Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 79 - Chương 79: Đội Trưởng Dương, Ngươi Cũng Không Muốn Chuyện Hạ Thuốc Xổ Bị Bạch Tề Biết Đâu Nhỉ?

Chương 79: Đội trưởng Dương, ngươi cũng không muốn chuyện hạ thuốc xổ bị Bạch Tề biết đâu nhỉ? Chương 79: Đội trưởng Dương, ngươi cũng không muốn chuyện hạ thuốc xổ bị Bạch Tề biết đâu nhỉ?

Phụt!

Trầm Linh Tuyết dập tắt ngọn lửa trong tay, nàng ta vẫn còn nhìn Phương Hưu với vẻ không thể tin nổi, nhất thời không nói được gì, nàng ta không ngờ tới một cuộc điện thoại của Phương Hưu có thể cứu được mạng Bạch Tề, cứu được mạng của ngự linh sư đứng đầu thành phố Lục Đằng.

“Phương Hưu ở trong cục phải không, đợi đấy, ta sắp về rồi.” Trong điện thoại truyền ra tiếng nói sốt ruột của Dương Minh, nói xong, hắn ta vội vàng cúp máy.

Vương Đức Hải im lặng một lúc rồi mới nói: “Phương tiên sinh, ngươi nói đúng, nếu như sau chuyện này, điều tra rõ chuyện của Bạch Tề không phải do người cố ý làm, năng lực của ngươi đúng là có giá trị chiến lược rất cao, ta có thể đồng ý với yêu cầu của ngươi, có điều bây giờ đợi mở thưởng xong đã rồi nói sau đi.”

Đến giờ hắn ta vẫn giữ thái độ nghi ngờ nhất định với năng lực của Phương Hưu, kể cả khi Phương Hưu đã cứu Bạch Tề.

Hắn ta là cục trưởng cục điều tra, không thể dễ dàng tin tưởng người xa lạ, dù cho người lạ này có biểu hiện cực kỳ hoàn mỹ, thì cũng vẫn tồn tại khả năng là một phần một vạn.

Giả sử chuyện của Bạch Tề là có người cố ý thiết kế ra thì sao? Sau đó Phương Hưu lại gọi điện cho Dương Minh cũng không phải không có khả năng.

Tất cả còn phải đợi sau khi mở thưởng rồi mới đưa ra kết luận cuối cùng.

Phương Hưu gật đầu, hắn hiểu thân làm cục trưởng, Vương Đức Hải phải suy nghĩ, đồng thời hắn cũng chẳng hề lo lắng bởi vì hắn đã biết xổ số mở thưởng tối nay, hắn sẽ không xuất hiện sai lầm.

Sau đó hai người tán gẫu vài câu, Phương Hưu được dẫn tới phòng nghỉ để nghỉ ngơi.

Vương Đức Hải là cục trưởng cục điều tra, bình thường công việc bận rộn, không thể dành cả ngày ở phòng làm việc chuyện trò với Phương Hưu.

Trong phòng nghỉ, Phương Hưu và Trầm Linh Tuyết mặt đối mặt ngồi uống nước.

Do năng lực của Phương Hưu phải được giữ bí mật, nên nhiệm vụ tiếp đón và trông coi chỉ có thể giao cho Trầm Linh Tuyết – người biết chuyện làm.

Nhưng Trầm Linh Tuyết không bất mãn với nhiệm vụ này, nhất là Phương Hưu từng nói tật xấu của nàng ta, thậm chí đến cả hình xăm riêng tư, điều này khiến cô ta có cảm giác bản thân trần trụi, không còn chút bí mật nào trước mặt Phương Hưu.

Thực ra Phương Hưu cũng không thoải mái, bởi vì bây giờ hắn nhìn thấy cô gái xinh đẹp thì đều nhớ tới lão bà, điều này khiến hắn không kiềm chế được mà muốn lấy dao phẫu thuật ra, cắm lên cái cổ trắng ngần của đối phương.

Trong lúc hai người nhìn nhau im lặng, điện thoại của Phương Hưu vang lên, Triệu Hạo gọi tới.

“Alo, Hưu ca, tối nay đi ăn xiên đi, đúng lúc ta thể hiện cho ngươi thấy năng lực khủng khiếp của ta!”

“Không đâu, tối nay không rảnh, đúng rồi, cục điều tra tìm ngươi chưa?”

“Cục điều tra? Hôm nay có một người đàn ông mặc áo đen xưng là nhân viên công tác của Cục liên hợp điều tra chiến lược phòng ngự, tấn công và hỗ trợ hậu cần những sự kiện quỷ dị toàn cầu gì đó tìm đến cửa, hắn ta là người của cục điều tra sao?”

“Đúng, hắn ta nói gì với ngươi?”

“Chả nói gì cả, cơ bản là chẳng khác gì lời Vương Tử Đằng nói, giới thiệu sơ qua về quỷ dị và ngự linh sư, sau đó bảo ta ký hiệp nghị bảo mật, không thể tùy ý thể hiện năng lực và đàm luận về chuyện quỷ dị trước mặt công chúng, sau đó thì đi mất.”

“Ừm, ta biết rồi.” Nói xong, Phương Hưu cúp điện thoại.

Hắn nói với Trầm Linh Tuyết: “Tại sao các ngươi không mời Triệu Hạo vào cục điều tra.”

Trầm Linh Tuyết nghe thấy cái tên Triệu Hạo thì trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ: “Cục điều tra không phải cái thùng rác, loại người nào cũng có thể vào, người phải có năng lực xuất chúng, hơn nữa thông qua kiểm tra ô nhiễm tâm linh mới có thể được gia nhập. Năng lực của Triệu Hạo là gì, ngươi cũng không phải không biết.”

“Vậy điều kiện của ta là thêm một điều kiện nữa, để Triệu Hạo gia nhập cục điều tra.”

“Cái gì? Không được! Ngươi đừng có được nước lấn tới.” Trầm Linh Tuyết vừa nghe thấy Triệu Hạo đến đây đã phản đối kịch liệt.

Phương Hưu bình tĩnh: “Ta không thương lượng với ngươi, chỉ đang thông báo cho ngươi thôi.”

“Ngươi!” Trầm Linh Tuyết tức giận đến mày liễu dựng thẳng, thân mang giới tính nữ trong cục điều tra chẳng có bao nhiêu con gái này, hơn nữa lại còn là một mỹ nữ, nàng ta vẫn luôn hưởng thụ đãi ngộ được mọi người xoay quanh, kể cả đội trưởng Dương Minh khi nói chuyện với nàng ta cũng chưa từng vênh mặt hất hàm, bây giờ nhiều lần chịu thiệt bởi Phương Hưu khiến nàng ta nảy ra khoảng cách tâm lý mãnh liệt.

Đúng vào lúc này, rầm một tiếng!

Cửa phòng nghỉ ngơi bị đẩy mạnh.

Một người đàn ông cao to cường tráng, mặt vuông, mũi to, có râu tiến vào.

Đây là Dương Minh.

Sau khi Dương Minh vào, ánh mắt hắn ta lập tức khóa chặt lên người Phương Hưu.

Bình Luận (0)
Comment