Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 214 - Chương 214: Tuyệt Cảnh Và Kế Hoạch (2)

Chương 214: Tuyệt cảnh và kế hoạch (2) Chương 214: Tuyệt cảnh và kế hoạch (2)

Các ngươi có đẹp không? Các ngươi có tiền không?

Hắn đang muốn máu của các ngươi! Các ngươi đều là dầu thắp! Khụ khụ…”

Người kia còn còn chưa nói xong, mái tóc trắng đã trực tiếp bịt miệng hắn ta.

“Đừng ho ra máu, quá lãng phí.”

Phương Hưu bình tĩnh nói.

Tuy nhiên, trong mắt của mọi người, hành động của Phương Hưu giống như bịt miệng, sợ bị người khác nói ra sự thật.

Rất nhanh, người giơ nến thanh đồng đã chết, vì mất quá nhiều máu, nhưng cơ thể của hắn ta không ngã xuống, cả người vẫn dính máu như trước.

Mọi người rơi vào sự trầm lặng, tĩnh mịch.

Không lâu sau. người đó đã hoàn toàn biến thành xác khô.

Mà Phương Hưu lại khống chế người mà hắn giết lúc trước để thắp nến thanh đồng.

Lúc này, cuối cùng cũng có người không chịu được mà hỏi: “Phương Hưu, ngươi nói trận chiến này tất thắng, phần thắng đến cùng là ở đâu?”

“Rất nhanh ngươi sẽ biết được thôi.”

Lại một khoảng thời gian trầm lặng nữa.

“Phương Hưu, sắp hết máu rồi, tiếp theo ngươi định để ai đốt nến?”

Lời vừa nói xong, bầu không khí trong sân lập tức trở nên kỳ lạ.

Mọi người đều nhìn chằm chằm Phương Hưu với sắc mặt nghiêm trọng.

“Các ngươi là muốn chờ chết sao?” Phương Hưu bình tĩnh quan sát mọi người.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

“Là dựa vào máu để chống đỡ trong thời gian dài, hay là chiến đấu để chống đỡ trong thời gian dài? Đã nghĩ ngơi được một lúc, chắc hẳn các ngươi đã khôi phục được một ít sức chiến đấu đúng không?

Thật ngu ngốc khi đối mặt với kẻ thù mà không nghĩ đến việc chiến đấu, thay vào đó lại tập trung vào vấn đề sẽ chọn ai là người hy sinh”

Lúc này, mọi người mới hoàn toàn phản ứng lại được, hóa ra bọn họ bị chiếc lá che mắt.

Dựa vào máu của một người để chống đỡ, chắc chắn không bằng một đám người chiến đấu trong thời gian dài.

Vốn dĩ Phương Hưu không có ý định dùng mạng sống của người khác để đổi lấy thời gian sống, mà chỉ để nghỉ ngơi một lúc, phục hồi linh tính và thể lực mà thôi.

Nhất thời, mọi người đều thấy có chút xấu hổ, bọn họ cảm thấy suy nghĩ của mình quá đen tối.

“Chuẩn bị chiến đấu.”

Phương Hưu ra lệnh, mọi người tới tấp đứng dậy.

Một lúc sau, ngọn nến vụt tắt.

Quỷ nô ở khắp bốn phía gào thét, vọt tới giống như thủy triều.

Cuộc chiến bắt đầu.

Cuộc chiến này dường như không có hồi kết, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.

Năm phút sau, lại lần nữa xuất hiện thương vong, một ngự linh sư trực tiếp bị quỷ nô cào rách yết hầu.

Phương Hưu nhân cơ hội đó kéo người kia về, dùng tóc quỷ khống chế thi thể, lại đốt nến thanh đồng.

Cứ như vậy lặp đi lặp lại, một khi có người tử vong, mọi người có cơ hội nghỉ ngơi một chút, chờ khi ngọn nến tắt, lại tiếp tục chiến đấu.

Đau khổ, tuyệt vọng, sợ hãi chính là những cảm nhận trong lòng tất cả mọi người.

Nhưng mà điều tuyệt vọng hơn vẫn còn ở phía sau.

Đột nhiên, mặt đất ầm ầm rung chuyển!

Chỉ thấy mặt đất như nước đang sôi sùng sục, vèo vèo vèo!

Vô số gai nhọn như nham thạch bắn ra từ mặt đất, sau khi đâm thủng vô số quỷ dị, chúng bắn thẳng về phía của mọi người.

Mái tóc trắng của Phương Hưu bay múa, trực tiếp quấn chặt những giai nhọn như nham thạch kia.

Trầm Linh Tuyết cố gắng hết sức bắn ra một tia hỏa diễm, đốt cháy chúng.

Bàn Tử trực tiếp thuấn di tránh né, về phần Triệu Hạo, hắn ta là thoải mái nhất, từ đầu đến cuối trốn sau lưng Phương Hưu không bước ra chút nào.

Những người khác thì không may mắn như vậy.

“A a a!”

Liên tiếp vang lên những tiếng kêu thảm thiết!

Ở trong sân có mấy vị ngự linh sư bị đâm thủng người rồi tử vong ngay tại chỗ.

Sự thay đổi đột ngột như vậy khiến cho tất cả mọi người hoảng sợ.

Chỉ thấy trong đám quỷ nô có một khu vực trống không nhỏ, một bóng người đang đứng trong đó.

Đó là một người đàn ông da trắng bệch, thậm chí thối rữa, đôi mắt trắng dã không có tròng đen, trên người mặc vest đen.

Tên đàn ông này không ngừng quơ cánh tay của mình, làm cho mặt đất điên cuồng nhô lên gai nhọn.

“Đây là…hội trưởng Quỷ Sát hội, Lục Hướng Dương !” Có người người nhận ra người đàn ông mặc vest.

“Hắn ta biến thành quỷ nô rồi sao!?”

“Chết tiệt! Ngay cả ngự linh sư mà mộng yểm cũng có thể chuyển hóa thành quỷ nô! Điều đó có nghĩa là toàn bộ ngự linh sư biến mất của thành phố Lục Đằng, đều nằm trong tay nó sao?”

Mọi người bỗng chốc cảm thấy tuyệt vọng và bất lực.

“Tiêu rồi, chúng ta chết chắc rồi.”

“Phương Hưu, đây chính là tương lai mà ngươi nói à!”

Có người lộ vẻ tuyệt vọng, có người điên cuồng gào thét.

Vốn dĩ không thể giết hết được những quỷ nô bình thường đã rất tuyệt vọng rồi, vạn lần không nghĩ đến, bây giờ còn có quỷ nô ngự linh sư, cái này làm sao mà đánh được.

Tất cả mọi người đều đã đến lúc dầu hết đèn tắt, và gần như rơi vào ngõ cụt.

Cùng với sự xuất hiện của Khổng Nam, trong đám quỷ nô lại có thêm hai vị ngự linh sư.

Bình Luận (0)
Comment