Nhưng bây giờ, hắn ta đau đến mức không thể động một ngón tay.
Hắn ta muốn rút con dao ra, nhưng cơ thể như không còn thuộc về mình, nó đã hoàn toàn sụp đổ vì đau đớn.
Dần dần, hắn ta sợ hãi, kinh hãi.
Là Kẻ Bất Tử, lần đầu tiên hắn ta có suy nghĩ muốn chết, cũng là lần đầu tiên hắn hận sao bản thân không chết đi.
Rõ ràng mới vài phút trôi qua nhưng với Sở Phong, đó giống như đã trải qua vài thiên niên kỷ.
“Mau...Mau dừng lại...”
Giọng nói của Sở Phong đã bị cơn đau dày vò biến dạng, ánh mắt ngạo mạn ban đầu cũng lộ vẻ van xin.
Đối mặt với sự phục tùng của hắn ta, ánh mắt Phương Hưu tỏ ra giận dữ như vừa có một món đồ chơi mới nhưng chưa chơi được bao lâu đã hỏng mất.
“Ta vẫn thích dáng vẻ cháu trai ngỗ nghịch lúc trước của ngươi hơn.”
“Xin... Xin ngươi, rút ra đi... A! Rút ra đi! Ta không chịu nổi nữa!” Sở Phong không ngừng co giật, nói cũng không còn rõ nữa.
Chẳng bao lâu sau, hắn ta lại trợn trắng mắt lên rồi ngất đi.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh này thì ngây người, họ biết Sở Phong này khó dây không phải vì hắn ta mạnh mà là hắn ta đánh không chết, cũng chẳng sợ đau.
Vừa nãy đánh với tay quỷ Ngô Hâm, họ đều nhìn thấy cả.
Thằng nhỏ của Sở Phong bị tay quỷ Ngô Hâm bóp chặt rồi mà người ta còn chẳng ừ hử gì, nhưng bây giờ, thế mà bị con dao phẫu thuật kia đâm một cái đã ngất đi hai lần, đây đúng là khó tin.
Là quỷ khí sao?
Ánh mắt không ít người đều nóng lên, họ cho rằng sở dĩ Phương Hưu có thể làm đến mức này, chắc chắn là dựa vào sự đặc thù của quỷ khí.
Trong lòng mọi người đều kiêng dè, mặc dù họ là ngự linh sư đứng đầu trong các ngự linh sư đến từ khắp đất nước, nội tâm đương nhiên có kiêu ngạo nhưng họ không phải đồ ngốc.
Họ hiểu rõ khả năng chịu đau của Sở Phong nhưng dẫu cho như thế, hắn ta vẫn bị con dao phẫu thuật kia làm cho phải cầu xin trước mặt mọi người, không nghĩ cũng biết là hắn ta phải đau lắm, chắc chắn đau hơn cả lăng trì, xử tử, ngâm vạch dầu.
Quả nhiên thịnh danh chi hạ vô hư sĩ!
Những người nổi danh không phải chỉ có danh tiếng không.
Tiên tri Phương Hưu có thể giải quyết sự kiện quỷ dị cấp S không chỉ dựa vào dự đoán tương lai.
Giống với đề toán học, ngươi đoán được kết quả nhưng chưa chắc đã viết ra được quá trình. Bản thân không có chút thực lực thì thực sự không làm được.
Thấy Sở Phong nhất đi, Phương Hưu lại cảm thấy nhàm chán, hắn thích nghe người kêu thảm thiết, nhưng còn thích tiếng kêu thảm liên miên không ngớt hơn.
Không phải vì hắn biến thái, mà chính là vì mình quá cô đơn, lúc trước hắn cũng hy vọng có một người hiểu được nỗi đau của hắn, cảm thông, chia sẻ với hắn.
Mọi người chỉ nhìn thấy ở Phương Hưu nổi danh của hiện tại, nhưng không ai hiểu được sự cô đơn và đau đớn của hắn.
Không dễ dàng gì mới tìm được Kẻ Bất Tử, nhưng cũng chỉ có thể hiểu được một phần vạn mà thôi.
Sau đó Phương Hưu lại vặn con dao phẫu thuật, lưỡi dao cuộn tròn trong máu thịt Sở Phong.
“A!!!”
Sở Phong lại một lần nữa bị đau đến tỉnh, lần này trong mắt hắn ta tràn đầy vẻ muốn chết, đúng vậy hắn ta đã không muốn sống nữa, giờ này khắc này hắn ta đã lý giải được cái gì gọi là đau đến không buồn sống nữa.
Nhưng hắn ta lại bất tử.
“Ngươi... hối hận không?” Giọng nói bình tĩnh giống như ác quỷ đòi mạng trong địa ngục của Phương Hưu, rơi vào trong lòng Sở Phong.
“Cầu... Cầu xin ngươi, tha cho ta, ta không dám nữa...”
Sở Phong hiện tại đau không nhúc nhích được, bằng không kiểu gì hắn ta cũng dập đầu hai cái.
Phương Hưu thất vọng lắc đầu: “Thật đúng là nhàm chán.
Nói xong, hắn rút dao phẫu thuật ra.
Nỗi đau đớn trong cơ thể Sở Phong rút đi như thủy triều.
Trên mặt hắn ta lộ ra vẻ mặt sống sót sau tai nạn, nhưng hắn ta còn chưa kịp phản ứng.
Phập!
Lại thêm một dao.
“A!!!”
Tiếng kêu thảm thiết lại vang lên.
Theo sau còn có giọng nói bình tĩnh của Phương Hưu: “Đúng rồi, suýt nữa quên mất, vừa rồi ngươi chào hỏi ta đúng không?
Làm người không thể không lịch sự, ta cũng nên đáp lại, nhớ kỹ, ta là Phương Hưu, Phương Hưu trong đến chết không ngừng, hoan nghênh ngươi đến báo thù bất cứ lúc nào.
Nhưng mà lần sau còn rơi vào trong tay ta, ta sẽ cho ngươi trải nghiệm cái gì gọi là muốn sống không được muốn chết không xong, tra tấn cả đời.”
Rõ ràng lời nói vô cùng bình tĩnh, nhưng lọt vào tai mọi người lại làm cho người ta sởn gai ốc, không rét mà run.
Một vài người vốn rục rịch, đều nhao nhao từ bỏ ý nghĩ trong đầu.
Dù sao ngự linh sư muốn giẫm lên Phương Hưu để thượng vị không chỉ có một người.
Phương Hưu giải quyết sự kiện quỷ dị cấp S, vậy chẳng phải là chỉ cần đánh bại Phương Hưu cũng đồng nghĩa với việc giải quyết sự kiện quỷ dị cấp S sao?