Trạm thứ ba, cổ trạch.
Phương Hữu bình tĩnh đi ra khỏi cổ trạch, đám người Dương Minh đang chờ ở bên ngoài.
“Tất cả vào đi.”
Đám người nhẹ gật đầu, không hề do dự liền theo Phương Hưu đi vào nên trong cổ trạch.
Sau đó họ nhanh chóng thấy được giếng cổ bên trong cổ trạch, lúc này trên miệng giếng xuất hiện Bạch Động đang xoay chầm chậm.
“Đi thôi, rời khỏi nơi này.”
Nói xong Phương Hưu liền đi về phía Bạch Động.
Đúng vậy, hắn định rời khỏi nơi này, bởi vì tạm thời không có cách nào vượt qua được tứ giai, quỷ đất mộ tạm thời không thể nào chống lại, sau khi đột phá tam giai lại đến.
“Hưu ca, ngươi lật lọng à? Không phải đã nói sẽ đi trạm tiếp theo sao? Sao bây giờ lại muốn vào Bạch Động?” Tiêu Sơ Hạ tò mò hỏi.
Phương Hưu không quay đầu lại nói: “Bởi vì trạm tiếp theo tất cả mọi người sẽ chết.”
Lời nói nhẹ nhàng nhưng đối với đám người lại như sấm sét giữa trời quang.
Họ không bao giờ nghi ngờ lời nói của Phương Hưu, hắn nói trạm tiếp theo tất cả mọi người sẽ chết thì chắc chắn sẽ chết.
“Vãi~, không ngờ nghĩa trang lại nguy hiểm như thế! Tất cả mọi người đều sẽ chết sao? May mà Hưu ca biết trước tương lai, nếu không thì xong đời.” Vẻ mặt Dương Minh đầy sự sợ hãi, cứ như hắn ta vừa trải qua cái chết vậy.
Những người khác cũng biểu hiện tương tự.
Nhưng Tiêu Sơ Hạ vẫn chưa quen, cảm thấy rất bất ngờ.
“Hưu ca ca, quỷ trạm tiếp theo là gì? Mạnh thế sao?”
Phương Hưu chưa kịp trả lời thì Dương Minh đã mất kiên nhẫn nói trước.
“Ta nói nè Hắc lão đại, sao ngươi có nhiều câu hỏi vậy, đi theo Hưu ca thì cứ đi thôi, đi nhanh lên, vừa nghĩ đến chúng ta sẽ bị diệt cả đội ở nơi quỷ quái này ta đã không muốn ở đây thêm một giây nào.”
Thế là đám người lần lượt nhảy vào Bạch Động, cũng không quan tâm sau Bạch Động là cái gì, dù sao Hưu ca bảo họ nhảy thì cứ nhảy thôi.
Tiêu Sơ Hạ tức giận nhìn đám người, dậm chân, cuối cùng vẫn phải theo.
Sau khi đám người tiến vào Bạch Động thì bị ánh sáng trắng bao quanh cơ thể, ánh sáng trắng đó là loại ánh sáng dịu nhẹ, không chói mắt, nhưng lại che khuất tầm nhìn.
Bàn Tử trong Bạch Động kêu lên đầy hoảng sợ: “Ta cảm nhận được sự dao động của không gian, cảm giác rất giống thuấn di.”
Ánh sáng trắng nhanh chóng tan đi, đám người xuất hiện trong một đường hầm yên tĩnh.
Ngay khoảnh khắc đám người xuất hiện liền cảm thấy bất ngờ.
Bởi vì trong đường hầm này có rất nhiều người.
Nói đúng hơn là những người lính đặc chủng võ trang xếp thành hàng ngay ngắn, trong tay cầm súng ngắn.
Vô số họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào đám người Phương Hưu.
Đám người giật mình nhưng cũng không hoảng sợ, dựa vào thực lực hiện tại của họ, đối mặt với vũ khí nóng cũng không quá sợ hãi.
Ví dụ như Bạch Tề, hắn ta hoàn toàn có thể tiếp cận và giết tất cả binh sĩ trước khi họ kịp bóp cò.
“Các ngươi là ai! Tại sao lại xuất hiện từ không trung?” Một binh sĩ quát.
Tiêu Sơ Hạ tinh mắt nhìn ký hiệu trên người đám binh sĩ, lúc này mới vội vàng vẫy tay ra hiệu: “Đừng nổ súng, người mình! Các ngươi là đội hành động đặc biệt của tổng bộ cục điều tra đúng không, chúng ta là tới tham gia huấn luyện ngự linh sư của tổng bộ.”
Mặc dù Tiêu Sơ Hạ đã giải thích, nhưng các binh sĩ không nhận được mệnh lệnh từ cấp trên vẫn không buông súng xuống.
Lúc này một người đàn ông anh tuấn mặc quần áo màu đen thoải mái từ trong đám binh sĩ đi ra.
Vẻ mặt hắn ta nghiêm túc và cảnh giác nhìn đám người Phương Hưu.
“Ta là điều tra viên của tổng bộ cục điều tra, Ôn Dương, các người nói các người đến tham gia huấn luyện của tổng bộ sao? Vậy các người thử nói tên đầy đủ của cuộc điều tra ta nghe xem.”
Tên đầy đủ của cuộc điều tra sao?
Lúc này Hắc Cát Cát liền muốn mở miệng chứng minh thân phận của mình.
Vừa mở miệng ra định nói bỗng ngừng lại, đúng là không nhớ nổi cái tên vừa dài vừa thối như tấm vải quấn chân của bà già kia.
“Ta biết, ta biết.” Dương Minh đắc ý nói: “Tên đầy đủ của cục điều tra là quỷ dị toàn cầu… à… cái gì tấn công, phòng ngự cục điều tra!”
Hắn ta càng nói càng ngập ngừng, cuối cùng hoàn toàn im bặt.
“Haizz, tên đầy đủ của cục điều tra là gì? Các ngươi nghĩ kỹ lại thử xem?”
Hai người Triệu Hạo và Bàn Tử nhìn nhau, mẹ nó ai mà nhớ được!
Cuối cùng vẫn là Dương Minh gãi đầu, cười gượng nói: “Điều tra Ôn, cái đó… có thể đổi cách khác để chứng minh được không? Hay là ngươi gọi cho cục điều tra thành phố Lục Đằng thử xem?”
Xùy ha ha…