Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 265 - Chương 265: Lại Một Con Cấp S (2)

Chương 265: Lại một con cấp S (2) Chương 265: Lại một con cấp S (2)

Cách bố trí của tầng hai cũng giống như tầng một, trước mắt là một hành lang thật dài, chỉ duy nhất một chỗ khác nhau là hai bên hành lang có những căn phòng nhỏ.

Trên đó viết số phòng 104, 109, 201, 311...

Phương Hưu nhướng mày nhìn những số phòng đó.

Hắn đã từng đến đây!

Lần đầu tiên hắn hình thấy bệnh viện tâm thần Thanh Sơn là lúc xuyên qua thế giới này, nhưng mà địa hình bây giờ đã hỗn loạn hoàn toàn, phong ấn yếu kém để cho mấy con quỷ dị trốn mất dẫn tới quỷ vực biến dạng.

Phòng bệnh đáng lẽ phải nằm ở tầng một giờ ở tầng hai, thậm chí tầng hai này còn có số phòng của ba tầng khác nhau.

Điều này có nghĩa lợi thế về địa hình trước đó bị suy yếu rất nhiều.

Lần đầu tiên chạy ra khỏi bệnh viện tâm thần Thanh Sơn, có một nguyên nhân trong đó là lợi thế về cấu trúc, bởi vì Phương Hưu biết trước một phần cấu trúc nên biết lối ra ở đâu.

Nhưng lần này thì khác, cấu trúc loạn hết cả lên rồi.

"Phòng bệnh này lạ quá đi, bắt đầu bằng một thì phải ở tầng một chứ, bằng hai thì phải ở tầng hai, sao một hai ba lại xen lẫn loạn xạ thế này?" Dương Minh cũng nhận ra điểm mù.

"Quỷ dị! Bên trong những căn phòng này giam giữ không ít quỷ dị!" Sắc mặt của Mã Hưng Bang hết sức khó coi.

Cùng lúc đó, hắn ta hít lấy hít để, hiển nhiên ngửi thấy hơi thở của quỷ dị.

Dương Minh lập tức giật mình: "Ngươi đừng có mà hù người nha, ở đây có ít nhất hơn mười căn phòng đấy! Nếu đúng như ngươi nói thì chẳng phải tầng này có hơn mười con quỷ dị sao?"

"Không có nhiều như vậy, ta ngửi thấy hơi thở của năm con quỷ dị."

"Năm con à." Dương Minh thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Bạch Tề nhìn dáng vẻ của hắn ta, thật sự nhịn không được mắng: "Ngu ngốc! Nếu trong phòng chỉ có năm con, vậy có nghĩa là những con khác đều đã chạy ra ngoài!"

"Cái gì? Vậy phòng nào trống còn phòng nào có quỷ dị, cố vấn Mã ngươi ngửi ra không?"

Mã Hưng Bang lắc đầu, nghiêm trọng nói: "Khoảng cách giữa quỷ dị quá gần, hơi thở trộn lẫn cùng một chỗ nên ta không có cách nào đoán được vị trí cụ thể."

Ầm!

Phương Hưu đã đạp tung cửa một căn phòng.

"Phương Hưu, ngươi làm gì vậy!" Mã Hưng Bang vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ.

Mọi người cũng giật mình, nhìn chằm chằm vào cửa bị đá văng kia, như sợ bên trong sẽ có quỷ dị kinh khủng nào đó nhảy ra vậy.

Nhưng mà, Phương Hưu đã đi vào trong đó.

Mọi người sửng sốt, không ai ngờ Phương Hưu lại dũng cảm như thế, nhưng mà họ nhanh chóng phản ứng lại, họ đều cho rằng hắn đã tiên tri được.

Năng lực tiên tri có thể tùy ý sử dụng như thế sao? Xem ra hắn ta đã đoán đúng.

Ánh mắt Mã Hưng Bang sáng lên, càng thêm chắc chắn về suy đoán trong lòng.

Mọi người đi theo Phương Hưu vào bên trong, quả nhiên bên trong không có quỷ dị.

Ở đây không phải phòng bệnh, mà giống phòng bác sĩ hơn, áo blouse trắng treo trên giá áo, còn có bàn làm việc, trên bàn đặt ống nghe y tế, còn có một số báo cáo bệnh án bị vết máu nhuộm đỏ.

Thật ra Phương Hưu cũng không tiên tri được bên trong không có quỷ dị, bởi vì hắn biết rõ quỷ dị trong này đã chết từ lâu.

Bởi vì chủ nhân của căn phòng này là nữ bác sĩ!

Đó là nữ bác sĩ có đôi chân dài miên man kia.

Đó cũng là quỷ dị giúp Phương Hưu thắp sáng linh tính lần đầu tiên. Nếu không nhờ vào việc sờ đùi nữ bác sĩ nhiều lần thì có lẽ đến bây giờ Phương Hưu cũng chỉ là một người bình thường.

Nhưng mà nữ bác sĩ đã chết, bị tiểu đội của Dương Côn Bàng giết chết.

Điều đó cũng dẫn đến việc Phương Hưu không có cách nào báo đáp ân tình của đối phương được nữa.

Hơi tiếc nuối.

Nhưng bây giờ không phải lúc để tiếc nuối, Phương Hưu trực tiếp đi đến bàn làm việc đó, cầm bảng báo cáo dính máu kia lên.

Lần đầu tiên hắn xuyên qua thế giới này, lúc thấy bệnh viện tâm thần khi còn đang trong thế giới hiện thực, hắn cũng đã thấy những bảng báo cáo này trong văn phòng nữ bác sĩ, nhưng do cơ thể không có cách nào chạm vào, các bảng báo cáo lại chồng chéo vào nhau nên thông tin thu thập được bị hạn chế.

Cuối cùng bây giờ hắn cũng có thể nhìn xem trên bản báo cáo này viết cái gì.

Tờ thứ nhất của bảng báo cáo, vết máu loang lổ y như những gì trước đó Phương Hưu nhìn thấy.

Đối tượng thí nghiệm 128... (toàn thân đầy máu) mức độ biến đổi quỷ dị 21.64%, biến đổi thất bại.

Hắn bỏ qua tờ thứ nhất, rồi đọc những tờ phía sau.

Chỉ là đáng tiếc, những trang giấy phía sau cũng bị vết máu thấm vào, chỉ có thể nhìn thấy được mấy chữ.

Đối tượng thí nghiệm 219, Thanh Lưỡng, tiêm chiết xuất nguyên sơ của Thanh Quỷ, kết hợp với tim quỷ… (vết máu dính lên) mức độ biến đổi quỷ dị 34.87%, biến đổi thất bại.

…Cấy ghép da thịt của quỷ Thực Hủ… đốt trong lò hỏa táng… máu thịt dung hợp… mức độ chuyển hóa quỷ dị…

Thực Hủ: mục nát

Bình Luận (0)
Comment