Gặp phải quỷ mà hắn ta có thể đối phó được, giải quyết bằng một đòn.
Nhưng nếu gặp phải quỷ mà hắn ta không thể đối phó được, thì cũng bị quỷ giải quyết trong một đòn.
Tấn công nhanh gọn dứt khoát, thắng cũng vô vị mà thua thì không đau đớn.
Rất nhanh Hắc Cát Cát cũng bị giết chết.
Nàng ta bị mài mòn linh tính đến mức kiệt sức mà chết.
Sau đó Phương Hưu cũng chết, lý do giống như trên.
Đừng hỏi vì sao Dương Minh không chết trước, bởi vì đơn giản là ý trời.
Cuối cùng có lẽ hắn ta sẽ không chết, thậm chí có thể lật ngược tình thế, nhưng không có cơ hội thể hiện, bởi vì Phương Hưu đã chết.
Khi thời gian được thiết lập lại, Phương Hưu đối mặt với cổ trạch âm u, vẫn rất bình tĩnh lựa chọn tiến vào.
Bởi vì hắn không thể chết một cách vô ích, hắn muốn báo thù!
Hơn nữa hắn đã tìm được cách để đánh bại con quỷ này!
Các ngươi chờ ở bên ngoài cổ trạch, ta đi một lát rồi về.” Phương Hưu bình tĩnh nói với mọi người.
Đám người gật nhẹ đầu, dường như không có bất cứ ý kiến gì với quyết định của hắn, thậm chí ngay cả nguyên nhân cũng không hỏi.
Hắc Cát Cát kinh ngạc nói: “Hưu ca ca, ngươi thật sự muốn đi một mình sao? Theo quy luật thì quỷ ở trạm này sẽ nguy hiểm hơn hai trạm trước, một mình ngươi đi…”
“Aizz, không sao đâu, ngươi không phải lo.” Triệu Hạo nói với vẻ không quan trọng.
“Hưu ca đã nói như vậy thì chắc chắn không sao, ngươi không hiểu Hưu ca nên mới hỏi như vậy, sau này quen rồi ngươi sẽ hiểu, ở cùng đội với Hưu ca ngươi không cần phải nghĩ, cũng không phải hỏi, chỉ cần tin tưởng Hưu ca vô điều kiện là được.”
Hắc Cát Cát cảm thấy cạn lời, nàng ta nhìn những người khác và nhận ra đám người đều đồng quan điểm với Triệu Hạo.
Chẳng biết tại sao, Hắc Cát Cát hơi cảm thấy tức giận.
“Vậy nếu Hưu ca bảo ngươi đi chết thì sao?”
Triệu Hạo hơi sững người, suy tư một lát rồi nói: “Nếu trường hợp này thật sự xảy ra thì chỉ có thể là đằng sau còn có quỷ kinh khủng hơn chờ giết ta, nên Hưu ca mới để ta chết trước.”
Ngay lập tức Hắc Cát Cát bị sự tin tưởng vô điều kiện chết tiệt này đánh bại.
Nàng ta cảm thấy rất tức giận nhưng sau đó lại cảm thấy hâm mộ, bởi vì có lẽ cả đời nàng ta cũng không thể khiến người khác tin tưởng vào mình như vậy, có đôi lúc ngay cả nàng ta cũng không tin mình.
Bởi vì nàng ta thường nói dối, ngay cả bản thân mình cũng lừa gạt.
Phương Hưu không quan tâm Hắc Cát Cát bất thường, một mình đi vào trong cổ trạch.
Lần thứ hai tiến vào cổ trạch, hắn lập tức khoá chặt mục tiêu ở giếng cạn.
Vút Vút!
Mái tóc bạc bay tán loạn như những con rắn ra khỏi hang, lao vụt về phía giếng cạn.
Một giây sau, một con quỷ bị đinh cắm vào hai mắt và hai tai được kéo ra từ giếng.
Ầm!
Trong ngôi nhà cổ loé lên một tia sáng màu bạc.
Dao phẫu thuật lạnh băng phi thẳng về phía trán của con quỷ.
Lần này, Phương Hưu định thử giết nó khi hai cái đinh trong mắt chưa bị rút ra.
Nhưng mà kế hoạch của hắn đã thất bại.
Ngay thời khắc dao phẫu thuật đến gần, ầm!
Hai cái đinh trong mắt quỷ giống như hai viên đạn, trực tiếp bắn vào dao phẫu thuật.
Sau đó, mắt Phương Hưu tối sầm lại, hắn lại mù một lần nữa, rơi vào bóng tối vô hạn.
Nhưng hắn không hề cảm thấy bất ngờ, tiếp tục chém giết.
Hắn cảm nhận được quỷ tránh được sự tấn công của tóc bạc, sau đó biến mất.
Ngay khi hắn muốn dựa vào âm thanh để phân biệt vị trí thì có hai tiếng kêu trong trẻo vang lên.
Đó là tiếng đinh ở trong tai rơi xuống đất.
Ngay lập giác hắn đã bị mất thính giác.
Lại rơi vào tình cảnh giống lần trước.
Nhưng lần này Phương Hưu không định chọn dùng ma tóc năng lực, để mái tóc màu bạc bay khắp cổ trạch, sau đó cảm giác hành động của quỷ.
Bởi vì làm vậy sẽ luôn bị chậm hơn một bước so với quỷ.
Lần này hắn chọn nhắm hai mắt lại đứng yên tại chỗ chờ quỷ chủ động tấn công.
Phập!
Cú đánh đầu tiên.
Là ở đằng sau!
Phương Hưu lại bị đâm sau lưng một lần nữa, vết thương rất sâu, máu thịt lẫn lộn, lộ cả xương ra ngoài.
Hắn vẫn đứng yên tại chỗ, không ra tay, vết thương trên người hồi phục lại như cũ trong chớp mắt.
Là ở bên trái.
Phập!
Cánh tay của hắn liền bị chặt đứt.
Hắn vẫn không ra tay.
Đòn thứ ba, đòn thứ tư, đòn thứ năm…
Đòn thứ sáu đánh thẳng vào giữa ngực, trong chớp mắt ngực của Phương Hưu bị mở phanh, bụng bị mổ ra.
Cuối cùng hắn cũng ra tay.
Hành động của hắn là sử dụng năng lực hấp thụ đau khổ sau đó yên lặng chết đi.
Lần thứ ba Phương Hưu tiến vào cổ trạch, hắn làm y hệt những lần trước, thậm chí ngay cả vị trí đứng cũng chuẩn đến từng mm.