Nha Thiên Cẩu phát ra một tiếng kêu giống như quạ đen, hắn ta đột nhiên vỗ cánh, vô số cánh chim đen kịt từ trên cánh bắn ra.
Hóa thành quạ đen đầy trời, tấn công Thao Thiết như tự sát.
Shuten hồ lô!
Chiêu thức của Shuten-dōji đơn giản thô bạo, gân xanh cả người nổi lên, giơ hồ lô rượu trong tay lên đập tới.
Công kích cuồng bạo của chúng đánh vào cánh tay Thao Thiết, trong nháy mắt, máu thịt bắn tung tóe, vỡ nát.
Tuy nhiên, tất cả đều vô dụng, toàn bộ sức mạnh của đòn tấn công đều hòa vào cánh tay Thao Thiết, chỉ trong nháy mắt vết thương của hắn ta đã khôi phục lại như cũ.
Sức mạnh của Thao Thiết không nằm ở khả năng phòng ngự, hay nói cách khác, hắn ta vốn không có khả năng phòng ngự.
Chân thân của Thao Thiết ở thế giới bên kia, cho dù quỷ dị xà trùng ở tầng trót cũng có thể dễ dàng cắn nuốt máu thịt của hắn ta là có thể tưởng tượng ra khả năng phòng ngự của hắn ta rồi.
Nhưng Thao Thiết không cần phòng ngự, hắn ta chỉ cần cắn nuốt, bất cứ vật gì, bất cứ đòn tấn công nào hắn ta cũng có thể cắn nuốt, chuyển hóa thành chất dinh dưỡng cho bản thân.
Hư ảnh Thao Thiết cứng rắn chống đỡ đòn công kích của hai kẻ kia, vững vàng nắm trong tay, sau đó ném vào trong cái miệng vực sâu.
Răng rắc răng rắc…
Nha Thiên Cẩu, Shuten - dōji...... Tốt lắm!
Phụt!
Sắc mặt cô gái kimono tái nhợt, máu tươi trong miệng phun trào, hiển nhiên đã bị thức thần cắn trả.
“Không thể địch lại, chạy mau…”
Vừa mới nói xong, người phụ nữ mặc kimono đã trực tiếp đứng đơ ra tại chỗ, bởi vì nàng ta phát hiện đã không thấy bóng dáng Miyamoto đâu cả.
Hóa ra người ta thấy tình thế không ổn, không chào hỏi một tiếng, đã bỏ chạy lâu rồi.
Người phụ nữ mặc kimono cũng không thèm chửi đổng, quay đầu muốn chạy.
Nếu như không phải sự thật bày ra trước mắt, nàng ta không thể tin được, hai vị cường giả tứ giai lại bại ở trong tay một ngự linh sư tam giai.
Đây quả thực là đầm rồng hang hổ.
Bọn họ cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi, nhưng Phương Hưu chỉ cảm thấy không thú vị.
Quá yếu, so với đội trưởng của tổng bộ, hai ngự linh sư tứ giai của Đảo Quốc này thua kém quá xa.
Phương Hưu biết rõ thực lực của bản thân, khi sử dụng thống khổ thể hiện, đối phó với tứ giai bình thường thì không thành vấn đề, dù sao hắn bị quỷ thần giết nhiều lần như vậy cũng không phải chết không.
Mượn quỷ thần giúp hắn có sức mạnh khiêu chiến vượt cấp.
Nhưng mà nếu thực sự đánh nhau với những đội trưởng tổng bộ đã đạt đến tứ giai đỉnh phong, thắng bại còn chưa biết.
Chủ yếu là dựa vào linh tính bản thân, quỷ thần tương tự Thao Thiết, một trận chiến cũng chỉ có thể triệu hoán ra một con, hơn nữa thời gian tồn tại không lâu, nếu không linh tính sẽ cạn thấy đáy.
Hơn nữa trong cuộc chiến giữa ngự linh sư, nhiều khi cũng không phải xem ai có nhiều linh tính, mà là xem năng lực, vận dụng, khắc chế, đây mới là điểm mấu chốt quyết định chiến thắng.
Theo lý thuyết ngự linh sư được Đảo Quốc phái ra làm đại sứ, không nói tứ giai đỉnh phong, thì ít nhất cũng không thể quá kém.
Nhưng thực lực của hai người này mới chỉ ở tứ giai sơ kỳ.
Phương Hưu suy đoán, điều này có thể liên quan đến vị trí Đảo Quốc.
Dù sao mục đích quỷ dị là ăn thịt người, đương nhiên là nơi nào càng nhiều người sẽ có càng nhiều quỷ dị.
Mà chỉ cần có thể chống đỡ để càng nhiều quỷ dị xâm lấn, thực lực tự nhiên của ngự linh sư càng mạnh.
Phương Hưu nhìn người phụ nữ mặc kimono chạy trốn, thu hồi hư ảnh của lão bà và Thao Thiết lại.
Dựa vào sức mạnh trước mắt của hắn, hắn cũng không thể không kiêng nể gì mà đánh họ trong thời gian dài.
Mới vừa rồi, linh tính của hắn đã tiêu hao hơn phân nửa.
Nhưng mà chút linh tính này đủ để đánh người phụ nữ mặc kimono rồi, mất đi vật triệu hoán, thực lực của ngự linh sư hệ triệu hoàn không còn mạnh nữa.
Về phần Miyamoto, người này có vẻ vô cùng mẫn cảm với sát khí, Thao Thiết vừa đi ra, hắn ta đã trốn mất dạng.
Người phụ nữ kimono chạy trên mặt đất, Phương Hưu vẫy cánh được tạo ra từ lửa đen bay trên trời.
Hắn vừa mới lấy được chút linh cảm từ trên người Nha Thiên Cẩu, đúng lúc có thể thí nghiệm thử một chút.
Trong lúc nghĩ thế, hai cánh lửa đen sau lưng Phương Hưu vỗ mạnh, mấy vạn ánh lửa bắn ra, hóa thành từng con quạ đen do ngọn lửa đen tạo thành.
Đám quạ đen kia như còn sống, điên cuồng vỗ cánh bay về phía người phụ nữ mặc kimono.
Nhìn thấy quạ lửa đen phía sau, người phụ nữ mặc kimono hoảng hồn, vội vàng triệu hoán ra thức thần cuối cùng còn sót lại của mình.
Cũng chính là quái nhân băng vải lúc trước trợ giúp Miyamoto chữa thương.
Quái nhân băng vải bất ngờ xuất hiện chắn trước mặt mấy chục con quạ lửa.
Băng vải trên các bộ phận của hắn ta bắn tung ra, băng vải bay múa, quấn lấy vô số quạ lửa.
Nhưng mà đám quạ lửa đen này cũng không phải ngọn lửa bình thường, mà là ngọn lửa trên mặt nạ nguyên sơ, có thể thiêu đốt linh tính.
Linh tính là cơ sở của mọi loại năng lực, mà có thể thiêu đốt linh tính, có nghĩa là nhắm thẳng vào bản chất của năng lực.