chương 172: Cấp S (1)

Chương 172: Cấp S (1) Chương 172: Cấp S (1)

Phương Hưu nhìn qua, thấy Vương Đức Hải, Dương Minh, Trầm Linh Tuyết, Triệu Hạo,... toàn người quen cả, ngoài ra còn có vài ngự linh sư mà hắn không quen.

Trong số đó có người là người của cục điều tra, có người là ngự linh sư dân gian.

Đại địch trước mắt, hiển nhiên cục điều tra sẽ điều động tất cả lực lượng có thể điều động.

Vương Đức Hải thấy Phương Hưu đến thì dùng mắt ra hiệu cho Dương Minh.

Dương Minh lập tức đi qua, trong tay hắn ta cầm máy kiểm tra nói dối linh tính.

“Phương Hưu, cuối cùng ngươi cũng tới rồi, trước đó ngươi đi đâu? Sao tới muộn thế?”

“Trên đường gặp chút chuyện nên chậm trễ.” Phương Hưu bình tĩnh đáp lại một câu rồi nhìn máy kiểm tra nói dỗi trong tay Dương Minh.

“Ngươi có ý gì hả?”

Dương Minh nói: “Phương Hưu, ngươi từng trải qua mộng cảnh của mộng yểm, chắc ngươi cũng hiểu rõ, trong mộng cảnh chuyện gì cũng có thể là giả.

Bây giờ mộng yểm phát sinh biến dị gì đó, mộng cảnh đã hóa thành quỷ vực, bắt đầu xâm nhập vào hiện thực, mặc dù còn chưa hoàn toàn xâm nhập nhưng chúng ta không thể không phòng bị.

Mỗi một người trong đây đều đã được kiểm tra bằng máy kiểm tra nói dối linh tính để xác minh thân phận, bây giờ đến lượt ngươi rồi.”

“Rất hợp lý.” Phương Hưu bình tĩnh nói: “Có điều ta có cách khác thích hợp hơn.”

“Cách gì thích hợp hơn?”

Xoẹt!

Một ánh sáng bạc lóe lên, con dao phẫu thuật sắc bén trực tiếp cắm vào cổ Dương Minh.

Mặc dù bình thường Dương Minh vẫn có dáng lẻ lười nhác thế này nhưng hắn ta là ngự linh sư tam giai hàng thật giá thật.

Cho dù Phương Hưu đánh lén không báo trước cũng chẳng thể làm Dương Minh bị thương.

Chỉ thấy Dương Minh hơi dịch chân, dễ dàng né tránh khỏi đòn tấn công của dao phẫu thuật.

“Rốt cuộc ngươi có phải Phương Hưu không!” Dương Minh chất vấn.

Những ngự linh sư khác cũng nhao nhao đứng dậy, nhìn Phương Hưu với vẻ mặt nặng nề.

Phương Hưu chẳng có vấn đề gì cả, hắn trực tiếp phát động sức mạnh quỷ dị trong dao phẫu thuật!

Ầm!

Nhất thời sức mạnh quỷ dị điên cuồng bộc phát trong cơ thể Phương Hưu, vô số khói đen tràn ra, sau đó hàng loạt tiếng gào thét của quỷ dị vang lên, nhất thời, hắn như thể bị hàng vạn quỷ dị ám thân.

Tóc đen ngắn của hắn bắt đầu mọc dài ra, màu đen điên cuồng rút đi, hóa thành màu trắng lạnh lùng, tơ máu lít nhít trong mắt phải nối lại với nhau hóa thành huyết đồng đỏ rực.

Sự thay đổi đáng kinh ngạc khiến mọi người biến sắc, thậm chí có ngự linh sư hô lên theo bản năng: “Hắn không phải Phương Hưu! Hắn do quỷ dị đóng giả!”

Xoẹt!

Phương Hưu ra tay.

Thân hình hắn như linh hồn tấn công về phía Vương Đức Hải.

Dương Minh thấy thế thì vừa kinh ngạc, vừa giận dữ, hắn ta lập tức lao qua bảo vệ Vương Đức Hải.

Lúc này trong huyết đồng bắn ra tia sáng đỏ tấn công Dương Minh, dưới tình huống không kịp đề phòng, Dương Minh bị trúng chiêu.

Nhưng linh tính của hai người có chênh lệch quá lớn, Dương Minh bị trúng chiêu xong cũng chỉ loạng choạng trong vài giây, sau đó hắn ta đã khôi phục lại.

Bởi vì thời gian quá ngắn, đến cả lấy dao phẫu thuật ra đánh lén, Phương Hưu cũng không làm được.

Nhưng đòn tấn công của Phương Hưu không chỉ dừng lại ở đó, hắn trực tiếp kích phát sức mạnh của tóc quỷ lên mức cao nhất, làm thế sẽ tổn thương đến gốc rễ của tóc quỷ nhưng Phương Hưu chẳng hề để ý.

Chỉ thấy tóc trắng trên đấu hắn khuếch tán như thủy triều, điên cuồng tuôn ra khắp phòng hội nghị.

Chỉ trong nháy mắt, cả phòng hội nghị chìm trong biển tóc trắng.

Những ngự linh sư khác thấy thế thì biến sắc, ai ai cũng dùng sức lực của mình để ngăn cản tóc trắng.

Một vài ngự linh sư yếu ớt hơn như đám Triệu Hạo hoàn toàn không thể cản lại đại chiêu của tóc quỷ, chỉ trong tích tắc, họ đã bị tóc quỷ đâm xuyên qua cơ thể.

Mà những người mạnh hơn như đám Trầm Linh Tuyết, dựa vào các loại năng lực kỳ lạ, họ thành công ngăn được tóc trắng.

Thấy có người chết, Dương Minh hoàn toàn nổi giận, cuối cùng hắn ta cũng nghiêm túc, vẻ hờ hững trong mắt bị thu lại, thay vào đó là sát ý nặng nề.

Suy cho cùng, vẫn là Dương Minh hơi bất cẩn, trong tình huống chưa biết năng lực của Phương Hưu lại còn phải bảo vệ nhiều người như thế, cuối cùng hắn ta cũng mắc sai lầm.

Sau đó chỉ thấy dưới chân Dương Minh phát ra ánh sáng đỏ, một đôi giày thêu hoa đỏ rực tinh xảo, nhỏ nhắn ở ngay bên dưới bàn chân cỡ 44 của hắn ta.

Ngay khi đôi giày thêu hoa xuất hiện, cơ thể Dương Minh đột nhiên biến mất, cả người xuyên qua tóc trắng đầy trời như u linh, hắn ta tới trước mặt Phương Hưu.

Phương Hưu nhìn đôi giày thêu hoa kia, mắt hơi híp lại.

Hắn không ngờ đội trưởng Dương Minh mày rậm mắt to lại sở hữu quỷ khí là đôi giày thêu hoa này.

Đôi giày thêu hoa này có khả năng loại bỏ thể tích tiếp xúc, tăng tốc độ và thuấn di.

Nếu không Dương Minh không thể xuyên qua biển tóc trắng rồi tới trước mặt Phương Hưu nhanh như thế.

Bình Luận (0)
Comment