Hay nói cách khác là từ trước đến giờ ngự linh sư không sợ người chết, chỉ có quỷ mới làm họ sợ.
Thế là đám người nghiền bạch cốt thành tro, chỉ trong chốc lát, mười mấy ngôi mộ bị đào lên, tro cốt cũng bị rải rắc.
Mặc dù gây ra động tĩnh lớn như thế nhưng vẫn không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng đúng lúc này, có một tiếng kêu kinh ngạc vang lên ở gần đó.
“Má! Đúng là đen đủi, người này cũng tên là Triệu Hạo!”
Người nói chuyện chính là Triệu Hạo, hắn ta đang đứng trước một ngôi mộ, mà trên bia mộ lại viết tên Triệu Hạo.
Cũng khó trách Triệu Hạo kêu đen đủi, ở nơi u ám như thế này mà nhìn thấy tên mình trên bia mộ đúng là không phải điềm tốt.
Lúc đầu mọi người cũng không để ý, dù sao tên Triệu Hạo cũng không phức tạp, trùng tên là điều bình thường.
Nhưng đến khi Triệu Hạo đào mộ lên, mở nắp quan tài thì chuyện kinh khủng đã xảy ra!
Thùng thùng thùng!
Bên trong quan tài phát ra tiếng va đập mạnh mẽ.
Đám người phản ứng rất nhanh nhạy, lập tức nhao nhào chạy tới.
“Lẽ nào trong quan tài là quỷ gốc sao?”
“Chỉ cần giết quỷ bên trong thì ta liền có thể ra khỏi đây đúng không?”
Một đám ngự linh sư kéo dãn khoảng cách, tạo ra một vòng tròn lớn, nhìn chằm chằm vào quan tài đang liên tục phát ra tiếng động.
Triệu Hạo ở bên cạnh càng chửi xui xẻo dữ dội, hắn ta không thể nào ngờ được quỷ gốc cũng tên là Triệu Hạo.
Phương Hưu bắt đầu cảm thấy bất thường, bởi vì tiếng đập trong quan tài không giống tiếng do quỷ tạo ra, mà giống như người sống ở bên trong đang kêu cứu.
Một giây sau, hắn liền đưa một sợi tóc bạc ra bật nắp quan tài lên.
Mà ngay khoảnh khắc nắp quan tài được bật lên, mọi người đều sợ hãi tột độ.
Bởi vì người nằm bên trong là Triệu Hạo!
“A! Phù!”
Triệu Hạo trong quan tài ngồi bật dậy, thở gấp để hít không khí bên ngoài.
Khi hắn ta nhìn thấy Triệu Hạo ở bên ngoài thì vẻ mặt lập tức thay đổi.
“Ngươi là ai? Tại sao ngoại hình lại giống hệt ta!”
Triệu Hạo bên ngoài cũng kinh ngạc như vậy: “Quỷ! Con quỷ đáng chết nhà ngươi lại dám biến thành ngoại hình của ta!”
“Ngươi nói bậy, ngươi mới là quỷ! Ngươi biến thành ta rồi lẫn vào trong đội!”
“Mẹ nhà ngươi mới nói bậy, ngươi đi ra từ trong quan tài không phải quỷ thì là gì?”
Triệu Hạo ở trong quan tài lo lắng, vội vàng giải thích với Phương Hưu: “Hưu ca, lúc nãy ta đang đi cùng các ngươi bỗng hai mắt tối sầm lại, sau đó liền ở trong quan tài, chắc chắn là hắn! Chắc chắn hắn là quỷ!”
Triệu Hạo ở bên ngoài cũng vội vàng giải thích: “Hưu ca, ngươi đừng nghe hắn nói linh tinh, từ đầu đến giờ ta vẫn ở cạnh ngươi, ta mới là thật, hắn là quỷ mạo danh, không tin thì ngươi cứ hỏi ta mấy câu mà chỉ có hai ta biết.”
“Hưu ca! Ngươi hỏi ta đi, ta mới là thật.” Triệu Hạo trong quan tài cũng kêu lên, thậm chí hắn ta không để Phương Hưu đặt câu hỏi đã tự nói trước.
“Hưu ca, ngươi biết ta, ta đã từng gặp quỷ! Quỷ mộng yểm! Ngươi lấy cái gì ra để so với ta, đồ giả mạo?”
Lời vừa nói ra khiến không khí trở nên yên tĩnh.
Đám người: “...”
Lúc này, Triệu Hạo ở bên ngoài nghe xong cũng nóng nảy, lập tức không yếu thế nói: “Hưu ca, ngươi cũng biết ta, ta thích nhất là xem phim [Cô giáo xinh đẹp giảng bài riêng sau giờ học], còn có [Avatar], [Siêu nhân đại chiến miêu nữ], [Batman tra khảo Harley Quinn]!”
Đám người: “...”
Đối mặt với hai Triệu Hạo đang tự bêu xấu mình, trong nhất thời mọi người cũng không biết ai là thật và ai là giả.
Tất cả đành phải trông chờ vào Phương Hưu, hy vọng hắn có thể đưa ra lựa chọn chính xác.
Phương Hữu nhìn hai Triệu Hạo giống hệt nhau, vốn không hề có suy nghĩ gì cả trực tiếp lấy dao phẫu thuật ra.
Hai Triệu Hạo lập tức thấy sợ hãi, họ đều biết tính cách giết người không lý do của Phương Hưu, kinh hãi là vì sợ Phương Hưu nhận nhầm người mà giết mình.
Hai người vẫn đang liên tục giải thích, muốn chứng minh mình là thật.
Nhưng một giây sau, xoẹt!
Ánh sáng bạc lóe lên.
Trên cổ của Triệu Hạo bên ngoài liền có một con dao phẫu thuật cắm vào.
“Hưu ca, ngươi…”
Vẻ mặt của Triệu Hạo ở bên ngoài đầy hoảng sợ và khó tin, ngã cái bịch xuống đất.
Triệu Hạo ở trong quan tài nhảy cẫng lên vui vẻ.
“Không hổ là ngươi, Hưu ca! Ta biết chắc chắn ngươi sẽ phân biệt được!”
Mà sau khi Triệu Hạo ở bên ngoài ngã xuống không lâu, thi thể của hắn liền thay đổi, máu thịt trên cả cơ thể hắn như bị thứ gì đó điều khiển, tất cả đều thay đổi, biến thành một bộ bạch cốt.
Giống hệt những bộ bạch cốt khi mở quan tài ra.
Đám người thấy vậy thì cảm thấy kỳ lạ, không biết Phương Hưu làm thế nào mà nhìn một cái đã biết ai là thật ai là giả.
Họ tò mò nhìn Phương Hưu bình tĩnh thu dao phẫu thuật lại.
Rất kinh ngạc, không biết hắn làm sao mà đoán được.
“Hưu ca, sao ngươi phân biệt được ta là thật hay giải?” Triệu Hạo bò ra từ trong quan tài hỏi.