Kết quả là, Phương Hưu không ngừng duỗi tay vào trong đám quỷ dị, cái miệng Thao Thiết mở ra đóng lại điên cuồng nuốt chửng, ngấu nghiến chúng.
Càng ngày càng nhiều quỷ dị xà trùng bị miệng Thao Thiết nuốt chửng.
Mà linh tính và thể lực của hắn chậm rãi tăng mạnh.
Sau khi nuốt chửng gần trăm con quỷ dị xà trùng, cuối cùng…linh tính trước đó từ 25% tăng lên 26%.
Mà sức lực cũng tăng lên khoảng 10%, sức mạnh, tốc độ đều hồi phục mạnh hơn.
Sau đó, Phương Hưu không tiếp tục nuốt chửng nữa, bởi vì hắn đã ăn đủ, ăn no rồi.
Tuy rằng hắn có năng lực nuốt chửng, nhưng suy cho cùng không thể thay đổi bản chất con người, không thể giống hệt như Thao Thiết, nuốt chửng vô tận.
Hơn nữa, khi nuốt chửng quá nhiều quỷ dị xà trùng, hắn có thể cảm nhận được sự tăng lên ngày càng yếu, hắn cần nuốt chửng những vật có trình độ cao hơn.
Điều này làm cho Phương Hưu không khỏi để mắt tới quỷ quay đầu.
Đợi đến lúc hết quỷ dị xà trùng, có phải nên cân nhắc về việc nuốt quỷ quay đầu rồi không.
Suy cho cùng, nó cứ bị nhốt mãi ở bệnh viện tâm thần cũng có hơi cô đơn.
Nghĩ đi nghĩ lại vẫn là thôi đi, với thực lực bây giờ của bản thân, sợ rằng rất khó để nuốt chửng quỷ quay đầu.
Mặc dù thủ đoạn của quỷ quay đầu rất rác rưởi, nhưng địa vị của nó không hề thấp, từ việc nó khiến cho quỷ dị xà trùng kinh sợ là có thể thấy được.
Khoảng năm phút sau, mọi người đang bị ép vào đường cùng tiếp đón một bước ngoặt có thể xoay chuyển.
Lúc Dương Minh đang bị truy sát, hoảng sợ chạy bừa, đột nhiên hắn ta rẽ vào một góc, chuyển sang hành lang bên cạnh.
Không ít quỷ dị xà trùng bởi vì không rẽ sang kịp, trực tiếp đụng vào bức tường đối diện.
Với cú va chạm này, những sức mạnh quỷ hỗn loạn đó bắn phá vào bức tường, bức tường lập tức sụp đổ, lộ ra một khoảng ánh sáng màu đỏ.
Sau khi những con quỷ dị xà trùng đó đụng vào ánh sáng đỏ, chúng như chịu ảnh hưởng của một số sức mạnh, nổ tung tới tấp mà chết.
Phương Hưu vẫn luôn để mắt đến Dương Minh đã nhìn thấy cảnh này, trong lòng đột nhiên hiểu rõ.
Đây chính là con đường sống!
Hoá ra là cần sức mạnh quỷ dị mới có thể mở ra sao?
Chẳng trách cần phải mở cánh cửa sang thế giới bên kia, chỉ có thế giới bên kia mới có nhiều quỷ dị như vậy, quỷ dị xà trùng vô tận đang bay lượn trong mê cung, khi số lượng tăng lên, mê cung càng ngày càng chật chội, tiếp đó xác suất phá mở tìm được đường thoát sẽ cao hơn.
Xác suất này sẽ tăng lên vô hạn dưới tác dụng của thiên mệnh.
“Nơi này là đường sống.” Phương Hưu nhắc nhở một tiếng, sau đó đi về phía ánh sáng màu đỏ.
Hắn không quan tâm bọn họ, cũng không cần phải quản, ba người bọn họ đều là ngự linh sư tam giai, tuy tằng chật vật đối mặt với quỷ dị xà trùng, nhưng tuyệt đối sẽ không chết.
Tình huống duy nhất có thể chết đó là kiệt sức mà chết.
Sau khi bước vào trong ánh sáng màu đỏ, Phương Hưu đột nhiên cảm thấy sau lưng nhẹ nhõm, cảm giác lạnh rét thấu xương biến mất.
Hiển nhiên, quỷ quay đầu đã bị ngăn cách ở bên ngoài.
Hắn bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh, phát hiện ở đây là một không gian hoàn toàn khép kín, toàn bộ không gian hiện ra một màu đỏ nhạt.
Mà ở cuối không gian có hai cánh cửa sừng sững.
Một bên cửa trắng như ngọc, một bên cửa đen như mực.
Trên cánh cửa có viết hai chữ khác nhau.
Trên cánh cửa màu trắng có viết chữ sinh, trên cánh cánh màu đen có viết chữ tử.
Không chỉ vậy, trên cánh cửa trắng tinh được chạm khắc đủ loại hoa cỏ tốt lành, còn tràn ngập hơi thở thánh thiện và bình yên, dường như đằng sau cánh cửa chính là thiên đường.
Mà cửa tử thì được chạm khắc những con ác quỷ hung ác, bầu không khí không lành và đáng sợ không ngừng lan toả, dường như là cánh cửa dẫn đến địa ngục.
Lúc này, ba người Dương Minh cũng chật vật không thể chịu nỗi mà xông vào.
“Mẹ kiếp, cuối cùng cũng thoát khỏi đám quỷ dị, chết tiệt, rốt cuộc cánh cửa đó dẫn đến nơi nào, tại sao lại có nhiều quỷ dị như vậy?” Dương Minh phủi những thi thể của quỷ dị trên người, lớn tiếng chửi bới
Hai người kia cũng rất chật vật, quần áo đều biến thành quần áo ăn xin.
“Ơ, ở đây còn có hai cánh cửa nữa, cửa sinh cửa tử sao? Mẹ kiếp, tên chó Châu Thanh Phong kia là đang muốn chơi trò giải đố với chúng ta à.”
Nhìn thấy hai cánh cửa này, phản ứng theo của bản năng của mọi người chính là, chắc chắn trong hai con đường này chỉ có một cái là con đường sống, còn một cái khác là đường chết, chọn đúng thì sẽ sống, chọn sai thì sẽ chết.
Đây là một trò chơi tâm lý.
Bình thường mà nói, rõ ràng cửa sinh giống đường sống hơn, có tiên khí bồng bềnh, tiếng chim hót, hoa thơm.
Cửa tử nhìn qua giống như là đường chết, một cánh cửa dẫn đến địa ngục.
Nhưng mà liên quan đến sống chết, ai dám đánh cược?
Lỡ như người thiết kế làm là phản logic thì sao?
Cửa sinh giống như đường sống nhưng thực ra lại là đường chết, cửa tử giống như đường chết nhưng thực ra lại là đường sống.