Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 337 - Chương 337: Ngôi Mộ Ngoài Dự Đoán (2)

Chương 337: Ngôi mộ ngoài dự đoán (2) Chương 337: Ngôi mộ ngoài dự đoán (2)

Chỉ có Hắc Cát Cát nhìn Phương Hưu với ánh mắt sáng rực.

“Lên xe.”

Đám người nhẹ gật đầu, rồi liền lên quỷ đoán tàu.

Trên xe, Hắc Cát Cát sấn tới: “Hưu ca ca, quỷ trong nhà cổ là loại quỷ gì? Mạnh hay không? Ngươi có bị thương không?”

Phương Hưu bình tĩnh nhìn khuôn mặt đang giả tình giả ý quan tâm mình, thản nhiên nói: “Thứ đã chết, không cần tiếp tục nhắc đến.”

Nói xong hắn liền nhắm mắt nghỉ ngơi, chuẩn bị toàn lực chiến đấu với nghĩa trang.

Hắc Cát Cát nhìn Phương Hưu đang nhắm mắt nghỉ ngơi, bất mãn bĩu môi, không nói gì nữa.

Rất nhanh đến trạm thứ tư, táng địa.

Sau khi đám người xuống xe, đập vào mắt họ là một nghĩa trang rộng đến mức không thấy điểm cuối.

Trên nền đất xám rải rác rất nhiều ngôi mộ.

Những ngôi mộ này được sắp xếp một cách rất kỳ lạ, có chỗ thì cách nhanh rất xa, lên đến cả mấy chục mét, có chỗ lại rất gần nhau 5, 6 cái mộ tụ lại một chỗ, khiến người ta cảm thấy rất lộn xộn.

Trong nghĩa trang còn có một làn sương mù mỏng màu xám, khiến tầm nhìn trở nên mờ ảo, tất cả đều mơ hồ không thấy rõ.

Nhìn thấy làn sương mù màu xám này, Phương Hưu liền nhướng mày, bởi vì hắn đã từng thấy loại sương mù y hệt, lần trước nhìn thấy sương mù xám là ở… Bỉ Ngạn!

Nhưng làn sương mù xám ở đây không giống với sương mù xám ở Bỉ Ngạn, sương mù xám ở nghĩa trang nhạt hơn ở Bỉ Ngạn rất nhiều, như là bị pha loãng ra vậy.

Lẽ nào…

Phương Hưu đã có suy đoán trong lòng, hắn trực tiếp vào trong nghĩa trang, dẫm lên nền đất xám.

Đám người theo sát phía sau, Triệu Hạo hơi sợ hãi nói: “Sao làn sương mù này lại có màu xám, không phải có độc chứ?”

Vừa dứt lời, bên cạnh đã vang lên tiếng hít thở sâu.

Chính là Phương Hưu.

Bỗng nhiên Phương Hưu hít sâu một cái, hít lượng lớn sương mù xám vào người.

“Hưu ca, ngươi…” Triệu Hạo trợn trừng mắt ngạc nhiên.

Sau đó, Phương Hưu từ từ thở ra khí thải: “Ừm, đúng là mùi vị này.”

Hắn có thể chắc chắn làn sương mù xám này được lấy từ Bỉ Ngạn, bởi vì mùi vị giống nhau, khi vào như là hít phải axit sunfuric, ăn mòn hết nội tạng.

Nhưng cơ thể hắn ngay cả sương mù xám ở Bỉ Ngạn cũng có thể thích ứng thì sương mù xám bị pha loãng này chẳng là gì.

“Khụ khụ…” Hai người Triệu Hạo và Bàn Tử bỗng nhiên ho sặc sụa.

Tiếng ho kia như muốn ho văng cái phổi ra ngoài, không nói ra hơi, chỉ ho liên tục.

Khụ khụ, miệng và mũi của họ bắt đầu có máu chảy ra, vậy mà ho ra máu.

Mấy người còn lại liền thay đổi sắc mặt.

“Sương mù có độc!”

Nhìn hai người sắp ho văng cả tim, Phương Hưu liền để hai người họ quay về, rời xa nghĩa trang, chờ bên cạnh quỷ đoán tàu.

“Sương mù ở đây có sức ăn mòn rất mạnh đối với con người, chỉ có ngự linh sư từ tam giai trở lên mới có thể chống lại, hai người Triệu Hạo và Bàn Tử ở đây chờ.”

Sau đó Phương Hưu liền dẫn đám người Dương Minh tiếp tục đi sâu vào trong nghĩa trang, hắn muốn xác nhận xem ở đây và Bỉ Ngạn có quan hệ gì.

Từ ngày Phương Hưu nhìn thấy Bỉ Ngạn, hắn đã đặt ra mục tiêu, đến một ngày nào đó hắn sẽ san bằng Bỉ Ngạn!

Đám người càng đi sâu vào bên trong sương mù xám càng dày đặc, thậm chí mấy người Dương Minh cũng thỉnh thoảng ho khan.

Phương Hưu biết rất rõ, ngự linh sư tam giai cũng không thể sống ở trong Bỉ Ngạn, đám người Dương Minh vốn có thể đi vào nghĩa trang không phải là vì bọn họ mạnh mà là bởi vì sương mù xám ở đây mỏng hơn rất nhiều so với Bỉ Ngạn.

Nếu như đây là Bỉ Ngạn thật sự thì trừ hắn những người còn lại đều phải chết.

Cho dù Hắc Cát Cát có thể tự lừa mình cũng chẳng làm gì được, sớm muộn cũng hao mòn linh tính mà chết.

Muốn sống ở bên trong Bỉ Ngạn chỉ có hai cách, một là năng lực đủ mạnh để có thể xem nhẹ sương mù màu xám, nhưng tạm thời ngự linh sư tam giai không có năng lực để làm chuyện này, tứ giai có làm được hay không cũng chưa biết.

Hai là quỷ dị hóa, Bỉ Ngạn là nhà của quỷ nên chỉ cần quỷ dị hoá liền có thể sống ở trong Bỉ Ngạn.

Ngoài ra không còn cách nào khác.

Đây chính là chỗ kinh khủng của Bỉ Ngạn, chưa nói đến những con quỷ rất mạnh ở trong đó, chỉ việc sống thôi con người đã không làm được.

Trong nghĩa trang có sương mù ở Bỉ Ngạn, nhưng cũng rất loãng, Phương Hưu đoán, có lẽ càng đi sau vào trong sẽ càng gần Bỉ Ngạn, nên sương mù mới rò rỉ ra.

Vậy rốt cuộc táng địa là gì? Có phải tên khác của Bỉ Ngạn không?

Tất cả cần mình phải khám phá.

Đám người đi vào, vừa cẩn thận quan sát xung quanh, người nào cũng đề cao cảnh giác.

Thứ nhất là vì sương mù có sức mạnh rất lớn, vậy quỷ đằng sau có lẽ sẽ mạnh hơn, thứ hai là Phương Hưu còn chưa nói ra câu khiến đám người yên tâm.

Bình Luận (0)
Comment