Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 276 - Chương 276: Nhật Ký (2)

Chương 276: Nhật ký (2) Chương 276: Nhật ký (2)

Khoảnh khắc con dao phẫu thuật rơi xuống tay, hắn lập tức quay người rồi đâm một dao.

Nhưng mà, điều kỳ lạ là hắn đâm vào một khoảng không.

Sau lưng hắn ta không có ai.

Lộc cộc…lộc cộc…

Tiếng bước chân lại vang lên, tuy rằng Phương Hưu đã xoay người, nhưng mà tiếng bước chân vẫn ở sau lưng hắn.

Ngay sau đó, sau lưng hắn như bị cái gì đó dán vào, lạnh buốt, cảm giác buốt lạnh thấu xương bao phủ có thể hắn.

Không đợi hắn kịp phản ứng, một lực rất lớn đã tác động lên cổ hắn.

Răng rắc!

Đầu của Phương Hưu bị xoay 180 độ quay ngược phía sau.

Cũng vào lúc này, hắn đã nhìn rõ thứ sau lưng hắn là gì.

Đó là một con quỷ!

Khuôn mặt già nua, làn da đỏ tươi, trong miệng đang nhai một miếng thịt đẫm máu.

Thân hình nó cao lớn, toàn thân đỏ rực, hai bàn tay gần như buông thõng xuống, nắm chặt lấy đầu Phương Hưu.

Sức sống mạnh mẽ khiến Phương Hưu không thể chết ngay lập tức, hắn điều khiển cơ thể, dao phẫu thuật hoá thành một tia sáng bạc đâm mạnh vào cơ thể của con quỷ dị đó.

Tuy nhiên, chính vào lúc này, thân hình của quỷ dị mờ dần, từ từ biến mất không thể nhìn thấy, dao phẫu thuật đâm vào khoảng trống.

Phương Hưu khẽ cau mày, sau khi vặn cổ hắn thì biến mất ngay?

Hắn thu lại dao phẫu thuật, đôi tay cầm lấy đầu của chính mình, sau đó dùng lực vặn mạnh.

Đầu của hắn lại xoay 180 độ quay về đúng vị trí của nó.

Tuy nhiên, hành động này làm cho ý thức của Phương Hưu trở nên mơ màng sức sống đang cực kỳ tiêu tán.

Tuy rằng thân thể của hắn đã được cường hóa, nhưng chung quy vẫn không phải là quỷ dị, đầu bị bẻ gãy thì vẫn sẽ chết, cùng lắm là chết muộn một chút.

Nhưng giây tiếp theo, năng lực được kích hoạt.

Hấp thụ thống khổ!

Cơn đau như nứt gãy từ cổ truyền đến ngay lập tức được Phương Hưu hấp thụ.

Khi cơn đau biến mất, vết thương của hắn cũng theo đó mà biến mất.

Đây là khả năng hấp thụ nỗi thống khổ sau khi được kết hợp với các đặc tính chuyển đổi giữa thực - ảo.

Đó không còn là việc hấp thụ sự thống khổ chỉ tồn tại trong nhận thức, mà là hấp thụ bản chất của sự thống khổ.

Khi bản chất của sự thống khổ được hấp thụ, nguyên nhân gây ra sự thống khổ sẽ theo đó mà biến mất.

Làm xong tất cả những điều này, vẻ mặt của Phương Hưu không thay đổi, hắn tiếp tục đi về phía trước.

Lộc cộc…lộc cộc…

Chưa đi được hai bước, phía sau hắn lại truyền đến tiếng bước chân.

Xoẹt.

Khoảnh khắc tiếng bước chân vang lên, dao mổ đã được đâm ra.

Lần này Phương Hưu không hề quay đầu lại, trực tiếp đâm về phía sau lưng.

Nhưng mà không có bất kỳ cảm giác tiếp xúc chân thật nào truyền đến, đòn tấn công này đâm vào trong khoảng không.

Hắn đứng yên tại chỗ, khẽ cau mày.

Rất nhanh, sau lưng hắn dường như bị cái gì đó dán vào, lạnh buốt, ngay lập tức có một cảm giác buốt lạnh thấu xương bao phủ có thể hắn.

Nhưng cổ của hắn không hề bị bẻ gãy.

Lần này và lần trước có gì khác nhau sao?

Phương Hưu hiểu ra.

Là quay đầu!

Lần trước là sau khi quay đầu bị vặn gãy cổ, lần này hắn không quay đầu lại.

Xem ra quy luật giết người của quỷ dị này là quay đầu lại chắc chắn phải chết.

Nghĩ đến đây, Phương Hưu thu dao phẫu thuật lại, tiếp tục tiến về phía trước.

Tiếng bước chân theo sát phía sau hắn, quỷ dị luôn dán vào lưng hắn, cảm giác lạnh lẽo thấu xương bám sát như hình với bóng.

Nhưng con quỷ dị này lại chậm chạp không có bất kỳ hành động gì, nó chỉ đi theo từng bước một.

Vì không có trở ngại ngăn cản Phương Hưu tiến về phía trước, nên hắn tạm thời cũng không có ý định giải quyết bọn chúng.

Tuy rằng hắn rất thích việc hành hạ quỷ dị cho đến chết, nhưng trước mắt hắn còn có một chuyện quan trọng hơn hành hạ và giết chết quỷ dị, đó là đến phòng 502 tòa nhà C, để điều tra rõ về chân tướng của quỷ dị!

Viện trưởng Châu Thanh Phong đã để lại một tấm da cừu, trên đó viết rằng, chân tướng nằm ở phòng 502, tòa nhà C.

Đây luôn là vấn đề mà Phương Hưu bận tâm kể từ khi xuyên không đến nay, quỷ dị là gì? Chân tướng của thế giới là gì? Tại sao chỉ có bản thân hắn nhìn thấy được quỷ dị?

Câu trả lời cho những bí ẩn này có thể được tiết lộ ngày hôm nay.

Sau khi đi qua hành lang, Phương Hưu nhìn thấy một phòng làm việc trông rất giống phòng làm việc của nữ bác sĩ.

Hắn đoán rằng đó có thể là phòng làm việc của một bác sĩ khác, nên đã mở cửa bước vào.

Giường đơn, tủ quần áo, bàn làm việc…

Cách bố trí về cơ bản giống hệt như phòng làm việc của nữ bác sĩ.

Bình Luận (0)
Comment