Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 263 - Chương 263: Chắc Là Ngươi Sẽ Không Mặt Dày Mà Đi Cùng Ta Đâu Nhỉ?

Chương 263: Chắc là ngươi sẽ không mặt dày mà đi cùng ta đâu nhỉ? Chương 263: Chắc là ngươi sẽ không mặt dày mà đi cùng ta đâu nhỉ?

Ầm!

Một cảnh tượng khiến mọi người khiếp sợ xuất hiện, chỉ nhìn thấy những quả bóng da đầu người kia dường như bị đụng phải một số áp lực vô hình nào đó, từng cái từng cái lần lượt bị đè nát và nổ tung giống như quả pháo.

Hoá thành từng bãi thịt nát.

Một đòn tấn công, trong một giây giết chết hàng ngàn bóng da đầu người.

Hai người Dương Minh và Bạch Tề không khỏi co đồng tử lại, không ai thấy được Mã Hưng Bang đã dùng thủ đoạn gì, nhưng hiệu quả lại cực kỳ mạnh.

Đây chính là người của tổng bộ sao?

“Đi thôi.” Mã Hưng Bang thản nhiên nói, hắn ta không hề quay đầu, chỉ để lại cho mọi người một bóng lưng cao thâm, sau đó giẫm lên thịt nát đi lên cầu thang.

Nhưng chính vào lúc này, một sự thay đổi đột ngột xảy ra.

Lục bục lục bục…

Chỉ thấy máu loãng thịt vụn trải đầy các cầu thang các tầng, lại lục bục lục bục nổi lên bong bóng.

Ngay sau đó, vô số khối u thịt trong bãi thịt nát hình cầu giống nhau cuộn lại mà ra, biến thành hết quả bóng đầu người này đến quả bóng da đầu người khác.

“Cái gì!?” Trong nháy mắt sắc mặt của Mã Hưng Bang cực kỳ hoảng sợ, hắn ta vội vàng chạy nhanh xuống cầu thang.

Những khối u mọc lên từ thịt nát ở dưới chân hắn ta nổi lên, bọt khí cuồn cuộn, nước máu vẩy lên, bắn tung tóe vào ống quần hắn ta.

Lúc đi lên ung dung cỡ nào, lúc đi xuống lại chật vật cỡ đấy.

Tuy nhiên lúc này cũng không có ai để ý đến Mã Hưng Bang, mọi người đều hoảng sợ khi nhìn thấy những miếng thịt ở khắp cầu thang, vô số bóng da đầu người mọc ra từ thịt nát, chúng nhanh chóng phủ kín khắp cầu thang, chi chít dày đặc đầu người chồng chất lên nhau.

Chúng dường như được tái sinh vô tận,sắp lấp đầy toàn bộ cầu thang, như thể chen cho cầu thang nổ tung.

Rất rõ ràng là do hành động của Mã Hưng Bang đã làm cho những quả bóng đầu người lại tăng lên gấp mấy lần, nhìn số lượng, có lẽ con số đã lên tới hơn mười nghìn quả bóng.

Hành lang và cầu thang vốn đã chật hẹp, bây giờ phần lớn không gian đều bị đầu người chiếm giữ, cảnh tượng đột nhiên trở nên vô cùng kinh dị.

Sắc mặt của Mã Hưng Bang đã vô cùng khó coi, thứ nhất là vì hắn ta muốn khoe khoang, kết quả là lập tức như bị tát vào mặt, nguyên nhân thứ hai là hắn ta không ngờ rằng bệnh viện tâm thần Thanh Sơn lại đáng sợ như vậy, lúc này mới vừa không lâu, ngay cả cửa đầu tiên còn chưa vượt qua được, vừa tiến lên đã phải khuất phục.

Chết tiệt, giữ lại núi xanh không sợ không có củi đốt, đợi ta đánh cắp được mấy cái năng lực kiềm chế được quả bóng da đầu người, ta sẽ quay lại.

“Nhanh đi tìm cửa! Cái thứ quỷ dị này quá tà, hoàn toàn không đánh lại được, càng đánh càng nhiều, đầu tiên…”

Mã Hưng Bang vừa muốn ra lệnh bảo mọi người tìm cửa trốn thoát, kết quả lại bị một giọng nói bình tĩnh cắt ngang.

“Thật là vô dụng.”

Chính là Phương Hưu.

Mã Hưng Bang giận tím mặt: “Phương Hưu! Ngươi nói cái gì! Nếu ngươi muốn chết thì cứ ở lại đây, không ai ngăn cản ngươi đâu!”

“Đúng vậy, Hưu ca, nếu không được thì trước tiên chúng ta hãy rút lui, lần sau gọi Trầm Linh Tuyết đến cùng, ta không tin sau khi bị đốt thành tro chúng vẫn có thể sinh sôi nảy nở.” Dương Minh cũng khuyên nhủ.

Mã Hưng Bang cười lạnh lùng: “Phương Hưu, nhìn dáng vẻ của người hẳn là trong lòng đã có dự tính, vậy thì ngươi ở lại đối phó với chúng đi, đợi lát nữa, ta sẽ dùng chìa khóa vàng để rời đi, ngươi đừng có mặt dày cùng…“

Hắn ta còn chưa nói xong, một giây sau cả người trực tiếp ngây ngốc tại chỗ.

Chỉ nhìn thấy mái tóc đen ngắn của Phương Hưu bỗng nhiên hoá thành mái tóc trắng dài như thác nước, mái tóc kia bất chấp trọng lực mà bay lên, chia thành hàng ngàn sợi tóc giống như kim thép, đâm thật mạnh vào những quả bóng da đầu người.

Giống như đâm xuyên qua kẹo hồ lô, trên mỗi sợi tóc đều có mười mấy cái đầu người.

Sau khi đầu người bị đâm xuyên, ấn đường chúng trực tiếp xuất hiện một cái lỗ máu nhỏ, hơn nữa các bộ phận bên trong ngay lập tức bị những sợi tóc trắng nghiền nát.

Sau khi đâm xuyên qua đầu người, những sợi tóc trắng đó đột nhiên tụ lại, trực tiếp kéo vô số bóng da đầu người ném về phía sau.

Những quả bóng da đầu người đó bị ném về phía hành lang phía sau mọi người.

Điều thần kỳ là những đầu người bị tóc xuyên qua, bị ném vào hàng lang kia không còn phát ra âm thanh nào nữa, không còn phân tách mọc thêm, không còn đập bóng, cũng không cười đùa nữa, dường như tất cả đều đã chết.

Chỉ bằng một đòn tấn công, Phương Hưu đã dọn sạch trên mười nghìn bóng da đầu người, hắn thậm chí còn chưa ra tay, chỉ dùng tóc mà thôi.

Bóng da đầu người có nhiều, cũng không nhiều bằng tóc của hắn.

Đương nhiên, đây không phải là điều quan trọng nhất.

Điều quan trọng nhất là những bóng da đầu người bị Phương Hưu giết chết không còn phân tách và mọc thêm ra nữa.

Bình Luận (0)
Comment