Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 336 - Chương 336: Ngôi Mộ Ngoài Dự Đoán (1)

Chương 336: Ngôi mộ ngoài dự đoán (1) Chương 336: Ngôi mộ ngoài dự đoán (1)

Sự yên lặng và bóng tối bao trùm lấy hắn.

Đòn thứ nhất!

Là ở phía sau lưng! Hắn thờ ơ.

Đón thứ hai cánh tay! Hắn vẫn không hề bị lay động.

Đến tận đòn thứ năm qua đi.

Phương Hưu hành động! Hắn thầm đếm thời gian trong lòng, ngay khoảnh khắc đòn thứ sáu được xuất ra, hắn đã sớm dự đoán được, lấy dao phẫu thuật ra đâm thẳng vào ngực.

Xoẹt xoẹt!

Lưỡi dao sắc bén cắm thẳng vào bên trong.

Cùng lúc đó ngực hắn bị mở phanh ra, máu tươi phun ra như suối, vết thương lớn đến mức có thể nhìn thấy trái tim đang đập.

Nhưng Phương Hưu lại cười.

Bởi vì hắn đã khiến con quỷ này bị thương.

Năng lực thống khổ bùng nổ.

Nhưng không phải là tiếng gào thét đau đớn của con người mà là của quỷ.

Bỗng nhiên khoé miệng của Phương Hưu cong lên, cười lộ hàm răng trắng tinh. Khuôn mặt trắng trẻo đẹp trai trở nên dữ tợn, hung tàn giống như ác ma ăn thịt người!

“Ta có thể bị đánh trúng vô số lần, nhưng ngươi thì chỉ có thể bị đánh trúng một lần, khà khà khà…”

Giọng nói trầm thấp, kinh dị vang vọng khắp cổ trạch.

Sau đó hắn xoay mạnh một cái, dao phẫu thuật bị xoay như cái bánh quẩy trong người con quỷ, chết hơn trăm lần và sự thống khổ tột cùng mà hôm nay hắn hấp thụ đều truyền vào trong người con quỷ và bùng nổ.

Bùm!

Trước mắt hắn lại xuất hiện ánh sáng, tai cũng nghe được những âm thanh tuyệt vời nhất thế gian này.

Đó là tiếng thét đau đớn của quỷ!

Lúc trước bị tấn công nhiều lần nhưng mà không hành động chính là vì thời khắc này!

Tốc độ của con quỷ này rất nhanh, trước đó Phương Hưu luôn bị tấn công đó là vì hắn muốn tìm ra quy luật tấn công của quỷ, không nhìn thấy, không nghe được thì đã sao?

Hắn có thể tìm ra quy luật tấn công của quỷ đơn giản là hắn đã chết mấy lần mà thôi.

Thật ra sau khi tìm ra quy luật tấn công của quỷ thì hắn có thể ra tay ngay từ đòn tấn công đầu tiên.

Nhưng Phương Hưu không làm như vậy, bởi vì hắn đợi một góc độ phù hợp, nếu quỷ ở sau lưng thì ở góc độ này bất lợi cho việc hắn ra tay, tốc độ ra tay phía sau không thể bằng tốc độ ra tay ở phía trước được.

Những đòn tấn công ở bên cạnh cũng như vậy, chỉ có tấn công thẳng trước ngực, khi đó người và quỷ mặt đối mặt, ra tay ở góc độ này là nhanh nhất và khoảng cách giữa người và quỷ cũng là ngắn nhất.

Và chắc chắn đó là một đòn chí mạng, chỉ cần ra tay đúng thời điểm thì dù tốc độ quỷ nhanh đến mấy cũng không thể làm gì được.

Rầm!

Dưới tiếng gào thét đau đớn, con quỷ như cái xác khô ngã rầm xuống đất.

Khi Phương Hưu đang tận hưởng khoảnh khắc vui vẻ này thì cái xác khô bỗng như bị phong hóa và biến thành một đống cát vàng.

Ánh mắt hắn lóe lên sự lạnh lẽo, sự bất mãn đối với người điều khiển phía sau quỷ đoàn tàu càng tăng lên.

Ngay khoảnh khắc cái xác khô biến mất, miệng cái giếng cạn từ từ xuất hiện một cái Bạch Động.

Phương Hưu liếc nhìn Bạch Động một cái, liền quay người rời khỏi cổ trạch, hắn muốn tới trạm tiếp theo, nghĩa trang.

Sau khi vượt qua 3 trạm, hắn muốn xem xem trạm cuối cùng-nghĩa trang rốt cuộc là có thứ gì.

Độ khó của cổ trạch rõ ràng cao hơn hai trạm trước rất nhiều, nếu không phải hắn có thể tái sinh, e là cả đội đều bị diệt.

Trạm thứ tư là nghĩa trang chắc chắn sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều, Phương Hưu đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ phải tái sinh nhiều lần, sau đó xem rốt cuộc nghĩa trang là như thế nào.

Trực giác nói cho hắn biết, quỷ đoàn tàu rất kỳ lạ, mỗi lần vượt qua một trạm đều có thể chọn rời đi, rất nhiều dấu hiệu cho thấy táng địa đang cất giấu những thứ mà con người không ngờ tới.

Giống như bí cảnh trong tiểu thuyết huyền huyễn, độ khó càng cao thì thu hoạch được càng nhiều.

Mà tất cả đều là do người sắp đặt ra, vậy người tạo ra nơi này rốt cuộc có mục đích gì đây? Là người mạnh đến mức nào?

Ít nhất thì cường giả tứ giai không làm được, điều này Phương Hưu có thể khẳng định, bởi vì hắn từng so đấu với A Bích tứ giai, mặc dù lĩnh vực của A Bích rất mạnh nhưng cũng không thể có thủ đoạn đáng kinh ngạc thế này.

Rất nhanh, Phương Hưu đã rời khỏi cổ trạch.

Đám người thấy Phương Hưu nguyên vẹn đi ra không hề cảm thấy bất ngờ, họ thấy Phương Hưu như đi ăn cơm tối về.

Trong lòng mọi người, Phương Hưu dám vào cổ trạch một mình đương nhiên là đã thấy trước được tương lai, biết một mình cũng có thể giải quyết được vấn đề một cách dễ dàng.

Nói thẳng ra là khi Phương Hưu quyết định đi vào một mình, thì chắc chắn sẽ chẳng có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.

Bình Luận (0)
Comment