Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 351 - Chương 351: Đạn Linh Tính

Chương 351: Đạn linh tính Chương 351: Đạn linh tính

“Ba ngày!?” Đám người Dương Minh kinh ngạc.

“Bọn ta vào quỷ vực mới chưa tới một ngày, không ngờ thế giới hiện thực đã trôi qua ba ngày rồi, chẳng trách vừa ra ngoài đã thấy nhiều binh sĩ được vũ trang thế, họ đến tìm bọn ta phải không?”

Ôn Dương vừa lái xe vừa gật đầu: “Không sai, các vị đột nhiên mất tích đã gây náo loạn cả tổng bộ, tổng bộ lập tức phái rất nhiều nhân thủ tìm kiếm mấy lần trong hàng trăm dặm xung quanh nhưng cũng không tìm ra bất kỳ dấu vết nào.

Cuối cùng, mặc dù đại đội rút đi nhưng vẫn để ta và một phần binh lính lại đóng quân tại chỗ, xem xem có thể đợi các ngươi xuất hiện không.

May mà cuối cùng cũng đợi được các ngươi, nếu không lần này chắc chắn tổng bộ sẽ nổi trận lôi đình, dù sao thì một lần tổn thất nhiều nhân tài thế này, bất kể là quốc gia nào trên thế giới đều không thể chấp nhận nổi.

Còn về tốc độ thời gian khác nhau cũng không có gì kỳ lạ, rất nhiều quỷ vực đều có thể mê hoặc cảm quan của nhân loại, khiến con người phớt lờ dòng chảy thời gian.”

Bấy giờ, mặt Dương Minh lóe lên sự vui mừng: “Không ngờ tổng bộ lại coi trọng ta thế này, hí hí hí...”

“Đồ đần!” Bạch Tề khinh bỉ nhìn hắn ta: “Tổng bộ coi trọng ai, trong lòng ngươi không đoán ra à?”

Bị mắng trước mặt người tổng bộ, Dương Minh không hài lòng, hắn ta giận: “Dù sao cũng chả phải ngươi!”

“Hừ! Ít nhất ta không như kẻ nào đó, không tự biết lấy mình.”

Thấy hai người sắp sửa cãi nhau, Ôn Dương vội chuyển chủ đề: “Đúng rồi, các vị vừa nói ở trong quỷ vực, các vị nhìn thấy thứ gì sao?

Dựa vào thực lực của các vị, đến cả sự kiện quỷ dị cấp S đều có thể giải quyết nhưng lại bị vây trong quỷ vực không biết tên kia đến ba ngày, chắc hẳn quỷ vực này cực kỳ bất thường.”

Nghe thế, Dương Minh lại thấy tràn trề năng lượng, hắn ta định chém gió tiếp.

Nhưng lúc này, giọng nói bình tĩnh của Phương Hưu truyền tới: “Không tiện.”

Ôn Dương: “...”

Không khí trong xe đông cứng.

Phương Hưu không muốn lộ chuyện chuyến tàu quỷ dị, đương nhiên những người khác sẽ không trái ý hắn, họ chỉ lần lượt ngậm miệng.

Cuối cùng vẫn là Ôn Dương cười ha hả phá vỡ cục diện.

“Là ta đường đột, dù sao quỷ vực hung hiểm, chắc hẳn mọi người có một số trải nghiệm tồi tệ, không muốn nhắc tới cũng là bình thường.

Bây giờ chúng ta tới khách sạn tổng bộ sắp xếp từ trước, ngự linh sư trên cả nước đến đây bồi dưỡng đều được sắp xếp trong khách sạn đó, như thế cũng tiện quản lý, dù sao thì phần lớn ngự linh sư đều có tính tình cổ quái, cần người có chuyên môn trông chừng để tránh gây chuyện.

Mà nhân thủ tổng bộ không đủ, vì thế sắp xếp ăn ở thống nhất.

À, đúng rồi, tin tức các vị bình an quay lại, ta đã báo với cục trưởng rồi, ý phía cục trưởng là bây giờ trời đã tối, các vị lại vừa thoát hiểm, vì thế ngày mai mới gặp mặt các vị.

Hôm nay các vị cứ nghỉ ngơi cẩn thận, có gì cần thì liên lạc với tôi là được rồi.”

Triệu Hạo muốn nói lại thôi, thực ra hắn ta có nhu cầu, hắn ta muốn hỏi xem có được phục vụ đặc biệt không.

Nhưng trước mặt nhiều người thế này, hắn ta lại ngại hỏi.

Khi mọi người trò chuyện, xe đã sắp đến khách sạn.

Khách sạn nằm ở khu ngoại ô, quy mô rất lớn, vị trí hẻo lánh, hiển nhiên là cân nhắc đến an toàn.

Bốn phía đều chăng dây cảnh giới, còn có binh sĩ súng thật đạn thật đứng canh, tuần tra bốn phía.

Nhìn thấy cảnh này, Dương Minh hơi tò mò: “Vừa rồi ta đã muốn hỏi, tại sao các ngươi lại sắp xếp nhiều binh sĩ như thế, trước đó ở đường hầm cũng thế, rõ ràng biết có sự kiện quỷ dị nhưng lại phái người bình thường tới.”

Ôn Dương mỉm cười: “Dương tiên sinh đừng xem thường những binh sĩ kia, mặc dù là người bình thường nhưng họ đã được huấn luyện xử lý các sự kiện quỷ dị, vả lị súng trong tay họ đều được đặc chế, trong đó được tạo thành từ thép tâm linh và đạn linh tính, có thể gây sát thương với quỷ dị.”

“Đạn linh tính?”

Mọi người vui mừng.

“Có loại đạn này vậy chẳng phải người bình thường cũng có thể đối phó với quỷ dị sao? Vậy đến lúc đó gặp phải quỷ dị, cứ phái quân đội đi trấn áp là sẽ vô địch rồi hả?”

Ôn Dương tiếc nuối lắc đầu: “Nếu thực sự như thế thì tốt rồi, quan trọng là sản lượng đạn linh tính cực thấp, vừa bị hạn chế bởi thép tâm linh, vừa bị hạn chế bởi linh tính, cần ngự linh sư dùng phương pháp đặc biệt truyền linh tính vào trong đạn, cả nước làm gì có nhiều ngự linh sư để có thể tạo ra đạn linh tính trang bị cho toàn quân đội.”

“À, là vậy sao.” Mọi người cũng cảm thấy tiếc nuối.

Phương Hưu lại hiểu ra, tổng bộ không hổ là tổng bộ, quả nhiên nền móng dày dặn, không chỉ khai phá, chế tạo ra loại thép tâm linh có thể dẫn truyền linh tính và linh căn có thể ngăn linh tính mất không chế, bây giờ đến cả đạn linh tính cũng có rồi.

Bình Luận (0)
Comment