Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 185 - Chương 185: Thúc Thúc, Ngươi Đến Chơi Với Ta Đi (1)

Chương 185: Thúc thúc, ngươi đến chơi với ta đi (1) Chương 185: Thúc thúc, ngươi đến chơi với ta đi (1)

Cô gái trẻ sững sờ nhìn đám người rời đi, trên mặt hiện lên sự oán hận, nàng ta nghĩ mãi không hiểu, mình mới là người nói đúng, tại sao đám người này lại lựa chọn đứng bên người sai là Phương Hưu.

Các người đều là đám máu lạnh, khốn nạn!

Cô gái trẻ tuổi mắng thầm trong lòng, nhưng đám người càng đi càng xa, để lại một mình nàng ta cô độc, bóng tối u ám, quạnh quẽ bủa vây.

Một nỗi sợ khó tả xuất hiện trong đầu, nàng ta cắn răng, sau đó đi theo.

Nhưng ngay khi nàng ta đuổi theo đám người, Phương Hưu liền dừng chân.

Phương Hưu quay đầu lại hỏi cô gái: “Ai cho ngươi đi cùng?”

Sắc mặt của cô gái trẻ tuổi lập tức tái mét.

“Ngươi đã không nhận ta làm đội trưởng, vậy tại sao lại đi theo đội của ta?”

Vẻ mặt của cô gái trẻ càng xấu: “Ta đi theo ngươi là vì ta muốn đến chùa Phổ Đà, giải quyết chuyện mộng yểm, giải cứu thành phố Lục Đằng, mặc dù ngươi rất máu lạnh, nhưng bây giờ không phải lúc so đo chuyện này, đợi sau khi giải quyết xong chuyện mộng yểm, ta sẽ lấy lại công bằng cho những người đã chết!”

“À, hiểu rồi.” Phương Hưu gật nhẹ đầu: “Vì cứu thành phố Lục Đằng nên ngươi chỉ có thể tạm thời chịu đựng người máu lạnh là ta, bản thân tạm thời chịu thiệt đi theo đội của ta, đợi đến khi chuyện này kết thúc lại tìm ta tính sổ sao?”

Cô gái trẻ tuổi không phục ngẩng đầu lên: “Ngươi đừng có mỉa mai ta, đúng là ngươi có tác dụng không nhỏ, nhưng điều này vẫn không thể thay đổi được sự thật là ngươi máu lạnh…”

Ánh sáng lóe lên.

Cô gái trẻ đang nói lập tức im bặt, bởi vì trên cổ nàng ta là một con dao phẫu thuật sắc bén.

“Quả nhiên những lúc như vậy nên giết thánh mẫu trước.”

Phương Hưu bình tĩnh thu tay lại trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Bịch!

Cơ thể của cô gái trẻ tuổi ngã thẳng xuống đất, bụi đất bay lên.

Lúc này đám người hoàn toàn không biết phải nói gì, chẳng ai ngờ Phương Hưu bỗng nhiên lại ra tay, lại còn là đồng đội của mình.

Trầm Linh Tuyết thấy vậy thì cơ thể mảnh mai run lên một cách khó hiểu, số phận của cô gái trẻ tuổi khiến nàng ta nhớ lại mình của trước đây.

Nếu như không có quan hệ với cục điều tra, e là mình cũng đã chết từ lúc ấy.

“Thế mà ngươi lại giết nàng?” Một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo khoác da cảm thấy khó tin, hoảng sợ nói.

Phương Hưu quay lại nhìn phía người đàn ông mặc áo khoác da, bình tĩnh nói: “Làm sao? Ngươi cũng muốn chết à?”

“Ngươi…” Cuối cùng người đàn ông mặc áo khoác da không dám nói gì thêm.

Phương Hưu chậm rãi liếc nhìn đám người, thấy rõ tất cả biểu cảm của họ.

“Nếu trong số các ngươi có ai không đồng ý với cách làm của ta thì có thể rời đi ngay bây giờ.”

Đối mặt với sự bình tĩnh như nước của Phương Hưu, đám người im lặng một lát, không ai mở miệng nói chuyện, cũng không ai chọn rời khỏi.

Đùa sao, trong quỷ vực đầy rẫy nguy hiểm này mà rời khỏi đội của Phương Hưu chẳng khác nào tự sát.

Biểu hiện dự đoán trước mọi thứ của Phương Hưu đã ăn vào lòng họ.

Trong tình huống này, đừng nói là Phương Hưu giết người, kể cả hắn không phải người, là một con quỷ thì họ cũng sẽ đi theo.

“Rất tốt, nếu không ai muốn rời đi vậy những hành động tiếp theo, ta không hy vọng nghe được một câu nghi ngờ nào, các ngươi chỉ cần nghe theo ta chỉ huy là được.

Chắc là các ngươi cũng đoán được, năng lực của ta không phải là trực giác, mà là tiên tri!”

Giọng nói bĩnh tĩnh của Phương Hưu như một quả bom giáng xuống khiến đám người bùng nổ.

Mặc dù trước đó họ đã đoán được trước, nhưng sau khi nghe Phương Hưu thừa nhận, họ vẫn cảm thấy khiếp sợ.

Là biết trước tương lai đó! Đơn giản là chạm đến giới thần rồi.

“Vậy nên vừa nãy ngươi đã biết trước đầu người đèn lồng sẽ xuất hiện và quy luật giết người của chúng, thậm chí là con đường tốt nhất để chạy đúng không?” Có người hoảng sợ nói.

Phương Hưu bình tĩnh gật nhẹ đầu: “Năng lực của ta là bí mật của cục điều tra, lần này ta nói cho mọi người là hy vọng trong các lần hành động sau, bất cứ ai cũng phải nghe theo sự sắp xếp của ta vô điều kiện, hay là chuyện ta muốn các ngươi làm cũng không được nghi ngờ, lập tức chấp hành.”

Đám người sợ đến mức choáng váng đầu óc, nhẹ gật đầu, họ không phải người ngu, biết được năng lực biết trước tương lai biểu tượng cho cái gì.

Cũng không phải nói quá, đội này có thêm Phương Hưu thì tỉ lệ sống sót tăng lên rất nhiều.

Lần này Phương Hưu tự bộc lộ năng lực của mình, thứ nhất là để đám người nghe lời, thứ hai là không phải che giấu.

Bởi vì biểu hiện thần bí, kỹ năng kỳ lạ của hắn ở cửa đầu người đèn lồng đã vượt qua cảm giác của con người.

Không thể coi tất cả mọi người đều là tên đần được, dù không nói thì người khác cũng có thể đoán ra.

Bình Luận (0)
Comment