Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 254 - Chương 254: Năng Lực Của Mã Hưng Bang

Chương 254: Năng lực của Mã Hưng Bang Chương 254: Năng lực của Mã Hưng Bang

Đối mặt với sự chất vấn của mọi người, Mã Hưng Bang không hoảng loạn chút nào: “Sở dĩ ta dám nói năng lực tiên tri của hắn là giả, đương nhiên là do ta có bằng chứng chắc như đinh đóng cột, Phương Hưu, nếu như ta không đoán sai, thì năng lực của ngươi hẳn là gây tổn thương cho người khác, hơn nữa còn khiến đối phương cảm nhận sự thống khổ phải không?”

Lời vừa nói ra, bầu không khí yên tĩnh trong một giây.

Một giây sau, Dương Minh ôm bụng cười to phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng.

"Ha ha ha… cố vấn Mã, ngươi đúng là thiên tài đấy, ta phục ngươi rồi, người từ tổng bộ đến đều hài hước như vậy hả? Nếu như ngươi muốn hãm hại Phương Hưu, thì bịa cũng bịa cho giống thật chút đi, gây tổn thương cho người khác còn khiến cho đối phương cảm thấy thống khổ á?”

“Ha ha ha… đó là năng lực quần què gì vậy? Toàn nói nhảm không, nếu như xếp hạng năng lực của ngự linh sư thì cái năng lực xàm xí đó nhất định xếp thứ nhất từ dưới đếm lên, ngươi nghĩ ra được cũng hay, nếu đúng như lời ngươi nói, vậy ai cũng là ngự linh sư rồi còn gì, bởi vì ai cũng có năng lực làm tổn thương đến người khác khiến đối phương cảm thấy thống khổ.”

“Cho dù có là đứa con nít ba tuổi, cắn người ta một phát cũng có thể khiến người ta cảm thấy đau đớn vô cùng.”

Phương Hưu: "…"

Hắn có cảm giác bị xúc phạm.

Mã Hưng Bang không phản bác lại mà chỉ tùy ý móc điện thoại ra, tìm bừa một nhóm chat trong đó, rồi bắt đầu phát bao lì xì.

Hắn ta cũng không che giấu gì, mà thoải mái phát lì xì ngay trước mặt mọi người.

Thấy thao tác của hắn ta, mọi người đều ngây ngẩn, đang nói tới chuyện bằng chứng cơ mà, ngươi vô nhóm chat phát lì xì làm gì?

Trong nhóm chat nhanh chóng truyền đến tiếng thông báo.

[Cảm ơn lì xì của đại lão!]

[Cảm ơn +1.]

[Đệch, tại sao có một ít thế này?]

[Đệch +1.]

Trong khi mọi người còn đang ngờ vực, Mã Hưng Bang đã tự cướp lì xì của mình, số tiền hiển thị là 199.1 tệ.

Mà số lượng lì xì có mười cái.

Dương Minh thấy vậy, ngạc nhiên không thôi: "Đ- má, ngươi cũng may mắn quá nhỉ!"

Mã Hưng Bang cười cười không nói gì, tiếp tục phát thêm năm lì xì, mỗi một lần hắn ta đều cướp được 190 tệ trở lên, những người khác chỉ được mấy tệ, hoặc là mấy chục tệ.

Khoan đã, vẻ mặt mọi người dần dần trở nên nghi hoặc.

Dương Minh thốt lên ngay: "Chẳng lẽ năng lực của ngươi cũng là may mắn ư? Sao có thể?"

Mã Hưng Bang lắc đầu: "Đây không phải là may mắn, đây là vận may."

Sau đó, bỗng nhiên hắn ta biến mất tại chỗ.

Mọi người sửng sốt, khi xuất hiện lần nữa thì hắn ta đã ở đầu kia của căn phòng, toàn bộ quá trình chỉ diễn ra không phẩy mấy giây.

Lần này đổi thành Bạch Tề kinh ngạc.

"Đây là... cấp tốc?"

Mã Hưng Bang lại lần nữa lắc đầu: "Đây không phải cấp tốc, mà là tật tốc"

"Bây giờ các ngươi đã hiểu chưa?"

Vẻ mặt Bạch Tề có chút khiếp sợ, hiển nhiên hắn ta đã nghĩ tới điều gì đó.

Dương Minh càng thêm sợ hãi lên tiếng: "Ngươi vậy mà có hai năng lực song song ư?"

Nụ cười trên mặt Mã Hưng Bang bỗng chốc cứng đờ, hắn ta trực tiếp nghiêng đầu sang chỗ khác không để ý đến Dương Minh, mà nói với đám Phương Hưu: "Năng lực trước khi lên tam giai của ta là sao chép, có thể thông qua tiếp xúc để sao chép năng lực của người khác."

"Cái gì? Sao chép năng lực của người khác?" Mọi người lập tức khiếp sợ.

Trong nháy mắt tất cả mọi người liên tưởng ra rất nhiều ý nghĩ, khó trách ngay từ đầu Mã Hưng Bang khách sáo như thế, gặp ai cũng tay bắt mặt mừng, thì ra là năng lực sao chép.

Năng lực sao chép đó! Không phải quá kinh khủng rồi ư? Đây chẳng phải đang nói rằng chỉ cần một mình Mã Hưng Bang tương đương với vô số ngự linh sư hợp lại sao?

Phương Hưu lập tức hiểu ra mọi chuyện, khó trách Mã Hưng Bang lại nói phát hiện ra bí mật của mình, thì ra lúc bắt tay hắn ta đã sao chép năng lực của mình, kết quả không phải năng lực tiên tri mà là thống khổ.

Đợi đã, không đúng, nếu như hắn ta thật sự sao chép năng lực của mình, vậy hắn phải biết sau khi tăng cấp lên nhị giai thì năng lực của hắn là hấp thu thống khổ chứ không phải khiến cho người khác cảm thấy thống khổ.

Xem ra, năng lực sao chép cũng có hạn chế nhất định, có lẽ năng lực của bản sao chép sẽ thấp hơn bản chính một bậc.

Với lại, chắc chắn có hạn chế về số lượng, thậm chí còn giới hạn về thời gian, không thể tùy ý sao chép được.

Năng lực càng mạnh bao nhiêu thì hạn chế sẽ càng lớn bấy nhiêu, điều kiện cũng sẽ càng nghiêm ngặt hơn.

"Mới đầu năng lực của ta cũng coi như bí mật của tổng bộ nhưng Phương Hưu ngươi không chịu thừa nhận, vậy ta đành phải ra mặt vạch trần ngươi."

"Trước khi tiến vào giai đoạn tam giai, năng lực của ta là sao chép, sau khi thăng cấp lên tam giai thì năng lực sao chép của ta thức tỉnh thành đánh cắp."

Bình Luận (0)
Comment