Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 173 - Chương 173: Cấp S (2)

Chương 173: Cấp S (2) Chương 173: Cấp S (2)

Trong lúc Dương Minh chuẩn bị ra tay, Phương Hưu đã giơ dao phẫu thuật lên trước một bước, sau đó, dưới ánh mắt sợ hãi của Dương Minh, con dao phẫu thuật kia cắm vào trán Phương Hưu.

...

...

“Điều tra viên Phương, cuối cùng ngươi cũng đến rồi, mau vào phòng hội nghị đi, mấy người cục trưởng Vương đều đang trong phòng hội nghị đợi ngươi đấy.”

Tô Khả Hân mặc quần áo ở nhà, đi dép lê hồng phấn, để lộ ra đầu ngón chân trắng nõn, tinh tế như đậu khấu sốt ruột nói.

“Ta biết rồi.” Phương Hưu bình tĩnh đáp lại, trong mắt không hề có chút dao động, giống như cái người vừa giết chết Tô Khả Hân không phải hắn vậy.

Lần này hắn đi thẳng tới phòng hội nghị, không ra tay giết chết Tô Khả Hân nữa.

Bởi vì hắn đã thăm dò được rồi, người trong cục điều tra không phải do mộng yểm hóa thành, chắc hẳn nơi này là cục điều tra thực sự.

Lần trước, lúc giết người, hắn cố tình để tóc quỷ hút linh tính của mấy ngự linh sư kia, quả nhiên tóc quỷ có thể hút được.

Người có thể làm giả nhưng linh tính không giả được, tóc quỷ có thể hút được linh tính đã chứng tỏ đám người kia thực sự là ngự linh sư chứ không phải quỷ dị giả mạo hay là mộng cảnh.

Đương nhiên điều này cũng không chứng tỏ toàn bộ người trong cục điều tra đều là nhân loại, dù sao Phương Hưu cũng chưa giết hết một lượt mà.

Có điều hắn có thể xác định được cục điều tra là thật đã đủ rồi, những người khác, hắn có thể từ từ phán đoán.

Đây là lý do Phương Hưu giết người, hắn đã từng trải qua mộng cảnh của mộng yểm, biết đối phương sở hữu năng lực lấy giả làm thật, mà lần này không có ngực giả để phân biệt, vì thế hắn chỉ có thể dùng các thức đơn giản, trực tiếp nhất để kiểm tra.

Trong phòng hội nghị, Dương Minh lấy máy kiểm tra nói dối tâm linh ra giống lần trước, lần này Phương Hưu không từ chối, hắn bình tĩnh chấp nhận kiểm tra.

Sau khi thông qua bài kiểm tra, Vương Đức Hải chính thức mở họp.

“Các vị, trước mắt mọi người là số lượng nhân thủ lớn nhất mà cục điều tra có thể điều động được, những ngự linh sư không thể đến, hơn phân nửa là đã rơi vào mộng cảnh, phó đội trưởng Bạch Tề cũng thế. Các vị là hy vọng cuối cùng của thành phố Lục Đằng.”

Nghe thấy lời Vương Đức Hải, các ngự linh sư đều không cảm thấy một chút trách nhiệm hay vinh quang nào, ngược lại sắc mặt ai cũng nặng nề.

Thậm chí còn có người nói thẳng: “Cục trưởng Vương, mấy lời sáo rỗng này đừng nói nữa, nói thật lòng, nếu như không phải thành phố Lục Đằng bị bóng tối phong tỏa, mộng yểm có kéo tất cả mọi người vào mộng, ta cũng sẽ chạy thôi. Bây giờ nếu đã không chạy thoát, ta cũng chỉ có thể thử, ngươi cứ nói thẳng đối sách ra đi.”

Sắc mặt Vương Đức Hải không hề thay đổi, hiển nhiên hắn ta hiểu rõ ngự linh sư này có cái nết thế nào.

Hắn ta nói thẳng: “Bây giờ quỷ vực mộng yểm đã xâm chiếm hiện thực, cả thành phố Lục Đằng đều bị bao vây, nếu như tình thế cứ tiếp tục phát triển theo đà này, một khi cả thành phố Lục Đằng chìm vào mộng cảnh, các thành phố lân cận cũng gặp phải tai họa thảm khốc.

Thậm chí cuối cùng còn phát triển thành tai họa trên cả nước.

Vì thế cấp bậc của quỷ dị đã được xét lại, dựa theo tốc độ trưởng thành quá mức khủng khiếp, phạm vi ảnh hưởng quá mức rộng lớn, cấp bậc của mộng yểm được định là cấp S.”

“Cấp S!?”

Chữ cái này như mang một ma lực đem tới sự sợ hãi, hai chữ vừa được thốt ra, sắc mặt mọi người đều thay đổi, không khí như đông cứng, có một áp lực khổng lồ nào đó đang bao quanh phòng hội nghị.

“Sự kiện cấp S! E là loại chuyện này đến cả tổng bộ cũng khó lòng giải quyết, chỉ dựa vào mấy người chúng ta thực sự làm được sao?” Có người lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Vương Đức Hải trầm giọng: “Người của tổng bộ đi đến nửa đường thì bị người không rõ đánh lén, trước mắt chưa thể đến đây được, hơn nữa cả thành phố Lục Đằng đều bị bóng đêm bao phủ, kể cả người tổng bộ có đến, muốn vào được thành phố cũng phải phí mất một khoảng thời gian.

Nói tóm lại là chúng ta không thể ngồi im chờ chết, trước mắt mộng yểm đang lớn mạnh lên, một khi hắn ta hấp thu được nỗi sợ của toàn bộ thành phố Lục Đằng, e là người của tổng bộ đến rồi cũng chẳng làm gì được!”

“Chết tiệt! Rốt cuộc chuyện này là sao! Tại sao người của tổng bộ lại bị cản lại? Tại sao thành phố Lục Đằng lại bị bóng tối phong tỏa, chắc chắn bên trong có âm mưu!”

Lúc này Dương Minh nặng nề nói: “Do A bích làm, ta từng đánh với hắn ta, biết rõ năng lực của hắn là là bóng tối, phong tỏa thành phố Lục Đằng là do hắn ta làm, thậm chí cản người của tổng bộ cũng có liên quan tới hắn ta!

Trải qua điều tra, sau lưng A bích là một tổ chức được gọi là Poker, tổ chức này ẩn nấp rất sâu, không có quá nhiều tin tức được thế giới bên ngoài biết đến, trước mắt, thông tin duy nhất chính là tổ chức này được đặt tên theo quân bài Poker, trong đó, không ai là kẻ yếu cả.

Bình Luận (0)
Comment