Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 354 - Chương 354: Ngươi Sẽ Vì Sự Khiêu Khích Hôm Nay Mà Hối Hận Cả Đời

Chương 354: Ngươi sẽ vì sự khiêu khích hôm nay mà hối hận cả đời Chương 354: Ngươi sẽ vì sự khiêu khích hôm nay mà hối hận cả đời

Khi giọng điệu thách thức của Sở Phong cất lên, các ngự linh sư đang chuẩn bị về phòng đều nóng lòng muốn hóng chuyện.

Dù sao thì đối tượng thách thức của hắn ta không phải con chó con mèo mà chính là tiên tri nổi tiếng Phương Hưu.

Tất cả mọi người đều muốn xem xem Phương Hưu có thực sự thần kỳ như truyền thuyết hay không.

Thậm chí những người đố kỵ hắn cũng muốn thấy Phương Hưu bị nhục mặt trước mọi người.

“Sở Phong! Ta đã nói rồi, trong quá trình bồi dưỡng huấn luyện, cấm đánh nhau! Về đi!” Ôn Dương nói với vẻ mặt giận dữ.

Sở Phong khinh khỉnh ngoáy lỗ tai.

“Ta nghe thấy rồi, ta chỉ đến để chào hỏi mà thôi. Không lẽ ta chỉ chào hỏi một chút mà cũng có thể dọa tiên tri Phương Hưu đại danh đỉnh đỉnh sợ hãi sao?”

Sở Phong nhìn Phương Hưu bằng ánh mắt đầy thách thức.

Nhưng Phương Hưu hoàn toàn không thèm để ý, hắn đã gặp quá nhiều rác rưởi tự xưng là bất tử, trước nay hắn chưa từng đặt loại hàng này vào mắt.

“Bây giờ chào hỏi cũng đã xong rồi, ngươi mau về đi!” Ôn Dương nói.

Nhưng Sở Phong cười hì hì: “Gấp gáp vậy à, ta vẫn chưa chào xong, ít nhất cũng phải để tiên tri đại danh đỉnh đỉnh biết người đứng trước mặt hắn là ai đã chứ.

Phương Hưu, nghe rõ đây, đại gia ta đây là Sở Phong, ngoại hiệu Kẻ Bất Tử, nhớ cho kỹ cái tên này đấy.”

Phương Hưu bình tĩnh nhìn hắn ta, nhẹ nhàng nói: “Ngươi cũng xứng đáng để ta nhớ sao?”

“Ồ.” Sở Phong nói kiểu quái gở: “Không hổ là người giải quyết sự kiện quỷ dị cấp S, nói năng hùng hồn thật, đúng là không xem Kẻ Bất Tử Sở Phong ta đây ra gì.”

Đám Dương Minh cạnh Phương Hưu có hơi không nhẫn tâm mà che mắt lại, mặt tràn đầy tiếc nuối.

“Chậc chậc, muốn chết cũng đừng làm thế chứ, các ngươi ai có tai nghe không, cho mượn một cái.” Dương Minh hỏi nhỏ.

Tiêu Sơ Hạ có hơi không hiểu: “Cần tai nghe để làm gì vậy? Phương ca ca bị người ta đến cửa khiêu khích rồi, các ngươi còn ở đây nhìn à!”

“Ầy, Đại Lão Hắc, ngươi không hiểu đâu, mau bịt tai đi mới đúng.”

Sau đó, Dương Minh lên đầu bắt đầu bịt tai.

Người khác cũng làm theo.

“Sau ba giây nữa, ngươi sẽ vì thách thức hôm nay mà hối hận suốt cuộc đời.” Phương Hưu lấy một con dao phẫu thuật ra.

Ôn Dương lập tức tỏ vẻ khó xử: “Phương tiên sinh, tổng bộ có quy định, không thể...”

Hắn ta còn chưa nói xong, đã bị một tiếng cười cuồng dại ngắt lời.

“Ha ha ha... Đây là cái gì? Con dao gọt trái cây à? Không lẽ còn có người dùng... “

Xoạt!

Ánh bạc lóe lên, con dao phẫu thuật trực tiếp đâm về phía Sở Phong.

Trong mắt Sở Phong lóe lên vẻ khinh miệt, thậm chí còn không có ý định tránh né.

Là Kẻ Bất Tử, đừng nói là con dao này, kể cả có cây đao dài bốn mươi mét chém, hắn ta cũng không chết.

Do đó, hắn ta để mặc con dao phẫu thuật đâm vào cơ thể của mình.

Phụt!

Đó là âm thanh của con dao đâm vào thịt.

Sở Phong mỉm cười khinh bỉ, đang định chế nhạo nhưng sau đó, thống khố chi lực bạo phát.

“A!!!!!!!!”

Một tiếng kêu thảm thiết đủ để xé toạc màng nhĩ vang vọng khắp khách sạn.

Tiêu Sơ Hạ không bịt tai, màng nhĩ bị rung động, nàng ta lập tức che tai lại, lúc này nàng ta cũng hiểu vì sao trước đó Dương Minh muốn tìm tai nghe.

Mọi người ở tầng tám cũng thế, suýt nữa bị cái cổ họng này làm ngất đi.

Nhưng chẳng mấy chốc, tiếng kêu thảm im bặt.

Vì Sở Phong đã bị đau đến ngất đi.

Nhưng Phương Hưu không muốn tha cho hắn ta, mà tiếp tục vặn con dao phẫu thuật, mang đến cơn đau khủng khiếp hơn.

“Ah!!!!!!!!”

Sở Phong lập tức tỉnh lại, kêu lên thảm thiết, con đau lịch liệu khiến hắn ta không ngừng trợn ngược mắt, sùi bọt trắng xóa, cả người co giật.

“Mẹ kiếp! Trên con dao của ngươi có cái gì! Sao lại đau đớn thế này!”

Nhìn thấy cảnh tượng đau đớn của Sở Phong, cuối cùng trong ánh mắt bình tĩnh của Phương Hưu cũng đã xuất hiện sự kinh ngạc.

Hắn nhận ra Sở Phong không hổ là Kẻ Bất Tử, người bình thường trải qua đau đớn như thế đã chết từ lâu, nhưng Sở Phong không chỉ không chết, mà còn có thể nói chuyện.

Có chút thú vị.

Hắn bất giác vặn con dao phẫu thuật, tiếp tục tăng cường thống khổ chi lực.

Lần này, Sở Phong đau đớn đến mức mặt nổi gân xanh, giống như mạch máu sắp nổ tung, hắn ta liên tục kêu rên, sau đó từng lỗ chân lông trên cơ thể bắt đầu chảy máu, đó là do đau đớn kịch liệt đã làm vỡ mao mạch.

Đây là lần đầu tiên Sở Phong chịu đau đớn kinh khủng như thế, vì lý không thể chết, hắn ta thường xuyên bị thương, do đó khả năng chịu đau của hắn ta cũng cao hơn người bình thường nhiều.

Không hề khoa trưởng khi nó, kể cả cơn đau khi sinh con, hắn ta vẫn có thể chịu đựng được, rồi mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh đi thi đấu xếp hạng, hơn nữa còn không làm ảnh hưởng tới thao tác.

Bình Luận (0)
Comment