"Ai nha Bàn Từ, ngươi khoan hãy nói, người khác chắc chắn không được, nhưng mà tên ranh con Nhật Thiên này nói không chừng thật sự có thể đấy." Dương Minh rất nghiêm túc phụ họa theo.
Chỉ có Tiêu Sơ Hạ nói thầm
"Phù Sinh Như Mộng, một cái tên rất chuunibyou à nha."
Trên bục giảng.
Lạc Thanh Tâm hơi nhíu đôi lông mày tinh xảo.
"Trật tự."
Nàng ta vừa mới nói thì nhiệt độ trong phòng lại lần nữa hạ xuống, đồng thời mọi người cũng trật tự lại.
"Trước tiên ta nói chuyện thứ nhất, tổng bộ quy định các học viên trong khóa huấn luyện không được phép đánh nhau, ngươi, vi phạm quy định, đi ra phía sau nghe giảng."
Lạc Thanh Tâm chỉ Lâm Thiên Hà ngồi vị trí trung tâm của hàng đầu tiên.
Mọi người lập tức xôn xao, bọn họ không ngờ tới việc đầu tiên Lạc Thanh Tâm lên lớp chính là nhằm vào Lâm Thiên Hà.
Đối với cách làm của Lạc Thanh Tâm, Phương Hưu cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, bởi vì trước đó hắn đã nghe từ miệng Ngôn Trường Thọ rằng mục đích dạy học của năm đại đội trưởng ngoài huấn luyện ra còn để đe dọa chấn chỉnh lại các ngự linh sư đến từ khắp cả nước này.
Nếu không thì ban đêm, lúc bộ trưởng phát biểu không biết sẽ đụng tới bao nhiêu thứ đau đầu nữa.
Mà đối tượng tốt nhất để ra oai đương nhiên là ngự linh sư tứ giai duy nhất trong tất cả học viên trong khóa huấn luyện - Lâm Thiên Hà này rồi.
Đối mặt với lời nói của Lạc Thanh Tâm, Lâm Thiên Hà cũng không đứng dậy ngay mà ngược lại mỉm cười.
"Cô gái, ngươi thành công khơi dậy hứng thú của ta rồi đấy."
Vừa dứt lời thì sắc mặt của Lâm Thiên Hà lập tức thay đổi, bởi vì hắn ta cảm nhận được một luồng khí lạnh buốt thấu xương từ bốn phương tám hướng bao trùm lấy hắn ta.
Chỗ hắn ta ngồi, trên mặt đất, cái bàn và thậm chí cả không khí đang đóng băng lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
"Hừ!"
Hắn ta hừ lạnh một tiếng.
Bùm!
Ngọn lửa hừng hực bỗng nhiên bùng lên khắp cơ thể hắn ta, hắn ta biến thành một người đang bốc cháy ngay lập tức.
Nhưng mà chuyện kỳ lạ xuất hiện, ngọn lửa của hắn ta vậy mà cũng bắt đầu kết băng.
Loại cảnh tượng thần kỳ đó khiến mọi người nhao nhao choáng váng.
Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy băng bao trùm lấy lửa bao giờ cả.
Sắc mặt Lâm Thiên Hà càng khó coi hơn, khẽ quát một tiếng: "Triển khai lĩnh vực, trời đất tan chảy!"
Hắn ta ra lệnh một tiếng, nhiệt độ xung quanh lập tức tăng cao, phòng học lại xuất hiện hư ảnh của những ngọn núi lửa trong không trung, đồng thời còn đang trong quá trình phun trào, như thể biến phòng học thành biển lửa vậy.
Ngự linh sư trong phòng học sợ hãi kinh ngạc thay đổi sắc mặt, vô thức muốn chạy.
"Đây chính là thực lực đáng sợ của ngự linh sư tứ giai đó hả! Có thể dùng năng lực của mình ảnh hướng đến hoàn cảnh hiện thực ư!"
Vô số người bắt đầu gào ầm lên.
Khi mọi người còn đang bối rối thì một giọng nói lạnh lùng vang lên.
"Lĩnh vực băng phong!"
Bùm!
Hư ảnh ngọn núi lửa xung quanh lập tức biến mất, như thể bị thứ gì đó áp chế vậy.
Những bông tuyết dày như lông ngỗng xuất hiện từ trong không trung, toàn bộ không gian trong phòng học biến thành một tấm chăn tuyết, từ vách tường đến mặt đất, trần nhà, cái bàn, mọi đồ vật đều bị bao trùm bởi tuyết lạnh như băng.
Mọi người như đi vào thế giới băng tuyết vậy.
Mà Lâm Thiên Hà đứng phắt dậy, vẻ mặt không thể tin được.
"Điều đó không thể nào! Cũng là cấp bậc tứ giai, vì sao ngươi có thể áp chế được lĩnh vực của ta!"
"Có thể ngươi đã hiểu lầm một chuyện."
Giọng nói lạnh lùng của Lạc Thanh Tâm vang vọng khắp toàn bộ phòng học, nàng ta đi xuống bục giảng, từng bước từng bước đi đến trước mặt Lâm Thiên Hà.
Đôi giày cao gót nhọn hoắc giẫm lên nền băng trắng, phát ra tiếng vang giòn.
Theo bước chân nàng ta đến gần, Lâm Thiên Hà hoảng sợ phát hiện lòng bàn chân mình truyền đến một luồng rét lạnh thấu xương.
Cúi đầu nhìn, thì ra chẳng biết từ lúc nào hai chân của hắn ta đã kết băng, nối liền với mặt đất.
Ngay khoảnh khắc này hắn ta hoảng sợ tột cùng, cũng hoàn toàn hiểu rõ sức nặng của năm đại đội trưởng trong tổng bộ.
"Mặc dù cả ngươi và ta đều là tứ giai, nhưng trên bản chất, ngươi và ta khác nhau, năng lực của ngươi đạt đến trình độ tứ giai, cho nên mới trở thành tứ giai."
Theo lời nói lạnh lùng của Lục Thanh Tâm, tốc độ kết băng từ dưới chân Lâm Thiên Hà càng lúc càng nhanh, toàn bộ nửa người dưới đã hóa thành tượng băng.
"Còn ta, là vì cấp bậc cao nhất hiện giờ mới chỉ có tứ giai."
Nàng ta đi tới trước mặt Lâm Thiên Hà, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vẻ mặt hoảng sợ của đối phương