Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 81 - Chương 81: A Bích (1)

Chương 81: A Bích (1) Chương 81: A Bích (1)

Dạy dỗ Dương Minh xong, Vương Đức Hải đổi sắc mặt với Phương Hưu, hắn ta cười cực kỳ từ ái: “Phương Hưu, bây giờ năng lực đoán trước tương lai của ngươi đã được chứng thực, ta chính thức mời ngươi gia nhập cục điều tra, hơn nữa tất cả đãi ngộ ngươi đề cập trước đó cũng sẽ được đáp ứng, ngoài ra nghe nói ngươi muốn Triệu Hạo gia nhập cục điều tra, không sao cả, chỉ cần hắn thông qua kiểm tra ô nhiễm linh tính là được.”

Phương Hưu gật đầu, hắn khá hài lòng với kết quả này rồi, không uống công hắn tự sát một lần.

Hắn tin rằng với sự trợ giúp tài nguyên của cục điều tra, khoảng cách báo thù của hắn lại gần thêm một bước,

“Năng lực của Phương Hưu phải được giữ bí mật tuyệt đối, sau này tuyên bố với bên ngoài, năng lực của hắn là linh cảm, Tiểu Trầm ngươi là một trong những người biết chuyện, lại thêm Phương Hưu vừa tới cục điều tra, sau này ngươi phụ trách dẫn dắt hắn, bây giờ ngươi đưa hắn đi làm thủ tục nhận chức đi.”

Mặc dù trong lòng Trầm Linh Tuyết không muốn nhưng cuối cùng, nàng ta vẫn không làm trái lệnh Vương Đức Hải.

“Đi thôi.” Nói xong, nàng ta dẫn Phương Hưu đi làm thủ tục nhận chức.

Đợi hai người đi rồi, Vương Đức Hải đột nhiên hỏi: “Dương Minh, cá nhân ngươi thấy Phương Hưu kia thế nào?”

Dương Minh chậm rãi dập điếu thuốc trong tay, nghiêm túc nói: “Người này không đơn giản, hắn quá bình tĩnh, rõ ràng chỉ là một thanh niên hai mươi tuổi, cũng chỉ trải qua chuyện quỷ dị một lần nhưng hắn mang lại cho người ta cảm giác như hố đen sâu không thấy đáy, giống như trên thế giới này, không có chuyện gì có thể làm cảm xúc hắn thay đổi.

Ngoài ra, ta còn cảm thấy khí chất đặc thù trên người hắn.”

“Khí chất đặc thù gì?” Vương Đức Hải nhíu mày hỏi.

“Coi nhẹ sống chết.” Dương Minh nghiêm túc.

“Coi nhẹ sống chết?”

“Không sai, ta từng nhìn thấy loại khí chất này trên người một vài lính đánh thuê và sát thủ, có vẻ giống lắm nhưng khí chất của Phương Hưu cũng không hoàn toàn tương đồng.”

“Chỗ nào không tương đồng?”

Dương Minh lắc đầu: “Không nói rõ được, luôn có cảm giác con người Phương Hưu này từng trải qua vô số lần chết đi, nếu như nói đám sát thủ không sợ chết thì Phương Hưu cho người ta cảm giác hắn đã quen với cái chết.”

“Quen với cái chết?” Vương Đức Hải đột nhiên cả kinh: “Ngươi chắc chắn mình không cảm nhận sai chứ?”

Ai ngờ Dương Minh lại cười ha hả rồi khôi phục lại dáng vẻ uể oải lúc trước: “Ta chẳng phải đám đàn bà con gái, cảm giác chuẩn thế nào được, ngược lại là cục trưởng Vương đây, ngươi tính nói với phía trên về chuyện của Phương Hưu thế nào?”

Vương Đức Hải hừ mạnh một tiếng: “Tư liệu liên quan đến Phương Hưu được đưa vào tài liệu tuyệt mật, ta sẽ báo cáo với tổng bộ cục điều tra, kiến nghị đưa vào kho tài liệu ngự linh sư thiên tài thế giới, đánh giá cấp S, danh hiệu nhà tiên tri.”

“Ồ?” Rõ ràng Dương Minh hơi kinh ngạc: “Ngươi nghĩ cho rõ, bất kể Phương Hưu này là người thế nào thì năng lực của hắn cũng có giá trị cực cao, nhân tài thế này, nếu như ngươi báo cáo lên trên, rất có khả năng sẽ bị cấp trên điều đi.

Còn nữa, dựa vào đâu mà ta không được liệt vào kho tài liệu ngự linh sư thiên tài thế giới mà hắn lại có thể vào, còn là cấp S? Có ẩn tình à!”

Vương Đức Hải lựa chọn phớt lờ nửa đoạn sau của Dương Minh.

“Bởi vì năng lực của Phương Hưu có ý nghĩa chiến lược cao nên mới cần đến chỗ cao hơn để phát triển, bây giờ chuyện quỷ dị trên thế giới xảy ra thường xuyên, ta luôn có cảm giác trời sắp đổi rồi, đến lúc đó, dựa vào năng lực của Phương Hưu, nếu như đến tổng bộ, chắc chắn sẽ phát huy được giá trị lớn hơn là ở lại thành phố Lục Đằng.”

“Ngươi thanh cao, ngươi thì giỏi rồi.” Dương Minh phàn nàn.

Có điều hắn ta cảm thấy nếu như Phương Hưu thực sự bị điều đến tổng bộ thì cũng là một chuyện tốt, ít nhất bình thường không cần chịu sự uy hiếp, tống tiền của hắn nữa.

“Chuyện ảnh quỷ tra đến đâu rồi? Rốt cuộc Bạch Tề xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay là có người cố ý thiết kế?”

Nghe đến ảnh quỷ, sắc mặt Dương Minh lộ ra sát khí hiếm thấy.

“Mặc dù không có chứng cứ nhưng ta cảm thấy có khả năng là người làm.”

“Nói thử phán đoán của ngươi xem.”

“Ta từng giao đấu với ảnh quỷ kia, hắn ta mang lại cho ta cảm giác rất khác, mặc dù toàn thân bị bóng đêm bao phủ, dáng vẻ cực giống quỷ dị nhưng lúc chiến đấu với ta, cảm giác của ta lại như đang chiến đấu với người.”

Vẻ mặt Vương Đức Hải đột nhiên nghiêm túc: “Ý của ngươi là ảnh quỷ kia rất có khả năng không phải quỷ dị mà là một ngự linh sư có năng lực bóng tối?”

Dương Minh gật đầu, nghiêm nghị: “Ảnh quỷ kia rất mạnh, hơn nữa còn có quỷ đầu người ở cạnh, nếu như không phải ta tương đối may mắn, chọn giết quỷ đầu người trước, lập tức đột phá lên ngự linh sư tam giai thì e là ta cũng không phải đối thủ của chúng.

Bình Luận (0)
Comment