Một lát sau, Phương Hưu cũng không để họ thất vọng.
“Quỷ trong những ngôi mộ ở nghĩa trang này đều có thể biến thành mỗi người chúng ta, giống nhau về ngoại hình, ngay cả ký ức, năng lực cũng vậy.”
Vừa dứt lời, mọi người đều cảm thấy sợ hãi.
“Vậy tất cả mọi thứ đều giống hệt nhau sao? Vậy làm như thế nào để phân biệt thật giả?”
“Vậy sau khi chúng ta vào trong tuyệt đối không được tách ra, không thể cho quỷ có cơ hội lợi dụng khe hở chen vào!”
Mỗi người một câu lên kế hoạch, nhưng không một ai nghi ngờ Phương Hưu có nói dối không.
“Yên lặng.” Phương Hưu bình tĩnh liếc nhìn đám người.
Đám người ngay lập tức im lặng, chờ Phương Hưu ra lệnh.
“Sau khi vào trong, tất cả mọi người đều phải nghe ta chỉ huy, không được tự ý hành động.”
“Đội trưởng Phương, người yên tâm, chúng ta nhất định sẽ nghe mệnh lệnh của ngài, nếu ai dám tự ý hành động thì ta nhất định sẽ không đồng ý!”
“Ta cũng vậy!”
“Ta cũng như vậy!”
Phương Hưu nhẹ gật đầu, nói tiếp: “Sau đó ta sẽ chia những sợi tóc bạc ra cuốn lên cơ thể mỗi người, quỷ bên trong ngôi mộ có thể kéo các ngươi xuống mộ một cách im hơi lặng tiếng và thay thế các ngươi, sợi tóc bạc đó chính là thứ để chứng minh thật giả.
Nhớ kỹ, dù có chết, các ngươi tuyệt đối không được để sợi tóc bạc này rơi ra.”
Đám người nghe vậy lập tức cảm thấy lạnh người, họ không thể nào ngờ tới trong nghĩa trang lại có quỷ đáng sợ như thế, có thể thay thế người thật và xác chết một cách im hơi lặng tiếng.
Lúc đó xuất hiện một người giống hệt mình, đúng là không thể phân biệt được ai là thật ai là giả.
Cũng may có đội trưởng Phương, nếu không có biện pháp đề phòng chắc chắn cả đội sẽ bị giết.
Thế là Phương Hưu bắt đầu chia mấy sợi tóc bạc ra, mái tóc giống như thuỷ triều tràn ra, quấn lên cơ thể mỗi người.
Sau khi trải qua sống chết mấy lần, họ đã rất tin tưởng Phương Hưu.
Để cho tóc bạc quấn quanh người chẳng khác nào kề dao vào cổ, nếu Phương Hưu có ý xấu, chỉ cần một sợi tóc bạc thôi cũng có thể giết đám người như giết ngự linh sư có thực lực cực yếu.
Sau khi các sợi tóc bạc quấn xong, tình hình trông có vẻ hơi kỳ lạ.
Một mình Phương Hưu đi ở phía trước, mà đầu hắn thì mọc ra những sợi tóc bạc như mạng nhện nối với mười ngự linh sư ở đằng sau.
Giống như những con rối gỗ vậy.
Hắn cứ như vậy dẫn đám người vào nghĩa trang.
“Bây giờ, tất cả mọi người đều đi tìm bia mộ có tên mình.”
Đấm người lập tức bắt đầu đi tìm.
Người đầu tiên tìm ra vẫn là Triệu Hạo, bởi vì mộ của hắn ở gần bên ngoài.
“Hưu ca, ta tìm thấy rồi, trên bia mộ này có viết tên của ta.”
Phương Hưu nhắm hai mắt lại, rồi từ từ mở ra.
Đầu tiên hắn nhin nhìn sợi tóc bạc trên người Triệu Hạo, chắc chắn sợi tóc không làm sao mới quay sang nhìn ngôi mộ.
Lúc này, bên trong mộ của Triệu Hạo cũng vang lên tiếng đập thùng thùng thùng…
Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, hơi lo lắng.
Phương Hưu bới tung ngôi mộ ra, bật nắp quan tài, Triệu Hạo ở bên trong xuất hiện.
Triệu Hạo ở trong quan tài nhìn thấy Phương Hưu liền vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy người giống hệt mình thì rất hoảng sợ.
“Hưu ca, đúng là giống như những gì ngươi nói, quỷ ở đây có thể kéo người vào quan tài một cách im hơi lặng tiếng, vừa nãy bỗng nhiên mắt ta tối sầm lại, đến khi nhận ra thì đã thấy mình ở trong quan tài.
Hưu ca, người đang ở bên cạnh ngươi là kẻ giả mạo!” Triệu Hạo trong quan tài nói rất nhanh.
Phương Hưu hơi trầm ngâm, ký ức giống nhau sao?
Lúc trước ở bên ngoài nghĩa trang mình đã nói câu này, không ngờ sau khi vào bên trong dù là Triệu Hạo thật hay giả cũng có đoạn ký ức này, xem ra chỉ cần vào nghĩa trang thì sẽ bị mô phỏng lại giống hệt.
Lúc này Triệu Hạo ở bên ngoài cười đắc ý: “Người mới là tên giả mạo, nhìn xem trên tay lão tử là cái gì?”
Triệu Hạo ở bên ngoài lắc lắc sợi tóc bạc đang quấn trên cổ tay mình.
Cảnh tượng này khiến đám người tin tưởng hắn ta mới là Triệu Hạo thật.
“Không thể nào! Rõ ràng sợi tóc bạc vừa nãy vẫn còn ở trên tay ta, sao bỗng nhiên lại biến mất? Ta biết rồi! Chắc chắn là con quỷ nhà ngươi làm, ngươi thay thế vị trí của ta nên tóc bạc mới quấn trên tay ngươi, mà ta thì bị giam ở trong quan tài!”
“Phi! Người mới là quỷ! Ngươi giả vờ cái gì chứ!”
Phương Hưu nhìn Triệu Hạo ở trong quan tài, cuối cùng lấy dao phẫu thuật ra chậm rãi đến gần.
Quả thật lời nói của Triệu Hạo trong quan tài có lẽ đúng.
Cho dù là hiện tại Phương Hưu cũng không thể chắc chắn 100% ai mới là Triệu Hạo thật, nhưng lần trước đã giết Triệu Hạo ở bên ngoài, vậy lần này cũng nên thử giết Triệu Hạo trong quan tài xem sao.
“Hưu ca đừng…”
Xoẹt!
Ánh sáng bạc lóe lên, cổ của Triệu Hạo trong quan tài có thêm một con dao phẫu thuật.