Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 244 - Chương 244: Minh Tâm (1)

Chương 244: Minh tâm (1) Chương 244: Minh tâm (1)

Hỏng rồi, có phải lão đại coi thường quà của hai người họ không?

Nhất định là thế rồi, sự tồn tại thuộc cấp bậc cao như lão đại sao lại coi trọng quà của họ được, cũng chỉ họ mới xem thuốc loại III này như bảo bối, có lẽ trong mắt đại nhân, nó thực sự là một trò cười.

“Các ngươi có lòng rồi.” Phương Hưu lạnh lùng nói phá vỡ sự im lặng.

Hai người đột nhiên thở phào, sau đó niềm vui không thể khống chế dâng lên.

Họ đã được lão đại công nhận sao!?

Theo tính cách lạnh lùng, hỉ nộ vô thường của lão đại, có thể nhận được lời khen từ trong miệng đối phương còn khó hơn cả lên trời.

Bây giờ hai người đều được khen rồi, điều này sao có thể không khiến họ vui điên lên được?

Thế nhưng còn chưa đợi hai người mượn bậc thang bước xuống, bày tỏ lòng trung thành rồi nịnh nọt, câu tiếp theo của Phương Hưu đã khiến hai người như rơi vào hầm băng.

“Tốn hết suy nghĩ lấy thứ rác rưởi này ra để qua mắt ta, các ngươi có lòng thật đấy.”

Sắc mặt hai người kia điên cuồng thay đổi.

Thôi xong, bị phát hiện rồi, chết tiệt! Đối mặt với nhân vật thế này, lẽ ra hai người không nên ôm tâm lý may mắn.

Cộp cộp cộp!

Hai người điên cuồng dập đầu.

“Đại nhân, bọn ta sai rồi, bọn ta không nên nói dối, mong ngài tha cho bọn ta.”

Nghe thấy lời hai người, Phương Hưu ngẩn ra, hắn nào có hiểu thuốc loại III này là gì, sở dĩ nói như thế chỉ là vì để phù hợp với hình tượng lão đại thôi mà.

Ai mà ngờ, kết quả lại khiến hai kẻ này lộ tẩy, thế mà thuốc này có vấn đề thật!?

Lẽ nào là thuốc độc?

Không, không thể nào, nếu hai kẻ này nhìn thấu thân phận của hắn, chắc chắn chúng sẽ động thủ, hà cớ gì phải hạ độc, vậy rốt cuộc hai kẻ này nói dối gì đây?

Vấn đề này Phương Hưu không tiện hỏi, dù sao hắn đã thể hiện ra là mình nhìn ra vấn đề từ trước rồi.

Nhưng may mà hắn biết lừa người.

“Ta ghét nhất là người khác lừa ta.” Giọng nói lạnh lùng, trầm khàn như tiếng lệ quỷ đòi mạng từ địa ngục cửu u truyền tới khiến người ta không rét mà run.

A bích và K bích đột nhiên run lên, họ chỉ cảm thấy bóng tối của chết chóc đang bao trùm.

K bích vội giải thích: “Đại nhân, ta thừa nhận, đúng là bọn ta có nói dối một chút ít, mặc dù thuốc loại III này không phải do bọn ta nghiên cứu nhưng hiệu quả của nó là thật, bọn ta chỉ là người vận chuyển thuốc thôi.”

A bích cũng vội biện minh: “Đại nhân, bọn ta thực sự không có ý gì khác, chỉ muốn lập công trước mặt ngài, không ngờ tới lại bị ngài nhìn thấu.”

Thực ra ý tưởng ban đầu của thuốc loại III đến từ thuốc loại II của viện trưởng, chỉ có điều bọn ta từng trùng hợp tìm thấy một loại vật liệu quý hiếm như viên đá hình trái tim ở thế giới bên kia, vật liệu này chưa từng được ghi chép lại, một lần thí nghiệm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thuốc loại II bị vãi lên đá hình trái tim, kết quả viên đá đó trực tiếp hút thuốc loại II vào, sau đó đo lường phát hiện ra, thuốc loại II bị hút vào đá trái tim có công hiệu được tăng lên không chỉ gấp đôi.

Vì thế bọn ta mới đặt tên nó là thuốc loại III, bởi vì tài liệu quý giá chỉ có một, không thể sản xuất số lượng lớn nên bọn ta không báo cáo lên trên mà tự mình lén dùng.

Sau khi dùng xong, đúng là thực lực của bọn ta đã tăng lên không ít, nhưng chưa có thể chất hoàn mỹ, cũng không thể hoàn toàn khống chế được quỷ dị.

Số thuốc loại III còn lại này bọn ta muốn tặng ngài để tỏ lòng xin lỗi ngài.”

Phương Hưu đột nhiên hiểu ra, hóa ra cái gọi là nói dối chỉ là nói dối về vấn đề này chứ không phải hạ độc.

Vật liệu quý hiếm ở thế giới bên kia? Xem ra tổ chức Poker nắm giữ phương pháp đi lại trong thế giới bên kia, bình thường không thấy bóng dáng họ đâu, có khả năng họ đi sang thế giới bên kia rồi.

Tiếc là không thể hỏi, dù sao làm lão đại có thể triệu hồi thú cưng từ thế giới bên kia, hỏi xem làm thế nào để tới thế giới bên kia thực sự quá vô lý.

Chỉ thấy trên mặt Phương Hưu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc đúng mực: “Các ngươi vừa nói gì? Viên đá hình trái tim?”

A bích ngẩn ra, có thể khiến lão đại kinh ngạc thế này, lẽ nào viên đá trái tim kia có lai lịch gì đó sao?

“Vâng thưa đại nhân, chính là viên đá hình trái tim, nó ở trên một bông hoa, chính giữa nhụy hoa là viên đá hình trái tim.”

“Minh Tâm! Không ngờ vật liệu quý hiếm cỡ này lại bị hai người các ngươi tìm thấy.” Phương Hưu kinh ngạc than thở.

Thực ra trong lòng hắn lại nghĩ, nếu các ngươi đã không biết viên đá trái tim kia tên gì thì để ta biết tên nó là gì vậy.

Hai người A bích và K bích vội ghi nhớ cái tên Minh Tâm này lại giống như chúng đã biết một bí mật nào đó.

Bình Luận (0)
Comment