Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 315 - Chương 315: Áo Giáp Rơi Mất (2)

Chương 315: Áo giáp rơi mất (2) Chương 315: Áo giáp rơi mất (2)

Nhưng huyết đồng chợt lóe lên, cơ thể của K Bích bỗng cứng ngắc lại, Phương Hưu nắm lấy thời cơ ném con dao phẫu thuật ra đâm thẳng vào cổ họng của đối phương.

Tuy nhiên đúng lúc này bóng tối dưới chân K Bích tựa như sinh vật sống liên tục trèo lên bao bọc lấy cơ thể của hắn ta, rồi dung nhập vào trong bóng tối xung quanh, giúp hắn ta thành công trốn thoát được một kiếp.

A Bích nhanh chóng nhào đến, phạm vi lần này rộng hơn nên những ngọn giáo đen gần như bao phủ toàn bộ căn phòng.

Phương Hưu thấy vậy lập tức kích hoạt sức mạnh của mặt nạ nguyên sơ, hắc hỏa của Quỷ Diện trên mặt hắn bỗng nhiên bùng cháy dữ dội, bao phủ lấy toàn bộ cơ thể biến thành một hắc hỏa nhân.

Mà những ngọn giáo bóng tối đó đâm vào hắc hỏa lại tan chảy như nước đá tan thành nước.

Hai bên giằng co với nhau, cuộc chiến bỗng chốc biến thành một cuộc tranh đấu giữa hắc hỏa và bóng tối vậy.

Phương Hưu hiểu rõ, trận tranh đấu kiểu này là xem linh tính của ai mạnh hơn, ai cạn kiệt hết linh tính trước thì người đó thua.

Hắn không muốn lãng phí thời gian đi so đấu vô nghĩa như này, thế là hắn phóng hắc hỏa về phía A Bích.

Hình như A Bích rất kiêng kỵ ngọn lửa của mặt nạ nguyên sơ, hắn ta cũng hòa vào trong bóng tối y như kem chảy.

Khiến Phương Hưu khẽ nhíu mày, năng lực bóng tối quả nhiên kỳ dị.

Hắn cố gắng liên tục ném hắc hỏa vào trong bóng tối xung quanh, nhưng cũng vô dụng, bóng tối nhiều vô tận lại tái sinh liên tục.

Tình hình lâm vào cục diện bế tắc, Phương Hưu cũng không thể tìm vị trí thật sự của A Bích, K Bích, hắn chỉ có thể tiêu hao linh tính một cách vô nghĩa với bóng tối.

Thế giới do bóng tối tạo thành này mang lại cho hắn cảm giác rất lạ, như thể đang ở trong quỷ vực vậy.

Hắn đoán, có lẽ A Bích không phải là tam giai, bởi vì thực lực và thủ đoạn của loại quỷ dị này vượt xa phạm vi của tam giai.

Mặc dù bây giờ hắn không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của mặt nạ nguyên sơn, chỉ có thể phát huy được một phần rất nhỏ, nhưng sau khi đeo mặt nạ nguyên sơ vào thì chiến đấu với tam giai không đến mức vất vả tốn sức như thế.

Vậy cũng chỉ có một cách giải thích, A Bích là tứ giai!

Đây là năng lực của tứ giai ư? Quỷ vực cùng một loại quỷ dị?

Thật ra mới ban đầu Phương Hưu cũng không có ý định giết A Bích K Bích, bởi vì trong lúc vô tình nghe thấy kế hoạch của tổ chức Poker trong miệng hai người bọn họ, hắn mới giữ mạng bọn họ lại phòng lúc hữu dụng.

Mục đích của mỗi lần tấn công cũng đều là để kiểm tra thực lực của bản thân ra sao thôi.

Đã có phán đoán khái quát rồi, sau khi kích hoạt cả quỷ dao và Quỷ Diện, mặc dù không dám xưng là vô địch nhất trong đám tam giai, nhưng ít ra cũng là người cao cấp nhất.

Tuy nhiên để có phán đoán chi tiết hơn thì phải chờ sau khi đi tổng bộ, gặp gỡ các ngự linh sư tam giai của tổng bộ rồi đưa ra phán đoán tiếp theo, dù sao cũng không bài trừ khả năng một số ngự linh sư có năng lực cực kỳ biến thái.

Còn về phần tứ giai, thì trước mắt vẫn có sự chênh lệch đáng kể, nếu như lĩnh vực của tứ giai có chủng loại giống như năng lực quỷ vực, vậy đối phó với tứ giai sẽ khó khăn hơn so với trong tưởng tượng khá nhiều.

Nghĩ đến đó, Phương Hưu định kết thúc trò hề này.

Đột nhiên hắn bùng nổ toàn bộ linh tính, bất chấp tiêu hao để phát động sức mạnh của mặt nạ nguyên sơ, ngọn lửa bùng cháy ngập trời, bắn phá dữ dội vào tức tường được tạo bởi bóng tối.

Ầm!

Vách tường bóng tối lập tức bị nổ ra một lỗ lớn, nhưng mà bằng mắt thường có thể nhìn thấy cái lỗ đó đang nhanh chóng khép lại.

Nhưng đối với Phương Hưu vậy là đủ rồi.

Hắc hỏa bao phủ lấy toàn thân, Phương Hưu chợt biến mất, cả người bỗng nhiên xuất hiện bên ngoài thế giới do vách tường bóng tối tạo ra đó.

Nhưng mà A Bích tức giận ngút trời không muốn buông tha cho Phương Hưu, bóng tối sôi trào hóa thành vô số cánh tay đen kịt chộp về phía hắn.

Phương Hưu chỉ bình tĩnh liếc mắt nhìn lão bà của mình bên ngoài bóng tối, thản nhiên nói: "Lão bà, giao cho ngươi."

Ừ, đúng vậy, hắn dự định làm lại.

Lão bà Phương Hưu lập tức trở nên dữ tợn: "Ngươi nhìn thấy ta!"

Nàng lập tức biến hình, làn da trắng liên tục nứt ra, giống như một con búp bê bằng sứ mỏng manh bị đập nát, mái tóc đen bay phấp phới.

Lấy nàng làm trung tâm, bóng tối xung quanh như gặp phải thiên địch rút lui như thủy triều xuống.

Một tiếng nổ ầm vang lên.

Toàn bộ khu vực do bóng tối tạo thành vậy mà tan biến hết, hai người A Bích K Bích chật vật rơi xuống, cực kỳ sợ hãi nhìn lão bà giận dữ.

"Làm sao có thể! Chỉ đứng đó thôi mà phá tan lĩnh vực bóng tối ư? Thứ sinh vật đáng sợ gì vậy?"

Bình Luận (0)
Comment