Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 343 - Chương 343: Điếu Thi Ông

Chương 343: Điếu Thi Ông Chương 343: Điếu Thi Ông

Đám người càng ngày càng đến gần, Điếu Thi Ông có hành động, ông ta nhẹ nhàng nhấc cần câu lên, đất trên ngôi mộ nối với sợi dây câu bị phá vỡ, một thi thể bị ông ta câu ra ngoài.

Bộ thi thể kia rất to và mập, khoảng 1m9, nặng 500 cân trở lên, cả cơ thể giống như một quả cầu thịt.

*1 cân của TQ=0,5 kg.

Một thi thể nặng như vậy lại được Điếu Thi Ông dùng một tay kéo lên, nhẹ nhàng hất lên, dây câu hạ xuống, thi thể đứng vững vàng trên đất.

“Lẽ nào năng lực của con quỷ này là điều khiển thi thể?” Hắc Cát Cát ngạc nhiên nói, đám người nghe vậy thì sắc mặt rất xấu.

Bởi vì đây là nghĩa trang, tất cả đều là thi thể.

Hơn nữa còn toàn là thi thể của cường giả top đầu trăm năm trước.

Bây giờ họ chỉ có thể cầu nguyện những thi thể này có sức mạnh không bằng trăm năm trước, nếu không đúng là thập tử nhất sinh.

Rất nhanh đại mập mạp hơn 500 cân lao tới trước mặt họ, mặc dù cơ thể của hắn ta rất cồng kềnh nhưng tốc độ không hề bị ảnh hưởng, khoảng cách mấy chục mét mà hắn ta lao tới trong chớp mắt.

Đối diện với quân địch đương nhiên họ không ngồi chờ chết, người ra tay trước là Bạch Tề.

Bởi vì tốc độ của hắn ta rất nhanh, năng lực tốc độ phát huy tác dụng, xuất thần nhập quỷ, nhoáng cái lao về phía thi thể béo phì.

Xoẹt!

Đoản đao bên hông giống như một giải lụa sắc bén cắt xuống.

Mục tiêu của đòn này là cổ của đại mập mạp, nói đúng hơn là chỗ thịt thừa trên cổ hắn ta bởi vì hắn ta không có cổ.

Đại mập mạp tức giận duỗi bàn tay to ra, định tóm lấy đao của Bạch Tề nhưng tốc độ của Bạch Tề quá nhanh, đại mập mạp vốn không thể so với hắn ta.

Ngay khoảnh khắc tay đại mập mạp vươn ra, lưỡi đao đã chém vào cổ hắn ta.

Nhưng một giây sau, điều kỳ lạ đã xảy ra, đoản đao do thép từ sức mạnh linh hồn tạo ra, linh tính bạo loạn, lưỡi đao sắc bén cắm sâu vào trong cổ đại mập mạp.

Giống như chém vào bùn lầy vậy.

“Cái gì?” Vẻ mặt Bạch Tề ngạc nhiên, hắn ta không ngờ đoản đao lại không có tác dụng, cơ thể đại mập mạp cuối cùng là làm từ cái gì mà có thể làm lưỡi đao kẹt trong đó, lấy thịt thừa để kẹp lại.

Rất rõ ràng, đây chính là năng lực của đại mập mạp.

Lúc này, tay của đại mập mạp đã hướng về phía Bạch Tề.

Bạch Tề muốn rút đao ra để né tránh, nhưng đao lại giống như bị kìm sắt kẹp chặt không thể nào rút xa được, bất đắc dĩ hắn ta đành phải từ bỏ đoản đao, né tránh công kích của đại mập mạp.

“Dường như vũ khí không có tác dụng với hắn! Thực lực này có lẽ là ngự linh sư tam giai!” Bạch Tề lo lắng nói.

“Vậy thì dùng nắm đấm!” Dương Minh hét lên một tiếng, lập tức lao về phía đại mập mạp, nắm đấm vung lên như pháo đạn.

Một đòn này trực tiếp đánh vào bụng của đại mập mạp.

Nhưng điều kỳ lạ vẫn xảy ra, bỗng nhiên bụng của đối phương lõm lại, gần như nuốt hết cả cánh tay của Dương Minh.

Dương Minh hoảng sợ, vội vàng rút cánh tay mình ra nhưng lại bị thịt mỡ kẹp chặt lấy, không thể nào rút ra được.

Không chỉ vậy, hai tay của đại mập mập bỗng nhiên nắm lấy eo của Dương Minh, sau đó liền kéo về phía bụng mình nhét vào.

“Chết tiệt!” Dương Minh vừa sợ hãi vừa tức giận, vội vàng ngậm lấy trấn thi châu sau đó nửa người bị hút vào trong bụng, bị thịt mỡ quấn quanh.

Lúc này Hắc Cát Cát ra tay.

“Nếu không thể dùng biện pháp vật lý tấn công, vậy thì ngươi hãy nếm thử băng hỏa lưỡng trọng thiên của ta đi!”

Dứt lời nàng ta liền xòe hai bàn tay trắng nõn ra, bên tay trái xuất hiện một ngọn hỏa diễm, tay phải xuất hiện một dòng nước lạnh.

Rầm rầm!

Một băng một hỏa đánh vào người của đại mập mạp và chuyện kỳ lạ vẫn xảy ra, chỉ thấy nửa người trên của đại mập mạp bị hỏa diễm đốt cháy, còn nửa người dưới thì bị hàn băng bao phủ.

Đương nhiên Dương Minh cũng nằm trong phạm vi bị công kích, nhưng có trấn thi châu bảo vệ hắn ta nên cũng không có gì đáng lo ngại, đồng thời hắn ta còn tranh thủ lúc đại mập mạp bị tấn công mà vội vàng rút cơ thể mình ra và né tránh ra xa.

“Hắc lão đại, đại mập mạp giao cho ngươi nhé, để hắn biết mùi vị của băng hoả lưỡng trọng thiên đi.” Dương Minh sợ hãi nói với Hắc Cát Cát.

Hắc Cát Cát trợn mắt lên, tức đến mức suýt nữa cho Dương Minh một đòn băng hỏa, nàng ta cũng không phải kẻ ngốc, nói đúng hơn là trong thời đại internet phát triển như ngày nay, ngốc bạch ngọt mà họ gặp được đều là giả nai hết.

Nhưng trước tình hình nguy hiểm này, nàng ta chỉ có thể ra nghênh chiến trước, tạm thời năng lực của nàng ta có thể gây tổn thương cho đại mập mạp.

Bởi vì đại mập mạp là thi thể nên không hề có cảm giác đau, cho dù cơ thể của hắn ta bị đóng băng và lửa thiêu thì vẫn hướng về đám người tấn công, cả người của hắn ta đang chảy mỡ liên tục, tiếng xèo xèo phát ra như là thịt nướng.

Bình Luận (0)
Comment