Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 257 - Chương 257: Ngay Cả Dũng Khí Ra Tay Với Ta Cũng Không Có, Thật Là Vô Vị (1)

Chương 257: Ngay cả dũng khí ra tay với ta cũng không có, thật là vô vị (1) Chương 257: Ngay cả dũng khí ra tay với ta cũng không có, thật là vô vị (1)

Trong mắt Dương Minh, nếu như ban đầu Phương Hưu không có bắt chẹt của hắn ta hai trăm linh tệ thì hắn tuyệt đối là người tốt, bây giờ hắn chỉ có thể coi là một nửa người tốt thôi.

Hiện trường lập tức rơi vào thế giương cung bạt kiếm.

"Ta là cố vấn do tổng bộ phái đến, ta có quyền lực bảo ngươi đưa ra lời giải thích hợp lý, nếu như ngươi không giải thích, vậy ta chỉ có thể coi là ngươi ngầm thừa nhận..."

Vương Đức Hải vội vàng ngắt lời: "Cố vấn Mã, Phương Hưu là công thần của thành phố Lục Đằng bọn ta, chuyện mộng yểm đã dẫn đến sự chú ý của ngự linh sư toàn cầu, nếu bây giờ ngươi nghi ngờ vị anh hùng này sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ trên toàn quốc tế, ta thấy người ở trên cũng không muốn thấy loại chuyện đó xảy ra đâu."

Vương Đức Hải không hổ là cục trưởng, dùng một câu nói khéo léo đưa đẩy, lặng lẽ lấy chuyện ảnh hưởng quốc tế đè người của tổng bộ.

Sắc mặt của Mã Hưng Bang càng khó coi hơn, hiển nhiên hắn ta đã nhận thức rõ ràng sức ảnh hưởng đằng sau việc này như thế nào.

Nhưng hắn ta cũng không muốn bỏ qua nhẹ nhàng như thế được, nếu không vị cố vấn đến từ tổng bộ như hắn ta thành trò cười mất.

"Cục trưởng Vương ngươi nói không sai, không có bằng chứng xác thực, ta đúng là không thể hoài nghi một vị anh hùng, nhưng mà nếu như có bằng chứng vô cùng xác thực thì sao?" Mã Hưng Bang cười lạnh.

"Không biết bằng chứng xác thực mà ngươi nói là gì?" Vương Đức Hải còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ xác thực.

"Ta còn có năng lực thăm dò tâm linh, trước đó ta trò chuyện với Phương Hưu, đó là trò chuyện tâm linh, chỉ cần điều tra viên Phương phối hợp để ta dùng năng lực thăm dò tâm linh để kiểm tra, là ta có thể biết hắn đến cùng có phải là gián điệp hay không."

Thăm dò tâm linh?

Mọi người không nhờ Mã Hưng Bang "đa tài đa nghệ" như thế, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn lại thể hiện nhiều năng lực như vậy.

Bất kể hắn ta là người như thế nào, năng lực đánh cắp quả thật rất biến thái.

Dựa vào năng lực này không khó tưởng tượng ra, ở trong tổng bộ có nhiều cao thủ như thế, chắc chắn Mã Hưng Bang vẫn sẽ chiếm được một chỗ đứng.

Nhưng mà, tâm linh là bộ phận quan trọng nhất của con người, chuyện thăm dò tâm linh này, là ai cũng sẽ cảm thấy khó chấp nhận.

Mã Hưng Bang như nhìn ra sự lo lắng của bọn họ, hắn ta nói thẳng ra: "Yên tâm, Phương Hưu là công thần của cục điều tra, đương nhiên ta không thể làm chuyện gì gây bất lợi cho hắn cả, các ngươi có thể giám sát, nếu như phát hiện trong lúc ta thăm dò có hành động bất chính nào thì các ngươi có thể ra tay."

"Phương Hưu, ta đã nói đến mức này rồi, nếu như ngươi vẫn từ chối vậy ta có lý do nghi ngờ ngươi đang chột dạ, không dám nhận kiểm tra!"

"Tổng bộ sẽ không để cho một người có thân phận không rõ đi tham gia huấn luyện, càng không ban thưởng cho một gián điệp không rõ thật giả như ngươi."

Những lời này có thể nói là vừa đấm vừa xoa, ngươi không cho kiểm tra đó là chột dạ, không cho kiểm tra thì đừng đến tổng bộ, chuyện ban thưởng do giải quyết cấp S cũng đừng hòng lấy được, thậm chí quan trọng là còn bị coi thành đối tượng bị nghi ngờ.

Đối mặt với vẻ hùng hổ dọa người của Mã Hưng Bang, sắc mặt của bọn Dương Minh cũng khó coi, nhưng lại không thể làm gì, đối phương mượn vào thế lực của tổng bộ đè người, có lý do đường đường chính chính.

Mã Hưng Bang trừng mắt nhìn chằm chằm Phương Hưu: “Điều tra viên Phương, ngươi không dám cho kiểm tra à?”

Trong lòng hắn ta không ngừng cười lạnh.

Ha ha, ranh con, đấu với ta, ngươi còn non lắm!

Ngươi rất giỏi việc giải quyết quỷ dị sao? Giải quyết giỏi có cái rắm gì, đi ra ngoài lăn lộn phải nhờ vào chỗ dựa!

Ta là cố vấn do tổng bộ phái xuống, ngươi lấy gì chống đối lại ta?

Hiện trường nhất thời rơi vào yên lặng, nói đến mức này rồi, đám người Vương Đức Hải cũng không tiện bênh.

Sắc mặt của Phương Hưu vẫn bình tĩnh như cũ, như thể người bị nhắm vào không phải hắn.

Kỳ thật hắn cũng không sợ bị tra xét tâm linh, bởi vì sau khi nuốt mộng yểm, hắn hoàn toàn có thể tạo ra cảnh tượng giả dối trong tâm linh, thậm chí là ký ức, tình cảm, vân vân …

Như vậy cũng có nghĩa rằng, dù Mã Hưng Bang có tra xét, cũng không tra ra được cái gì, thậm chí cũng có thể chứng minh năng lực tiên tri với đối phương, đơn giản là chết vài lần mà thôi.

Nhưng Phương Hưu không muốn làm vậy, bởi vì… cả đời hắn làm việc, không bao giờ cần giải thích cho người khác.

“Cho ngươi một lời khuyên.” Phương Hưu hờ hững nói: "Kẻ yếu cứ cắn mãi không buông nghĩa là hắn ta đã sẵn sàng để chết, vậy xin hỏi, ngươi đã sẵn sàng chưa?”

Bình Luận (0)
Comment