Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 516 - Chương 516: Vi Tâm Khiếp Sợ (1)

Chương 516: Vi Tâm khiếp sợ (1) Chương 516: Vi Tâm khiếp sợ (1)

Dương Minh lập tức kêu la thảm thiết: “Ai đừng mà! Ta còn chưa hút xong, mẹ nó ta còn đem theo một bao… Ùng ục ùng ục…”

Lời còn chưa nói xong, hắn ta đã trực tiếp chìm xuống hồ nước.

Không phải hắn ta không biết bơi, mà vào thời khắc trước khi mọi người rơi vào hồ nước, có thể do bị mất đi sự bảo vệ của thuyền, mà vô số thi thể ngâm trong hồ nước lập tức sống dậy.

Giống như vô vàn thủy quỷ, từng con vươn ra cánh tay ngâm nước đến trắng bệch, điên cuồng lôi kéo thân thể mọi người.

Đến lúc này, toàn bộ mọi người bị túm xuống đáy hồ.

Trong hồ nước, mọi người liều mạng giãy dụa, tuy rằng tin tưởng Phương Hưu, nhưng đuối nước lại còn bị xác chết xâu xé, bọn họ rất khó để duy trì được bình tĩnh, theo bản năng mà phản kháng.

Nhưng linh tính đã bị áp chế thì mọi người sao có thể bị phản kháng.

Trong nhất thời cảnh tượng vô cùng kinh khủng.

Chỉ thấy vô số cánh tay trắng bệch bao trùm thân thể của mọi người, tóc, khuôn mặt, tay, chân, da thịt, mọi chỗ có thể chạm tới đều có cánh tay xé rách.

Đau đớn kịch liệt truyền khắp toàn thân, da đầu Lý Hiếu Nho bị xé ra, năm chi cũng bị xé hết, sau đó là ruột gan nội tạng.

Lạc Thanh Tâm và Tiêu Sơ Hạ cũng như thế, da đầu bị xé, tứ chi đứt đoạn, địa phương không thể miêu tả kia cũng bị xé thành thịt nát, chết đi vô cùng thê thảm, máu tươi trong nháy mắt nhiễm đỏ hồ nước.

Chỉ có Phương Hưu và Dương Minh tạm thời chưa chết.

Phương Hưu bởi vì cắn nuốt không ít quỷ dị, cho nên thể chất đã vượt xa con người, vô cùng mạnh mẽ, mặc dù mất đi linh tính, nhưng thân thể vẫn còn, dựa vào thân thể mạnh mẽ, hắn không ngồi chờ chết, mà liên tục mượn dùng sức mạnh của đám thi thể để không ngừng chìm xuống.

Hắn cảm thấy những thi thể này không phải nguyên nhân, nguyên nhân thật sự hẳn là ở đáy hồ, nếu quyết định sẽ chết, vậy chắc chắn phải nắm được nguyên nhân trong tay, nếu không sau này triệu hồi ra thi hồ cũng sẽ không hoàn chỉnh.

Mà Dương Minh không hổ danh là thiên mệnh chi tử, gặp được nguy hiểm thì chắc chắn có thể hóa giải.

Khi hắn ta bị vô số cánh tay trắng bệch của xác chết xé rách, Trấn Thi châu và bình Thi Thủy của hắn ta vậy mà đồng thời phát ra ánh sáng quỷ dị.

Trấn Thi châu trực tiếp trấn trụ thi thể trong nước, những thi thể đến gần hắn ta đều bị tiêu tán, biến thành từng luồng sức mạnh quỷ dị dung nhập vào Trấn Thi châu.

Mà hồ nước thì bị bình Thi Thủy liên tục cắn nuốt.

Thi thể, thi thủy, thi hồ quỷ dị vậy mà lại vô cùng phù hợp với quỷ khí của Dương Minh.

Hai quỷ khí phát ra ánh sáng quỷ dị ngày càng mãnh liệt, giống như có xu hướng phát sinh tiến hóa.

Không chỉ có như thế, ở bên trong tuyệt cảnh, ngay cả bản thân Dương Minh cũng phát sinh lột xác.

Trấn Thi châu xử lý thi thể, bình Thi Thủy ứng đối hồ nước, dưới sự bảo vệ của hai quỷ khí, linh tính của Dương Minh không bị áp chế, ngược lại ở trong tuyệt cảnh chậm rãi tăng trưởng, sắp đột phá tam giai đỉnh phong, đi vào tứ giai.

Chắc đây là chênh lệch của thiên mệnh chi tử với người thường, người thường gặp phải tuyệt cảnh hẳn sẽ chết, thiên mệnh chi tử gặp tuyệt cảnh thì chắc chắn sẽ đột phá.

Một màn thần kỳ này đương nhiên không giấu diếm được khỏi đôi mắt của Phương Hưu, nhưng mà hắn mặc kệ Dương Minh.

Thiên mệnh chi tử rất khó chết, am hiểu nhất là tìm đường sống trong chỗ chết, lâm trận đột phá, hắn đã biết từ lâu.

Phương Hưu liên tục chìm xuống, mượn dùng những thi thể bị Dương Minh liên lụy, hắn thành công đột phá vòng vây của thi thể, đi đến đáy hồ.

Chỉ thấy dưới đáy hồ vô cùng u ám, vậy mà có một bóng dáng màu đỏ nổi lềnh bềnh.

Hơi thở quỷ dị vô cùng khủng bố từ bóng người màu đỏ này phát ra, ảnh hưởng cả thi hồ.

Ngọn nguồn quỷ dị đây sao?

Phương Hưu có ý đồ đến gần, nhưng bốn phía hồ nước bắt đầu trở nên sền sệt, nếu nói trước đó là bơi lội trong nước, vậy hiện tại chính là bùn lầy, lực cản vô cùng lớn.

Tiếp tục chìm xuống, dường như bùn lầy biến thành bùn đất cứng rắn.

Đột nhiên, bóng dáng màu đỏ kia mở mắt, hai tròng mắt màu đỏ đậm cực kỳ oán độc, huyết quang quỷ dị khuếch tán ra, Phương Hưu đột nhiên thấy trên cơ thể của mình truyền đến cảm giác bị ăn mòn.

Giống như nhảy cả người vào bên trong axit.

Mà mượn dùng ánh sáng đỏ kia, hắn cuối cùng cũng thấy rõ toàn bộ bóng người màu đỏ kia, kia là một nữ thi mặc đồ đỏ!

Nữ thi đồ đỏ mở hai mắt ra dường như là sống lại, cả người không một tiếng động di chuyển về phía Phương Hưu, mặt đối mặt.

Bình Luận (0)
Comment