Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 283 - Chương 283: Trời Đen Đất Trắng (2)

Chương 283: Trời đen đất trắng (2) Chương 283: Trời đen đất trắng (2)

Màn sương mù xám xịt trước mặt bị thổi tan ra từng chút, làm cho Phương Hưu thấy rõ diện mạo thật sự của ngọn núi lúc nãy hắn nhìn thấy.

Đây vốn không phải là ngọn núi gì cả, mà là những thi thể đầy máu thịt bị thối rữa ngả màu đen chất đống thành ngọn núi cao.

Hơn nữa, ngọn núi thịt này còn đang động đậy, mùi hôi thối khuếch tán ra toàn bộ không gian, mùi vị đó hấp dẫn vô số quỷ dị xà trùng.

Lít nha lít nhít, quỷ dị xà trùng nhào vào bên trên ngọn núi thịt, điên cuồng gặm nhấm máu thịt trong đó.

Thậm chí còn bò vào chui ra trong ngọn núi thịt.

Phương Hưu phát động huyết đồng, ngẩng đầu nhìn đỉnh núi thịt, con ngươi hắn lập tức co lại.

Núi thịt này là vật sống!

Trên đỉnh núi là một đầu lâu to lớn đã bị hoại tử, còn có hai cánh tay thối rữa tráng kiện, hai cánh tay vung vẩy không ngừng, mỗi một lần vung lên sẽ tóm được vô số quỷ dị xà trùng rồi nhét vào bên trong cái miệng to như chậu máu kia.

Làn da của phần miệng đã bị hoại tử, không ít quỷ dị xà trùng chui ra khỏi đó, nhưng phần lớn đều bị nó nuốt xuống bụng.

Mỗi lần núi thịt nuốt quỷ dị xà trùng thì trên người nó sẽ mọc ra máu thịt thối rữa, sau đó lại bị những quỷ dị xà trùng khác điên cùng cấu xé.

Ngươi ăn ta, ta ăn ngươi!

Núi thịt và quỷ dị xà trùng ăn thịt nhau.

Núi thịt lấy máu thịt của bản thân làm mồi nhử, hấp dẫn bọn quỷ dị xà trùng đến ăn, sau đó nó lại ăn hết quỷ dị xà trùng, cả hai cứ lặp đi lặp lại vòng tuần hoàn.

Ngay khi Phương Hưu nhìn thấy rõ diện mạo của núi thịt, núi thịt đang ăn đột nhiên ngừng lại, ánh mắt kinh khủng nhìn vào hắn.

Vẻn vẹn chỉ trong một khoảnh khắc, nhưng Phương Hưu cảm giác như mỗi một tế bào trong toàn thân trên dưới hắn đều đang run sợ như muốn tự hủy diệt khi không thể chịu nổi một loại áp lực nào đó.

Hắn phát động năng lực hấp thu thống khổ ở mức tối đa mới miễn cưỡng ngăn chặn được, nhưng cơ thể sụp đổ là điều không thể nghịch chuyển được nữa, một lượng máu tươi tràn ra khỏi làn da, hắn dần dần biến thành một người máu.

Một giây sau, vô số sợi tóc trắng xuyên qua cơ thể, khâu cơ thể lại để cố gắng chống đỡ, mới giúp cho Phương Hưu miễn cưỡng không bị ngã xuống.

Bên tai bắt đầu vang lên tiếng thầm thì khó diễn tả bằng lời khiến con người ta không khỏi muốn phát điên lên, đầu đau như muốn nứt ra.

Phương Hưu lập tức nhớ đến những con quỷ dị sừng sững trên trời cao của thế giới hiện thực.

Trên cục thịt có một con mắt đầy tơ máu, nó mọc ra cánh tay trắng nõn to lớn kỳ lạ.

Cô dâu đầu thỏ trong bộ váy cưới, toàn thân đen kịt, dáng vẻ trang nghiêm, trên đầu mọc đầy những cục thịt như đầu tượng Phật!

Núi thịt cho người ta cảm giác khác hoàn toàn với những quỷ dị kia, không thể nhìn thẳng cũng không thể diễn tả được.

Cũng may mà Phương Hưu đã từng rửa mắt bởi những con quỷ dị khác, nên hắn có thể kháng cự lại núi thịt này chứ không bị sụp đổ ngay lập tức.

Phương Hưu đột nhiên cảm thấy cảm giác lạnh buốt thấu xương ở phía sau lưng biến mất.

Không cần quay đầu lại hắn cũng biết, quỷ quay đầu chạy mất rồi.

Chạy thẳng một mạch cực kỳ linh hoạt.

Lúc này, một bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời được tạo thành từ thịt thối từ trên trời giáng xuống, phía trên thủng cả trăm ngàn lỗ, vô số quỷ dị xà trùng lít nha lít nhít bò vào chui ra ở bên trong máu thịt đó.

Thật giống như lũ giòi đang lúc nhúc trong phân vậy.

Một sức mạnh kinh khủng đánh tới, tầm mắt Phương Hưu bị chặn lại hoàn toàn, hắn bị bao bọc trong máu thịt thối rữa, nhớp nháp tanh hôi...

Hắn bị núi thịt nắm ở trong tay.

Cảm giác mất trọng lượng truyền đến, hắn bị nhấc lên không trung, đưa đến gần miệng núi thịt, cùng với vô số quỷ dị xà trùng bị ném vào trong miệng của núi thịt.

Toàn bộ quá trình Phương Hưu đều không có bất kỳ động tác gì, không phải hắn không muốn mà là không thể, trước mặt núi thịt, hắn hoàn toàn bị áp chế, chênh lệch giữa cả hai quá lớn, giống như cả hai đều không phải ở cùng một thế giới.

Ngay cả linh tính hắn cũng không thể điều động được.

Sau khi vào trong cơ thể của núi thịt, cơn đau đớn dữ dội bao trùm lấy hắn, mọi tế bào trong cơ thể hắn như tan rã ra, loại đau đớn này đủ để khiến một đặc công được huấn luyện bài bản cũng phải gục ngã.

Nhưng không đủ để khiến Phương Hưu gục ngã, hắn tái sinh trong thống khổ, đương nhiên sẽ không bởi vì thống khổ mà chết.

Chẳng mấy chốc hắn không cảm nhận được cơ thể của mình nữa, mọi thứ thuộc về bản thân đều tan biến hết.

Thông tin khổng lồ không thể hiểu nổi điên cuồng xâm nhập vào trong đầu, tâm linh của hắn theo đó mà vỡ vụn đi, vì lượng thông tin nạp vào quá tải mà ý thức của hắn như một quả bóng bay bị thổi căng phồng sắp nổ tung.

Phương Hưu biết rất rõ, lát nữa ý thức của hắn nổ, sẽ khiến hắn chết đi, cho dù có thể trở về từ vòng lặp tử vong, thì hắn sẽ biến thành một tên đần, một kẻ điên.

Bình Luận (0)
Comment