Thậm chí còn có người cảm thán, có thể đi theo một đội trưởng có năng lực tiên tri cảm thấy rất an toàn!
Trong rất nhiều loại trò chơi nguy hiểm, có thể chọn chính xác trò chơi an toàn nhất, đồng thời đảm bảo được tất cả mọi người đều sống sót, đây đơn giản là chuyện kỳ lạ nhất từ trước tới giờ, khó có thể tin được.
Ngự linh sư là công việc nguy hiểm nhất, tìm đường sống từ chỗ chết, bất cẩn một chút là mất mạng, không ai dám khẳng định 100% rằng mình có thể sống sót qua mỗi một chuyện quỷ quái.
Nhưng khi đi theo Phương Hưu họ lại cảm thấy có hy vọng!
Một số người từ khi sinh ra đã muốn gia nhập cục điều tra, không phải vì cái gì khác mà là vì Phương Hưu.
Vốn họ không muốn gia nhập, thứ nhất là vì bị hạn chế, thứ hai là sợ phải gánh trách nhiệm.
Trách nhiệm của cục điều tra là bảo vệ bách tính, khi xuất hiện chuyện quỷ dị, ngự linh sư dân gian có thể lựa chọn bo bo giữ mình, nhưng ngự linh sư của cục điều tra chắc chắn phải ra tay.
Vậy nên mới nói khả năng tử vong rất cao.
Nhưng nếu có thể vào cục điều tra, gia nhập đội của Phương Hưu, xác suất sống sót tăng lên rất nhiều!
Những lúc đối mặt với quỷ, bị thương hầu như không phải vì thực lực yếu mà là vì không biết thông tin và quy luật giết người của quỷ.
Nếu biết trước có thể hạn chế thương vong.
Nếu như lần nào cũng giống như hai lần vừa rồi, có cách qua cửa trong tay mà vẫn chết thì chỉ có thể trách mình vô dụng, không thể trách người khác được.
Đưa cơm tới tận miệng rồi mà còn không biết ăn, chết cũng đáng.
“Đội trưởng Phương, nếu đã thành công qua cửa, vậy chúng ta đi thôi.” Có người đề nghị.
Trong vô thức, họ đã thay đổi xưng hô với Phương Hưu.
Đừng nói là gọi đội trưởng, chỉ cần dẫn họ sống sót thì bảo họ gọi ba ba cũng không thành vấn đề.
Nhưng Phương Hưu lại lắc đầu, miệng nở nụ cười khiến người ta sởn tóc gáy: “Không vội, ta còn chút việc phải xử lý.”
Dứt lời, Phương Hưu liền đi tới chỗ vòng quay ngựa gỗ có bé gái.
Bé gái ngoẹo đầu, cười ngây thơ và nói: “Thúc thúc, ngươi đã được tự do sao lại không đi? Muốn ở lại chơi với ta sao?”
Nụ cười trên mặt Phương Hưu càng ngày càng rõ, nụ cười dần trở nên hung dữ, lộ ra hàm răng trắng tinh.
“Những trò chơi trong công viên giải trí không hay, thúc thúc đến chơi với ngươi cho vui.”
“Chơi cái gì vui nha.”
Ầm!
Mắt bên phải của Phương Hưu biến thành màu máu trong chớp mắt, một dòng máu kỳ lạ bắn ra từ mắt của hắn.
Ngay lập tức bé gái như bị trúng một đòn nghiêm trọng, trực tiếp ngã từ trên bạch mã xuống.
Mà ngay thời khắc nàng rơi xuống, rất nhiều sợi tóc màu bạc bay tới quấn lấy bé gái như gói bánh chưng.
Phương Hưu phất phất tay, tóc trắng kéo bé gái lại như kéo một con chó chết.
Đám người đứng cách đó không xa nhìn thấy vậy liền sững người.
Chuyện này là sao?
Trước đó không thể tấn công bé gái sao? Vậy tại sao bây giờ lại có thể?
Có ngự linh sư thông minh bỗng nhanh chóng nghĩ ra.
Hiện tại khác trước đó ở điểm nào thì chính là qua cửa!
Trước đó chưa chơi được một trò chơi nào nên không thể chạm vào bé gái, nhưng sau khi chơi xong một trò chơi, hình như đám người có thêm sự liên kết nào đó với khu giải trí, vì vậy có thể chạm vào.
Điều này không khó để nghĩ ra, nhưng vốn chẳng ai sẽ nghĩ tới vấn đề này, dù là ai thì cũng muốn nhanh chóng rời đi sau khi qua được cửa một cách khó khăn, đi càng xa càng tốt.
Nhưng mạch não của Phương Hưu khác người thường, trong mắt hắn chỉ có quỷ thôi!
Bé gái nhanh chóng bị Phương Hưu bắt đến trước mặt.
“Tiểu bằng hữu, không phải ngươi rất thích chơi sao? Vậy thúc thúc sẽ chơi cùng ngươi trò chơi hay nhất, ngươi thử đoán xem con dao của thúc thúc sẽ cắt bộ phận nào trên cơ thể của ngươi trước đây? Đoán đúng thưởng 2 dao.”
Giọng nói của Phương Hưu vì hưng phấn quá độ mà trở nên thay đổi.
Sau khi bị lão bà giết chết mười tám lần, hắn đã không còn biết vui vẻ là gì, ngoài việc hành hạ quỷ đến chết.
Đối mặt với sự uy hiếp của Phương Hưu, bé gái cười cười,
“Không cần đâu thúc thúc, ta gắn liền với khu vui chơi, ngươi không thể giết được ta.”
Nghe thấy ba chữ “không thể giết” này, vẻ mặt của Phương Hưu lập tức trở nên ngưng trọng, sau đó hai mắt hắn từ từ mở to, trong mắt ánh lên sự vui vẻ, dường như phát hiện ra một thế giới mới.
“Ka ka ka…”
Tiếng cười vặn vẹo, kinh khủng phát ra từ cổ họng hắn, vang vọng bên trong công viên trò chơi, thật sự rất kinh khủng.
“Đoán xem ta phát hiện ra cái gì? Một con quỷ không thể giết chết sao? Thật là trùng hợp!”
Mọi người thấy trạng thái của Phương Hưu lúc này liền nuốt nước bọt trong vô thức.
“Hắn như vậy thật sự không sao chứ? Có phải là linh tính mất kiểm soát không?”