Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 195 - Chương 195: Quy Tắc Giết Người Bên Cạnh (2)

Chương 195: Quy tắc giết người bên cạnh (2) Chương 195: Quy tắc giết người bên cạnh (2)

Phương Hưu bình tĩnh nói: “Ta không phân biệt được thật giả, chỉ là hắn cách ta gần hơn nên ta giết hắn thôi.”

Có năng lực tái sinh nên từ trước tới giờ hắn không cần chọn, bởi vì chọn sai có thể chọn lại.

Xem ra lần này vận may của hắn không tệ, chọn đúng.

Vẻ hưng phấn trên mặt Triệu Hảo ngay lập tức cứng đờ.

Đám người cũng hơi bất ngờ, không phản ứng kịp.

Chị đơn giản là bởi vì cách gần hơn nên mới giết sao?

Mẹ nó đây là may mắn mới giết đúng, nếu giết nhầm thì không phải là…

“Hưu ca, người thật là hài hước, chắc chắn là ngươi đang nói đùa đúng không, chắc chắn ngươi có thể phân biệt được ai là thật ai là giả.” Triệu Hạo cười haha nói.

“Ta biết mà, ngươi chắc chắn là nghĩ như vậy, theo logic của người bình thường thì khả năng cao người ở ngoài là thật, nhưng ngươi lại chọn cách ngược lại, cho là quỷ sẽ không đơn giản như vậy, rất có thể là cố ý đánh lừa, cho nên ngươi giết tên giả mạo ở ngoài đúng không?”

Phương Hưu nhìn Triệu Hạo đang nghiêm túc suy nghĩ, bình tĩnh nhẹ gật đầu: “Ngươi nói đều đúng.”

Triệu Hạo tin, vẻ mặt hưng phấn nói: “Quả nhiên là Hưu ca, thế mà ta và ngươi có cùng suy nghĩ!”

Những ngự linh sư khác đương nhiên là không đơn thuần giống như Triệu Hạo, không biết xuất phát từ đâu, họ cảm thấy câu “giết người gần mình” mà lúc đầu Phương Lúc nói mới là nói thật.

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Phương Hưu, Họ rất nghi ngờ Phương Hưu là loại người cực kỳ máu lạnh, không có tình cảm, đối với hắn mà nói việc giết nhầm cũng không là gì cả, nếu như giết sai người vậy thì giết luôn người còn lại.

“Nếu đã giết được con quỷ khởi nguồn vậy chúng ta nhanh đến chùa Phổ Đà thôi.” Trình Tân Nguyên đề nghị.

Hắn ta cũng không muốn ở lại nghĩa trang âm u này lâu.

Thế là đám người lại một lần nữa đi về phía cửa chính, tuy nhiên sau khi ra ngoài vẫn là nghĩa trang giống hệt như lúc trước.

Thậm chí cái nghĩa trang này còn có mười mấy ngôi mộ bị đào lên.

Sắc mặt của đám người lập tức trở nên trắng bệch.

Có người hoảng sợ nói: “Cuối cùng thì chuyện này là như thế nào! Không phải quỷ gốc đã bị giết chết rồi sao?”

Lúc này bên trong nghĩa trang âm u vang lên tiếng thùng thùng thùng…

Là tiếng đập mạnh vào ván gỗ.

Âm thanh này giống với tiếng đánh vào vách quan tài của Triệu Hạo lúc trước.

“Có chuyện gì vậy? Lẽ nào lại có người bị nhốt ở trong quan tài? Việc này đồng nghĩa với việc trong đội của chúng ta có một con quỷ trà trộn vào!” Có người nói nghiêm túc.

Vừa dứt lời, đám người ngay lập tức kéo dãn khoảng cách với người xung quanh, động tác nhanh gọn dứt khoát, gần như xảy ra cùng một lúc, như là được tập luyện trước.

Phương Hưu không để ý đến đám người, đi đến phía phát ra âm thanh.

Đám người cũng theo sau, âm thanh phát ra từ một ngôi mộ, trên bia mộ viết tên của Trầm Linh Tuyết.

Trầm Linh Tuyết đứng trong đội liền thay đổi sắc mặt.

Đám người cũng nhìn Trầm Linh Tuyết đầy cảnh giác, mọi người đều chuẩn bị ra tay.

“Ta không phải quỷ! Năng lực của ta là hoả diễm, quỷ không thể nào sử dụng năng lực của ta.” Trầm Linh Tuyết nói xong liền xòe bàn tay ra, trên tay là đám lửa nóng rực phát ra ánh sáng.

Nhưng mọi người vẫn không buông lỏng cảnh giác, vẫn nhìn chằm chằm nàng ta.

Lúc này, Phương Hưu điều khiển sợi tóc bạc bật nắp quan tài ra.

Người nằm bên trong đúng là Trầm Linh Tuyết.

Trầm Linh Tuyết ở trong quan tài liền đứng lên, khi nhìn thấy Trầm Linh Tuyết ở bên ngoài liền sầm mặt, ra đánh phóng một quả cầu lửa.

Trầm Linh Tuyết ở bên ngoài cũng không chịu yếu thế, bắt đầu dùng hoả diễm đánh đối phương.

Rầm rầm rầm!

Từng quả cầu lửa va chạm trên không trung, nổ tung, trong nhất thời ánh lửa văng ra khắp nơi, luồng sóng nhiệt toả ra tứ phía.

Đám người vội vàng kéo dài khoảng, cách, né tránh hỏa diễm.

Sức mạnh hỏa diễm của hai bên đều rất mạnh, cuộc chiến ngang tài ngang sức.

“Dừng tay.” Giọng nói bình tĩnh của Phương Hưu vang lên.

Cả hai Trầm Linh Tuyết đều nhận được mệnh lệnh, đồng thời dừng tay.

Hai người họ không nói một lời, đều nhìn về phía Phương Hưu, dường như đang chờ hắn phân biệt.

Đương nhiên phương Hữu cũng không do dự chút nào.

Xoẹt!

Ánh sáng bạc lóe lên.

Một con dao phẫu thuật đang cắm trên cái cổ trắng nõn của Trần Linh Tuyết ở bên ngoài.

Bịch bịch!

Trầm Linh Tuyết ở bên ngoài ngã thẳng xuống đất, cơ thể của nàng ta nhanh chóng hóa thành một bộ bạch cốt.

Lúc này đám người cũng nhận ra quy luật, có nói người tổng kết: “Xem ra quỷ lần này có năng lực kéo người vào quan tài một cách thần không biết quỷ không hay, sau đó sẽ tạo ra một người giống hệt trà trộn vào trong đội.”

Tân Nguyên lắc đầu: “Đây không phải là quỷ, nói đúng hơn là năng lực của mộng yểm.

Chúng ta đang ở trong quỷ vực của mộng yểm, những điều này hẳn là do nó sai khiến quỷ làm!”

Bình Luận (0)
Comment